Không nói đến bọn họ, ngay cả Dữu Khánh thỉnh thoảng quan sát xung quanh cũng cảm thấy ngạc nhiên, hắn nhìn nhìn ánh trăng trút xuống như thủy ngân, cuối cùng nhịn không được quay sang phía mấy vị đương gia ở gần bên, hỏi Đồng Tại Thiên, "Tam đương gia, sự kiện Đồng Tước võ đều nhẹ nhàng, nhã nhặn như vậy sao?"Đồng Tại Thiên cũng cảm thấy tình hình này rất đáng ngạc nhiên, gã nhìn nhìn đánh giá xung quanh, "Theo lý thuyết, hẳn phải là ngươi tranh ta đoạt, rất sợ chậm chân hơn người khác một bước mới đúng, không nên như thế này?"Đối với câu trả lời này, Dữu Khánh cảm thấy bất mãn, "Ngươi là người từng trải tại Thiên Tích sơn, loại chuyện này làm sao có thể đi đoán mò?"Đồng Tại Thiên khiêm tốn nhận lấy lời phê bình, "Bang chủ, đây cũng là lần đầu tiên ta tham gia việc này, quả thực không biết rõ lắm, nhưng ta khẳng định là sẽ tranh đoạt.
Tình hình hiện tại, ta không biết là chuyện gì đang xảy ra."
"Đám người này, làm gì vậy chứ..."
Dữu Khánh sờ sờ cằm lẩm bẩm một mình, cảm thấy sự việc có vẻ không được thuận lợi.Hắn là định lén lút hành động.
Theo dự kiến trước đây, đến khi bên mình bắt đầu hành động thì người của năm bang phái khác đã xuống Vạn Hác trì từ lâu rồi, nào ngờ đến lúc này người của năm bang phái khác vẫn án binh bất động, đều thủ tại bên cạnh, hắn làm sao có thể lén lút hành động được nữa?Mạt Lỵ ở bên cạnh chợt hỏi một câu, "Nói đi cũng phải nói lại, bang chủ, chúng ta cũng nhã nhặn như bọn họ vậy là để làm gì?"Nghe hỏi vấn đề này, Dữu Khánh chớp chớp mắt, "Chúng ta không giống với bọn họ, chúng ta thế không bằng người, là nhã nhặn thật sự, nào dám tranh đoạt phía trước bọn họ."
Mạt Lỵ cũng chớp chớp mắt, cảm thấy câu trả lời này tuy hợp tình hợp lý, nhưng không hiểu sao lại cảm thấy có chút vô nghĩa.Chính vào lúc này, Mục Ngạo Thiết, vẫn đang luôn cảnh giác thủ tại bên cạnh Dữu Khánh, chợt nhỏ giọng nhắc nhở, "Có người đến."
Mọi người theo tiếng nhìn qua, thấy quả nhiên có người tìm đến, đã có người kìm lòng không được, đi tới đây giao tiếp một chút.Người tới không phải ai khác, là bang chủ Cô Dương của Tinh Nguyệt bang, người bình thường nhìn như có mối quan hệ tốt với Dữu Khánh, và cả tâm phúc Tạ Nhi của bà ta.Hành động của họ cũng khiến bang chủ của các bang phái khác chú ý, mỗi người đều ở tại chỗ âm thầm quan sát.Quý khách quả thực đang đi tới nơi này, đám người Dữu đại bang chủ đang khoanh chân đả tọa như bao người khác, thấy vậy dồn dập đứng lên chào khách."
Cô bang chủ."
Dữu Khánh chắp tay chào hỏi.Cô Dương tươi cười vui vẻ nói: "Chúng ta gần trong gang tấc, để chào hỏi nhau chỉ cần mấy bước chân, vượt mấy tảng đá, còn tưởng rằng Chu bang chủ sẽ tìm đến lão thân trò chuyện mấy câu, nào ngờ lại giống như là cả đời không qua lại với nhau vậy.
Lão thân thực sự bối rối, lúc trước ta hình như cũng không có đắc tội Chu bang chủ a? Vì vậy ta đành phải chủ động mặt dày đưa khuôn mặt già tới đây quấy rầy."
