Bán Tiên ( Dịch )

Chương 863 - Chương 863: Hít Thở Khó Khăn (1)

Chương 863: Hít thở khó khăn (1)

"Nói quá lời."

Thân Vô Không cười tiếp lời, phủ nhận lời ‘gây khó dễ’ kia, "Chu lão đệ, chúng ta đã không chỉ một lần cùng nhau nâng ly chạm cốc, chuyện trò vui vẻ, làm sao sẽ cố ý làm khó dễ các ngươi.

Chỉ là, trong hang động này có rất nhiều độc vật, để các ngươi rời đi như vậy, e rằng xảy ra bất trắc.

Vạn nhất các ngươi thật sự xảy ra chuyện gì đó trên đường đi, về sau chúng ta sợ rằng khó thể giải thích rõ ràng với lão bản nương."

Nhắc đến việc có thể xảy ra vấn đề, y lập tức đưa ra phương án giải quyết, y quay đầu lại nói với người bên cạnh: "Chọn năm mươi người đi hộ tống nhóm người Chu lão đệ.

Mở to mắt nhìn cho kỹ, đừng để xảy ra chuyện gì, nếu không ta xử các ngươi."

Những lời này nghe qua rất có ý tốt, nhưng Dữu Khánh cũng không ngốc, đó đâu phải là hộ tống, rõ ràng là vẫn chưa hoàn toàn tin tưởng lời hắn nói, cố ý phái một nhóm người áp giải đưa đi, nếu là thật sự rút khỏi tranh đoạt thì thôi, nếu không, e rằng sẽ từ hộ tống lập tức chuyển thành tấn công.Năm mươi người trông chừng ba mươi người Hạt Tử bang bọn hắn, vậy là đủ rồi."

Vâng."

Giang Khoát chắp tay nhận lệnh, sau đó nhanh chóng lựa chọn nhân thủ, và ra hiệu cho người của Thiên Hồng bang nhường ra một con đường.Phía bên Kim Thiền bang, Trầm Kim Thiền cũng lên tiếng, "Việc an toàn làm trọng, Ngọc Sơn, chúng ta cũng chọn năm mươi người đi hộ tống đi, nỗ lực bảo đảm an toàn cho nhóm người Chu lão đệ."

"Vâng."

Tùy tùng tâm phúc Chiết Ngọc Sơn của y nhận lệnh, làm theo.Cô Dương cũng cất tiếng: "Tạ Nhi, chúng ta cũng không thể vô tình vô nghĩa a."

"Đúng vậy."

Tạ Nhi cười đáp lời, rồi nhanh chóng chọn năm mươi người đi hộ tống.Dẫn người bước nhanh theo con đường vừa được nhường ra, trong lòng Dữu Khánh âm thầm than khổ, nhưng biểu hiện bên ngoài thì vẫn là chắp tay chào bên này, chào bên kia, mặt tươi cười cảm tạ.Một trăm năm mươi người hộ tống khoảng ba mươi người Hạt Tử bang bọn hắn, quả thực là quá được coi trọng, thực sự là muốn chạy cũng chạy không thoát.Nếu "Ý tốt" đi hộ tống này tới vào lúc trước, hắn sẽ rất vui vẻ chấp nhận, không tìm hiểu được manh mối gì về chín lối đi của sào huyệt Thiềm vương, hắn không cần phải tiếp tục lưu lại trước miệng cọp, hắn là thực sự muốn rút khỏi cạnh tranh, và cũng không sợ bị người của mấy bang phái nhìn chằm chằm.Nhưng bây giờ Tam Túc ô đột nhiên thoát ra từ trong sào huyệt của Thiềm vương, nơi mà bọn hắn không tìm thấy có bất kỳ dấu hiệu nào của sinh vật còn sống, điều này làm cho hắn nhận ra được sự quỷ dị của chín lối đi này có khả năng có liên quan đến lai lịch của Tam Túc ô.

