Người của Hạt Tử bang và Phi Ưng bang lập tức kinh hãi trốn đi, chờ một hồi, nhìn thấy dưới ánh trăng toát ra một nhóm bóng người quen thuộc.Toàn bộ đám người Thân Vô Không cũng đã đến đây, cùng đi theo Tiểu Thanh đến đây.Đoàn người này coi như là theo sát Tiểu Thanh, nhìn thấy Tiểu Thanh muốn rời đi, lập tức từ bỏ đào bới.
Nói cách khác, bọn họ không cho phép Tiểu Thanh ném lại bọn họ chạy mất.Còn tưởng rằng lại là tà ma ngoại đạo gì đó kéo đến, sau khi thấy là những người này, đám người Dữu Khánh mới thò đầu ra.Hai bên chạm mặt nhau, rất nhiều nghi vấn đều bùng phát ra vào giờ phút này.Dữu Khánh là người đầu tiên hỏi Tiểu Thanh, "Nơi đây trống không, tộc nhân của các ngươi đi đâu rồi?"Vừa nghe câu hỏi này, Thân Vô Không và Ngụy Ước lập tức ra hiệu cho thủ hạ cử người đi kiểm tra bên trong cung điện.Tiểu Thanh: "Bản tộc đi đâu cần phải nói cho ngươi biết sao?"Được rồi, Dữu Khánh quả thực không dám yêu cầu điều này, hắn đổi sang vấn đề khác, "Người lúc trước tại không trung thi pháp, trợ giúp chúng ta đánh đuổi đám tà vật đó là người nào?"Liên Ngư ánh mắt lấp lóe, cho rằng hắn đã biết rõ còn cố hỏi, là đang giả bộ không biết.Tiểu Thanh: "Ta cũng muốn biết là ai."
Thân Vô Không kỳ quái hỏi: "Chẳng lẽ không phải là người của Thanh Ô bộ tộc các ngươi sao?"Tiểu Thanh trầm mặc một hồi, trả lời, "Có lẽ vậy, không thấy rõ."
Thân Vô Không hỏi tiếp: "Các ngươi đã được tấm lệnh bài phi hành trong tay, vì sao để đến ngoại giới còn phải bay ba năm?"Vừa nghe câu hỏi này, Dữu Khánh lập tức khẩn trương, bởi vì hắn lừa gạt mọi người, nói Thiên Dực lệnh là do Tiểu Thanh đưa.Tiểu Thanh cũng có chút bị làm cho hồ đồ, "Đã có lệnh bài phi hành, ta cần gì phải bay ba năm?"Thân Vô Không nghi hoặc, hỏi: "Vậy pháp bảo phi hành đó không phải là ngươi đưa cho tên mập mạp đó sao?"Tiểu Thanh: "Trọng bảo như thế, nếu ta có, sao sẽ đưa cho hắn?"Bộp! Dữu Khánh rồi đột nhiên vỗ tay, "Ta đã cảm thấy tên mập mạp đó không thích hợp, xem ra tất cả chúng ta đều đã bị hắn lừa gạt, xem ra tên mập đó quả thực biết được không ít chuyện mà chúng ta không biết.
Chư vị, chúng ta nhất định phải nghĩ cách tìm đến tên mập đó mới được."
Hắn muốn biến chuyện xấu thành chuyện tốt, mượn nhờ lực lượng của mọi người để cứu người ra trước, rồi tính tiếp sau.Nhìn bộ dạng nghiêm túc của hắn, khóe miệng Liên Ngư cố nén cười, nghẹn cười đến suýt nữa méo cả miệng, vì sao nàng ta nhìn chằm chằm vào mấy người Dữu Khánh không buông? Bởi vì biết rõ bọn hắn và Nam Trúc là cùng một nhóm, bây giờ biết thêm được món bảo vật đó là đến từ trên tay nhóm người này, nàng ta càng thêm vững tin đám người này nhất định nắm giữ bí mật nào đó mà người ngoài không biết được.Tiểu Thanh cũng nhìn chằm chằm vào Dữu Khánh với ánh mắt khác lạ, cô ta cũng biết Dữu Khánh và Nam Trúc là một nhóm, và cũng không phải chưa từng nhìn thấy mấy người này trốn ở phía sau thì thầm với nhau.Dứt lời, Dữu Khánh liếc mắt quan sát Liên Ngư và Tiểu Thanh, thấy hai người không có vạch trần lời nói dối của mình, hắn âm thầm thở phào nhẹ nhõm."