Nghe ý tứ trong lời nói giống như đang trách người nào đó không hiểu lễ phép, không tôn trọng người lớn tuổi, mấy vị đương gia Hạt Tử bang âm thầm trao đổi ánh mắt với nhau.Với những lời khách sáo không mất tiền, ở chung nhiều với Nam Trúc, Dữu Khánh cũng không kém, mở miệng liền ai ôi nói: "Ôi, lời này của ngài, Cô bang chủ đức cao vọng trọng, Tinh Nguyệt bang cửa rộng nhà cao, Hạt Tử bang nho nhỏ chúng ta thực sự chẳng đáng là gì, nhà nào khách nấy, chúng ta là thật sự xấu hổ không dám đến quấy rầy.
Nếu sớm biết rõ tâm ý của Cô bang chủ, chúng ta đã rất vui mừng vừa lăn vừa bò đến bái kiến ngài.
Ta ước gì không thể làm cho toàn bộ người Thiên Tích sơn đều biết rõ ta quen thuộc với ngài.
Chuyện này tăng thể diện biết bao nhiêu nha."
Trong lòng hắn thì đang lầm bầm, lão bà này chủ động tới đây làm gì?Tiếp đó hắn quay lại và giới thiệu từng thủ hạ của mình, trực tiếp bỏ qua Mục Ngạo Thiết, bắt đầu giới thiệu từ Đồng Tại Thiên, "Đây là các đương gia của Hạt Tử bang ta, Tam đương gia Đồng Tại Thiên, Tứ đương gia Phạm Cửu, Ngũ đương gia Mạt Lỵ, Lục đương gia Cao Trường Đài."
Mấy người lập tức đồng thời chắp tay, "Xin chào Cô bang chủ."
"Hạnh ngộ hạnh ngộ."
Cô Dương gật đầu khách sáo.
Mặc dù không cảm thấy hứng thú với những vị đương gia này, bà ta vẫn nhịn không được tặc lưỡi cất lời cảm thán, "Hạt Tử bang mặc dù không nhiều người, nhưng lực lượng nòng cốt thật sự là hùng hậu, tiền đồ không thể hạn lượng."
Tuy là lời nói êm tai, nhưng lại khiến cho một số người bối rối, lời này rõ ràng là đang nói chỉ có mấy người như thế mà có đến sáu vị đương gia.Dữu Khánh không đặt nặng, trở lại chuyện chính, thử hỏi: "Bang ta mới đến, Cô bang chủ có chỉ điểm gì sao?""Hậu sinh khả úy, chỉ giáo thì không dám."
Cô Dương khoát tay áo, chuyển sang đề tài khác, "Hạt Tử bang mặc dù không nhiều người, nhưng rất có dũng khí.
Lão thân không tránh khỏi có quan tâm.
Nhưng cuối cùng không hề thấy các ngươi có hành động gì, ngay cả chuyện dò đường cũng không thấy phái đi.
Cho nên lão thân lấy làm lạ, không khỏi sinh ra nghi vấn."
Quanh co lòng vòng một hồi, thì ra là đến đây tìm hiểu, Dữu Khánh oán thầm không thôi, hắn không thể nói thật, thở dài nói: "Có thể có hành động gì được chứ, chúng ta làm sao có thực lực cạnh tranh cùng các bang phái khác? Thực ra chúng ta tới đây chỉ để mở mang kiến thức, hoàn toàn không quá muốn tham dự cạnh tranh, chúng ta xem các ngươi chơi đùa là được rồi."
Lời nói này, quả thực là đang trắng trợn lừa dối, không nói tới mấy vị đương gia, ngay cả một đám thành viên Hạt Tử bang đang khoanh chân ngồi gần đều nhất tề ngước mắt nhìn hắn, rồi lại nhanh chóng cúi đầu rũ mắt, tiếp đó dồn dập chuyển đổi các loại phản ứng khác nhau nhằm che giấu sự khác thường của mình, đều không muốn sự việc bị phá hủy trong tay mình.Dữu Khánh liếc mắt nhìn thấy cách phản ứng của bọn họ như vậy, âm thầm cảm thấy hài lòng.Cô Dương và Tạ Nhi quay mặt nhìn nhau, suy nghĩ đủ các loại đáp án, chính là không nghĩ tới bên này sẽ nói không tham gia chơi đùa, họ có chút sững sờ.Cô Dương không khỏi truy hỏi, "Chu bang chủ, không tham gia cần gì nện vào một nghìn vạn để đăng kí?"Rõ ràng có phần không tin, cũng có thể nói là nửa tin nửa ngờ, dù sao, việc này rất nhanh liền có thể thấy được chân tướng, có thể trắng trợn lừa gạt như thế sao?Dữu Khánh không lo lắng về điều này, chỉ cần mình nắm bắt được Đồng Tước hồ, đã có phủ Thành chủ làm chỗ dựa, ta lừa ngươi thì thế nào chứ?Hắn cũng không có dự định một mực lăn lộn tại Thiên Tích sơn, trước tiên phát tài ba năm, tiện thể giải quyết chuyện khác rồi bỏ chạy.