Lúc này hắn rất muốn lưu lại để tiếp tục nghiên cứu, nhưng mà lúc trước đã nói ra những lời coi người khác là kẻ ngốc, không thể thu lại được, một khi để người ta xác định lúc trước hắn lừa gạt mọi người, e rằng sẽ chết rất thảm.Lúc trước nói có lý bao nhiêu, bây giờ tự trách mình bấy nhiêu.Lui một bước mà nói, nếu không bị nhiều người như vậy nhìn chằm chằm, hắn sẽ có thể ở lại trong Vạn Hác trì này để tìm con Tam Túc ô vừa rồi kia.

Bây giờ, chỉ khoảng ba mươi người lại ‘được’ một trăm năm mươi người hộ tống, hắn chỉ có thể nhận mệnh mà thôi.Hắn hi vọng con Tam Túc ô đó có thể kịp thời tìm được đường ra ngoài, sau đó bị người thủ tại bên ngoài Vạn Hác trì bắt được, cuối cùng Nam béo có thể thuận lợi thành công mua con Tam Túc ô đó.

Không biết lão Thất có đến kịp lúc hay không.Tuy nhiên, chuyến đi này không phải là không có thu hoạch, hắn đã tìm hiểu được một số thông tin quan trọng.

Sau khi sự kiện Đồng Tước võ kết thúc, hắn có thể trở lại lần nữa.Nhìn theo đội hình đó rời đi, Giang Khoát ghé sát bên tai Thân Vô Không, nhờ sự che giấu của những âm thanh kêu gào thảm thiết truyền ra từ chín thông đạo, gã hạ thấp giọng nói: "Bang chủ, bên ngoài đã bị người của Cố Nhân Sơn phong tỏa, chắc hẳn các lối ra đều đã bị ngăn chặn.

Hắn có thể thuận lợi ra ngoài được không? Có nên nhắc nhở một tiếng hay không?"Thân Vô Không nhẹ giọng trả lời: "Có gì phải nhắc nhở, có thể gặp chuyện gì không thuận lợi chứ? Ăn cơm nhuyễn, có chết cũng không sao.

Cố Nhân Sơn lỡ tay, làm thịt nam nhân của Liên Ngư, đó cũng là rắc rối của Cố Nhân Sơn.

Thông báo cho huynh đệ hộ tống một tiếng, tránh xung đột với đám người Cố Nhân Sơn, nhóm bên ta thế yếu không phải đối thủ, nhưng có thể núp ở phía sau hô hào mấy tiếng, có cơ hội thì tạo ra chút hiểu lầm, đừng để Cố Nhân Sơn khi xuất thủ lại hạ thủ lưu tình."

"Vâng."

Giang Khoát gật đầu, nhanh chóng lắc mình truy đuổi theo đội ngũ vừa rời đi.Một góc khác, Đoạn Vân Du đứng trong đám người Trấn Sơn bang thực sự không kìm lòng được nữa, bầu không khí của cảnh tượng này thực đủ lớn, gần như tất cả các bang phái đỉnh cấp của Thiên Tích sơn đã đến đông đủ, gã ta biết rõ, hiện tại, các bang phái này đang cạnh tranh với nhau, nếu Phi Ưng bang tiếp tục xen lẫn trong chuyện này thì có khả năng bị gãy cánh bất cứ lúc nào, khó thể tránh được cảnh trâu bò đánh nhau ruồi muỗi chết.Gã ta tự nhiên phải nghĩ cách thoát thân.

Gã ta chủ động đến gần Lương Bàn, nhỏ giọng cáo từ: "Lương công tử, ta vẫn chưa thể hoàn thành việc lão bản dặn dò.

Ta không thể để mặc mục tiêu rời đi, nếu không sẽ không có cách nào báo cáo được, Phi Ưng bang ta đi trước một bước đây."

Lương Bàn không có suy nghĩ nhiều, ừ một tiếng, gã ước gì Phi Ưng bang đùa chết được Mục Ngạo Thiết và Dữu Khánh.Đoạn Vân Du nghe vậy mừng thầm, quá tuyệt, lại có thể thuận lợi thoát thân như thế, điều này có chút ngoài dự liệu của gã.

