Bán Tiên ( Dịch )

Chương 914 - Chương 914: Chung Sơn (1)

Chương 914: Chung sơn (1)

Người của các bang phái đến xem xét hiện trường, kể cả Dữu Khánh, thấy vậy liền nhanh chóng rút lui ra phía sau, từ xa xa quan sát tình hình.Đám đông người Thiên Hồng bang và Kim Thiền bang thì chủ động tiến tới nghênh đón, mạnh mẽ lao vào bầy vượn tràn lên như sóng triều.Rầm rầm rầm, tiếng bùng nổ không dứt bên tai.Đá bay dữ dội, ầm ầm nện xuống mặt đất, âm thanh chấn động như sấm rền, bầy vượn gào thét kêu to, rất nhiều đại thụ tiếp tục bị nhổ tận gốc, vùng đánh lên không trung hoặc quét ngang, hoặc giống như đập ruồi.Có đổ bóng nhào xuống, có bóng nhảy lên, cảnh tượng hỗn loạn dưới ánh trăng.Tiếng gầm gừ, tiếng nổ vang, tiếng hét phẫn nộ, hòa vào nhau tạo thành tiếng ầm ầm như sóng vỗ, tiếng động lớn rầm rĩ huyên náo màn đêm.Hai đám người Thiên Hồng và Kim Thiền có thể nói là dốc hết toàn bộ lực lượng để nghênh chiến, qua một lần giao đấu lúc trước, bọn họ coi như đã có kinh nghiệm, bọn họ đã chuẩn bị sẵn tinh thần đại khai sát giới, nhưng sóng triều Ngân Bối viên vẫn giống như trước, tràn đến với số lượng hàng ngàn hàng vạn, ném hết một đống đá xong liền lập tức rút lui.Kiểm kê sau chiến đấu, bầy vượn ném lại mấy trăm bộ thi thể, hai đám người tử thương mấy người, là bởi vì trong lúc hỗn loạn, không cẩn thận mà gây ra.Tiểu Thanh cũng chạy tới quan sát tình hình, nhìn thấy những người này trong một lần liền tàn sát được nhiều tà ma như vậy, trong mắt lấp lóe sáng kỳ dị, có phần hưng phấn.Nhìn hai đám người quét dọn chiến trường đã thu hoạch được mấy trăm thủ cấp, Cô Dương và Ngụy Ước đứng quan sát rõ ràng có phần không kiềm chế được nữa, bọn họ vẫn còn là con số không, đã bị vượt qua quá nhiều, hơn nữa thực lực bọn họ vốn hơi kém hơn hai nhà đó, nếu như tiếp tục bị kéo giãn chênh lệch, sẽ càng khó có phần thắng, trong lòng bọn họ không khỏi có chút sốt ruột.Hiện trường vừa mới quét dọn xong chưa được bao lâu, tiếng kêu gào "Ngao ô ô" như sóng triều bỗng nhiên lại vang lên lần nữa.

Bầy vượn lại xuất hiện tung nhảy nhấp nhô ngọn cây, cuộn cuộn tràn tới như sóng triều.Nhiều lần liên tục giống nhau như vậy, ngay cả kẻ ngốc cũng có thể hiểu được, bầy vượn này biết rõ dùng tay trần sẽ đánh không thắng, vì vậy chạy đi nhặt đá, bổ sung vũ khí rồi mới quay lại.Chẳng mấy chốc, âm thanh va chạm kịch liệt lại bùng lên trong núi rừng.Tại sao tà ma cứ xuất hiện tại phía bên Thiên Hồng bang và Kim Thiền bang chứ? Cô Dương và Ngụy Ước có phần không chịu nổi được nữa, hai người nhìn nhau, sau đó nhanh chóng lắc mình quay trở về phía bên mình.Dữu Khánh và Đoạn Vân Du cũng vậy, đều chạy trở về triệu tập nhân mã.Tuy nhiên, tốc độ tấn công của bầy Ngân Bối viên quá nhanh, sau một đợt tấn công, ném hết đá xong chúng lập tức bỏ chạy, chờ khi đám người hai bang phái Tinh Nguyệt và Trấn Sơn chạy đến, bầy vượn đã vù vù trốn vào trong núi rừng.Hai đám người Thiên Hồng và Kim Thiền một lần nữa dọn dẹp chiến trường, thu gom thu hoạch.Nhìn thấy tình hình này, Cô Dương và Ngụy Ước nhanh chóng trao đổi mấy câu, sau đó cất tiếng hét to, trực tiếp dẫn hai đám người truy đuổi theo phương hướng bầy vượn chạy trốn.Trầm Kim Thiền vừa thấy cảnh này, liền cảm thấy không ổn, y lập tức tìm đến Thân Vô Không, nói: "Lão thái bà Cô Dương kia đang làm hỏng chuyện.

Để cho bọn họ làm như vậy, chúng ta đừng hòng ngồi chờ đám tà ma đó tiếp ngục đưa tới cửa cho chúng ta chém giết nữa.

Chưa nói tới việc làm hỏng chuyện của chúng ta, vạn nhất để cho bọn họ tìm được sào huyệt của bầy vượn này, e rằng sẽ ăn no nê, lợi thế chúng ta thu hoạch được lúc trước sẽ chẳng còn gì.