Sau khi trốn về U Giác Phụ, ăn uống không lo, quan tâm gì đến việc các ngươi là ai.Lần này hắn có được nhiều ưu thế, rất có lòng tin vào bản thân, nhưng mặt ngoài vẫn làm bộ làm tịch than thở: "Ta là muốn tham gia cùng chơi a, nhưng sau khi đến đây, người dưới nhìn thấy thế trận của các ngươi xong, đều sợ hãi, không chịu tham gia nữa, đặc biệt là mấy vị đương gia này, cực lực phản đối.
Một nghìn vạn đó, ta chỉ có thể cắn răng nuốt vào trong bụng."
Cô Dương a một tiếng, kinh nghi bất định, "Là như vậy sao?""Hoàn toàn là sự thật."
Dữu Khánh lập tức chỉ tới Đồng Tại Thiên để chứng minh, "Tam đương gia của chúng ta là người từng trải tại Thiên Tích sơn, có chuyện gì chúng ta đều sẽ khiêm tốn lắng nghe ý kiến của hắn, tại trong bang chúng ta, lời nói của hắn là nhất ngôn cửu đỉnh, hắn phản đối tham gia, ta cũng không còn cách nào.
Cô bang chủ không tin, có thể hỏi hắn."
Nghe được đoạn lời nói phía trước, được người khác nâng cao như vậy, trong lòng Đồng Tại Thiên ít nhiều cảm thấy hưởng thụ, còn lập tức nở nụ cười khiêm tốn đáp lại khách nhân, nhưng khi bang chủ nói ra một câu nói cuối cùng, gã lập tức cảm thấy lời này không ổn, khi phản ứng lại, cả người chấn kinh, nồi lớn như vậy lại để cho ta tới cõng sao?Ngươi lừa gạt thì cứ lừa gạt đi, cần gì kéo ta vào cùng nhau lừa gạt người ta, về sau ta làm sao lăn lộn tại Thiên Tích sơn được nữa?Nghĩ đến việc mình thường phải vừa xuất tiền vừa xuất lực, trong lòng gã ân cần thăm hỏi tổ tông mười tám đời Dữu Khánh, cảm thấy tên này quá, mẹ nó, tùy hứng, làm việc chưa bao giờ cân nhắc đến cảm nhận của người phía dưới, luôn luôn nghĩ tới đâu liền làm tới đó.Nhưng gã còn có thể làm gì bây giờ, gã không thể không phối hợp, trên mặt nặn ra nụ cười khó coi, "Thực lực yếu ớt, quả thực không có sức cạnh tranh với các bang phái khác."
Trong mắt Cô Dương lộ vẻ hoài nghi, quan sát gã, Đồng Tại Thiên bị ánh mắt đó khiến cho trong lòng sợ hãi, gã biết rõ vị bang chủ của bang phái đỉnh cấp Thiên Tích sơn này đã nhớ kỹ mình rồi, ai bảo bang chủ nâng vai trò của gã tại trong Hạt Tử bang lên cao vậy chứ.Dữu Khánh lại chỉ tới mấy vị khác, "Tứ đương gia, Ngũ đương gia, Lục đương gia cùng vẫn một mực phản đối."
Đây là lời nói rất thật, Phạm Cửu, Mạt Lỵ và Cao Trường Đài cũng chỉ có thể chấp nhận.Mục Ngạo Thiết làm như chuyện này không liên quan đến mình, chỉ ở một bên nhìn xem lão Thập Ngũ tán dóc.