Tìm tên mập mạp đó hả?" Ngụy Ước xì một tiếng, coi thường: "Tìm ở đâu? E rằng đã chết từ lâu rồi, muốn tìm tự ngươi tìm đi."
Nhìn thấy vẻ mặt ích kỷ của đám người này, Dữu Khánh lập tức biết mình đừng nghĩ mong chờ vào sự hỗ trợ của bọn họ, có lừa gạt cũng không được, chỉ có thể dựa vào chính mình, vì vậy hắn lập tức hỏi tiếp Tiểu Thanh, "Tiểu Thanh cô nương, dám hỏi tộc trưởng của các ngươi ở đâu, cho phép ta đến hội kiến."
Tiểu Thanh nhìn về phía chân trời, "Không cần đi tìm, trời cũng sắp hừng đông rồi, sau khi hừng đông, tộc trưởng của chúng ta sẽ đến nơi này."
Nếu là như thế, Dữu Khánh cũng không hỏi thêm nhiều nữa, hắn chỉ có thể tiếp tục chờ đợi.Trong khi một số thành viên của Thiên Hồng bang và Trấn Sơn bang từ trong cung điện chạy ra, báo cáo tình hình cho các bang chủ của mình, cho biết bên trong cung điện quả thực không có ai, thì dưới núi lại vang lên một tràng động tĩnh, hơn nữa động tĩnh khá lớn.Mọi người kinh hãi, nhanh chóng lui vào trong quần thể cung điện, ẩn nấp, lặng lẽ nhìn trộm bên ngoài.Chẳng bao lâu, lại có một đám người vù vù vọt tới đỉnh núi, hơn nữa số lượng rất nhiều, e là phải có đến gần nghìn người.Đám người trốn ở bên trong cung điện dựa vào ánh trăng nhìn kỹ bên ngoài, phát hiện thấy đó chính là người của các bang phái bị mất tích tại trong Trấn Linh chung trước đó.
Mọi người đều nhận ra hai người dẫn đầu, là bang chủ Trầm Kim Thiền của Kim Thiền bang và bang chủ Cô Dương của Tinh Nguyệt bang."
Là bang chủ của chúng ta."
Tạ Nhi cất tiếng mừng rỡ.Từ sau khi mất chỗ dựa, mặc dù Tinh Nguyệt bang và Trấn Sơn bang vẫn liên thủ, nhưng số ít bang chúng còn lại do cô ta dẫn đầu đã không còn tư cách nói chuyện, bây giờ nhìn thấy bang chủ dẫn theo số đông nhân mã trở về, tự nhiên rất vui mừng.Những thành viên Kim Thiền bang bởi vì ở ngoài phụ trách tiếp ứng, không xâm nhập vào trong Trấn Linh chung mà sống sót, thấy vậy thì cũng vui mừng đứng ra.Nhìn thấy bọn họ muốn chạy đi ra ngoài, Tiểu Thanh kinh hãi kêu lên, "Không được, bọn họ có thể không còn là người nữa rồi."
Vừa nghe những lời này của cô ta, mọi người giật thót sợ hãi.Thân Vô Không đi theo ở một bên vội hỏi, "Là thế nào?"Tiểu Thanh vẻ mặt nghiêm trọng nói: "Có khả năng bọn họ đã bị Cửu vĩ hồ luyện hóa thành yêu tà rồi."
Nghe nói như vậy, đám người đứng ra lại nhanh chóng trốn kỹ.Ngụy Ước nghi hoặc, "Nhanh như vậy sao?"Khóe miệng Tiểu Thanh mím chặt, cô ta cũng chưa từng nhìn thấy tình hình tu sĩ nhân loại bị tà khí biến đổi, cho nên không thể nói được rõ ràng.Mà ở bên ngoài, đám người vọt tới trên núi rõ ràng dùng phương thức phòng thủ, lưng quay về phía cung điện, lui dần về phía sau, động tĩnh rầm rầm quy mô lớn dưới núi vẫn chưa dừng lại.Bỗng nhiên, một đám bóng đen lao ra, các loại tà vật do Ngân Bối viên cầm đầu lại ào ào xông lên như sóng triều, trực tiếp va chạm với gần nghìn người."