Không bằng, để ta dẫn theo nửa số người đuổi theo trước, thừa thắng xông lên."

Thân Vô Không đồng ý ngay lập tức, "Được, ngươi yên tâm đi, ta xử lý xong nơi này sẽ chạy đến."

Vì để trấn an lẫn nhau, Kim Thiền bang lưu lại gần một nửa số người, Thiên Hồng bang thì phái ra gần một nửa đi theo Trầm Kim Thiền.Vừa xoay người lại, Thân Vô Không trực tiếp tìm tới Tiểu Thanh, chắp tay nói: "Tiểu Thanh cô nương, bọn ta đã lấy được gần nghìn thủ cấp tà ma, đem theo bên người chạy tới chạy lui thực sự không thuận lợi hành động, có thể kiểm kê bàn giao trước một phần kết quả hay không, về sau nếu như tiếp tục có thu hoạch, thì kiểm kê cộng thêm vào, được chứ?"Tiểu Thanh rất sảng khoái, mở miệng đồng ý, "Được, ta ghi sổ cho các ngươi."

Thân Vô Không lập tức xoay người, kêu gọi đám người bên mình: "Đưa toàn bộ thủ cấp tới đây."

Đám người lưu lại của hai bang phái nhanh chóng đưa một đống đầu Ngân Bối viên tới, kiểm đếm ngay tại trước mặt Tiểu Thanh, đếm xong cái nào liền ném sang một bên, người bên cạnh liền chém nát, để tránh đếm lặp lại, và cũng để tránh bị người lợi dụng chiếm lợi.Trong núi rừng xa xa đã truyền đến tiếng đánh nhau.Dữu Khánh nói với Đoạn Vân Du cũng đang đứng một bên quan sát kiểm đếm: "Ta nói nha Đoạn bang chủ, người của ta đều đã giao cho ngươi thống nhất điều khiển, ngươi còn ngây ra đó làm gì? Người ta đã thu hoạch được nhiều như vậy, ngươi vẫn còn không dẫn người đi động thủ sao?"Có tật xấu ho khan, Đoạn Vân Du lại khụ khụ hai tiếng, nhìn hắn chằm chằm, nghi hoặc hỏi: "Ngươi...

Không cùng đi sao?""Ta?" Dữu Khánh chỉ chỉ tới Nam Trúc nằm trên cáng, và cả Bách Lý Tâm, rồi lại chỉ chỉ tới Tiểu Thanh đang ghi nhớ kiểm đếm, "Ta phụ trách bảo vệ bọn họ, giúp hai nhà ngươi ta có mối quan hệ tốt với bọn họ.

Ngươi có thể hiểu được ý của ta không?"Đoạn Vân Du không biết hắn muốn làm trò gì, nhưng biết bên trong này nhất định có chút mánh khóe, gã cũng có thể hiểu được, có một số phương diện, việc kết nối giao tiếp có khả năng còn quan trọng hơn cả chuyện xông pha phía trước đánh đánh giết giết, sau khi hơi chút suy nghĩ, gã không nói thêm gì nữa, phất tay kêu gọi đám người rời đi.Hai đám người Tinh Nguyệt và Trấn Sơn truy đuổi kịp bầy vượn đã triển khai đánh giết, một nhóm người chỉ để ý xông tới trước đuổi giết, một nhóm nhỏ phía sau phụ trách chặt thủ cấp cõng trên lưng.Cảm giác một đường thu hoạch này khá dễ chịu, không bao lâu đã thu hoạch được hơn một trăm rồi.Trong khi Cô Dương và Ngụy Ước đang rất vui vẻ, Trầm Kim Thiền cũng đã dẫn theo lượng lớn nhân mã chạy đến, tức thì làm hỏng chuyện tốt của bọn họ.Dường như biết không chống lại được, phía xa xa có Ngân Bối viên cất tiếng hú dài "Ngao…", bầy vượn tức thì tăng tốc chạy trốn, tréo đèo vượt núi chạy trốn rất nhanh tại trong núi rừng.Người của bốn bang phái đua nhau ngươi truy ta đuổi, vừa đuổi kịp liền hung dữ hạ đòn sát thủ, một mực truy sát không ngừng.Gần nghìn người, vượt qua hết ngọn núi này đến ngọn núi khác, cho đến khi vọt tới đỉnh một ngọn núi mới hơi chút dừng lại, là bởi vì bất ngờ và kinh nghi với khung cảnh trước mắt.Dưới ánh trăng, trước mắt bọn họ là một vùng lòng chảo rộng lớn và sâu thẳm, trong lòng chảo có một ngọn núi đá rất lớn hình quả chuông, trên núi hình như có khắc họa rất nhiều phù văn kích thước lớn, còn có rất nhiều hang động phân tán ra, tạo cho người ta có cảm giác âm trầm quỷ dị.

Bầy vượn nhao nhao chạy trốn vào trong lòng chảo rồi lũ lượt nhảy lên trên núi đá, chui vào trong các hang động âm u, biến mất không thấy nữa.

Bình Luận (0)
Comment