Có Lương công tử che chở, chắc hẳn mấy nhà kia cũng không tiện gây khó dễ, gã lập tức kêu gọi các huynh đệ nhanh chóng rời đi.Nào ngờ, Ngụy Ước ở bên cạnh lại không bỏ qua, y đưa tay nắm lấy cánh tay Đoạn Vân Du, kéo lại, "Đã là người mình, vậy thì trước tiên ở lại đã đi.

Chỗ ta đang cần nhân thủ."

Trong số các đại bang phái trước mắt, Trấn Sơn bang của y vốn là phương yếu nhất, nhìn thấy tiếp theo không biết sẽ xảy ra chuyện gì, hơn một trăm người của Phi Ưng bang là một lực lượng không nhỏ, cho dù lưu lại khiến cho mọi người không rõ sâu cạn, trong lòng sinh kiêng dè cũng là chuyện tốt, y làm sao có thể để cho bỏ chạy.Đoạn Vân Du làm sao có thể đồng ý ở lại, gã ta chắp tay từ chối khéo: "Việc lão bản dặn dò quan trọng hơn, ta nhất định phải hoàn thành để báo cáo kết quả, thỉnh Ngụy bang chủ thứ lỗi."

Thấy lời nói của mình không có tác dụng, Ngụy Ước lập tức quay sang khe khẽ nói nhỏ với Lương Bàn, "Bây giờ hắn chạy đi giải quyết Hạt Tử bang, Chu Khánh khẳng định sẽ hiểu lầm là chúng ta nuốt lời, chút nhân thủ này của hắn cũng không thể nhanh chóng diệt khẩu được.

Với tình hình hiện nay, không nên làm phức tạp, chờ khi đã nắm bắt được Đồng Tước hồ, ta sẽ không làm ngơ với mối hận của ngươi.

Hiện tại, tranh đoạt là điều quan trọng nhất, chỗ ta cần có thêm nhân thủ."

Nói đến việc tranh đoạt, Lương Bàn nhìn y kỹ một chút, suy nghĩ thấy đúng là phải ưu tiên cho việc cạnh tranh của vị này, gã liền nói với Đoạn Vân Du: "Vậy thì ở lại đi.

Trước tiên trợ giúp Ngụy bang chủ một tay, phía bên lão bản của ngươi, để ta giải thích."

Đoạn Vân Du lập tức sửng sốt, rất muốn nói ta chính là vị lão bản đó, ta không đồng ý!Tuy nhiên, sau khi đảo mắt nhìn qua thanh thế của mấy nhà Thiên Hồng bang, Kim Thiền bang, Tinh Nguyệt bang, tất cả những lời nói nghẹn ở trong lòng đều biến thành nụ cười gượng ép trên mặt, coi như đã đồng ý ở lại trợ giúp Ngụy Ước một tay.Đương nhiên gã ta có thể không nghe theo lời nói của Lương Bàn, nhưng hiện thực khiến người ta bất lực, nếu Lương Bàn không đồng ý, gã ta cũng không rời đi được.Có thể tưởng tượng ra được kết quả, nếu không được Lương Bàn dùng thân phận Lương gia Ảo Vọng che chở, ba đại bang phái kia có thể để mặc cho gã ta dễ dàng rời đi mới là chuyện lạ, tất cả đều không phải người mù, bọn họ đều nhìn thấy gã ta và Trấn Sơn bang xen lẫn đứng chung một chỗ, gã ta nói rằng mình bỏ đi chỉ vì muốn rời khỏi Vạn Hác trì, người ta có thể tin sao?Có một số việc không thể suy nghĩ quá nhiều, nghĩ đến việc Phi Ưng bang có thể sẽ bị Trấn Sơn bang dùng làm tấm đệm chân, chỉ suy nghĩ đã khiến lòng ớn lạnh.Mình dẫn dắt Phi Ưng bang đến đây là định đến âm thầm trợ giúp Hạt Tử bang một tay, làm sao bây giờ lại quang minh chính đại biến thành cánh tay trợ giúp cho Trấn Sơn bang chứ?

Bình Luận (0)
Comment