Nghiệt súc!" Trầm Kim Thiền cất tiếng hét phẫn nộ.Hai bên va chạm với nhau ầm ầm, ngay lập tức liền bùng phát lên trận chiến dữ dội với vô số tà vật.Xét về thực lực, rõ ràng là phía bên tu sĩ mạnh hơn, nhưng đối diện với quy mô tà vật khổng lồ, bọn họ vẫn rơi vào tình cảnh bị vây công.Nhìn cảnh tượng này, đám người đó rõ ràng là đang liều mạng với tà vật, người ẩn nấp bên trong cung điện tức thì có phần không kiềm chế được.Nhất là Tạ Nhi, cô ta rất nhanh luồn đến bên cạnh Tiểu Thanh, vội hỏi: "Ngươi xác định bọn họ đã bị luyện hóa thành yêu tà sao?"Nhìn tình hình liều mạng bên ngoài, Tiểu Thanh cảm thấy có khả năng mình đã phán đoán sai, do dự một chút rồi trả lời: "Ta chỉ mới nhìn thấy các loại muông thú Bồng Lai sơn bị tà hóa, chưa từng nhìn thấy tu sĩ các ngươi bị tà hóa, ta không dám xác định tình huống bọn họ lúc này."
Nghe nói như thế, Tạ Nhi lập tức chạy tới cửa vào cung điện, rút kiếm hô: "Tinh Nguyệt bang, theo ta gấp rút tiếp viện bang chủ!"Một đám người sống sót của Tinh Nguyệt bang lập tức cùng theo cô ta vù vù xông ra ngoài, nhảy vào trong chiến trường bên ngoài.Bang chúng may mắn còn tồn tại của Kim Thiền bang cũng tự động chay đi chi viện cho Trầm Kim Thiền.Còn lại người của Thiên Hồng bang, Sơn Hải bang, Phi Ưng bang và Hạt Tử bang thì quan sát lẫn nhau.Trong lúc Dữu Khánh đang nhìn chằm chằm quan sát bên ngoài thì, Bách Lý Tâm với thị lực tốt chợt chỉ ra phía ngoài cửa sổ, nói: "Hoa Thượng Phi cũng ở đó, nơi kia, người không mặc áo."
Dữu Khánh và Mục Ngạo Thiết lập tức chụm đầu vào một chỗ, nỗ lực quan sát về phía nàng chỉ, sau một hồi quan sát cẩn thận, bọn hắn quả nhiên phát hiện thấy trong đám người có một bóng người mập mạp ở trần đang ra sức chém giết tà vật.Mục Ngạo Thiết: "Hình như là hắn, người khác đều mặc áo, tại sao hắn lại không mặc chứ?""Nói cái rắm gì vậy? Mặc hay không mặc còn quan trọng sao?" Dữu Khánh hùng hùng hổ hổ bồi một câu, hắn mừng rỡ vô cùng, lúc trước hắn còn tưởng rằng Nam Trúc không muốn để cho bọn hắn mạo hiểm, là đang trấn an bọn hắn, không ngờ tên này thật sự có cách trốn ra được, thật đúng là đã xem thường gã.Hắn đứng lên, rút kiếm cầm trong tay, chuẩn bị gọi người xung kích gấp rút tiếp viện, nhưng rồi bỗng nhướng mày, lại lùi về phía sau cửa sổ, phất tay với những người vừa định có động tác ở phía sau, ra hiệu bình tĩnh đừng vội, "Mọi người không nên xung động, không đúng a, mập mạp không cử động được, tên gia hỏa ở trần đó lại rất linh hoạt, chuyện quỷ quái gì vậy, là thủ thuật che mắt của tà vật hay sao?"Mấy người liền không nôn nóng nữa, ngồi chồm hổm tại đó nhìn xem Nam Trúc liều mạng trong vòng vây.Sau khi nhìn một hồi, Mục Ngạo Thiết nói: "Không giống như là diễn trò, những người này là thật sự đang giết đám tà vật kia."
Dữu Khánh đột nhiên nói: "Bách Lý, ngươi nhìn kỹ lại lần nữa xem hình dáng người đó có giống mập mạp hay không?"Bách Lý Tâm đã nhìn rất cẩn thận, "Dung mạo đúng là hắn rồi, không còn gì nghi ngờ, trên ngực hắn còn treo tấm bảng tên Thiêu Sơn Lang nữa."
Dữu Khánh lại lập tức hỏi tiếp một câu, "Ngươi từng nhìn thấy hắn xuất thủ, ngươi cảm thấy chiêu số của người này có giống với mập mạp hay không?"Bách Lý Tâm nhìn chằm chằm một hồi, rồi gật đầu nói: "Hắn phản ứng tiếp chiêu rõ ràng nhanh hơn người khác, rất giống."
Vừa nghe nói như vậy, Dữu Khánh lại đứng lên, cái khác dễ giả mạo nhưng phong cách xuất thủ thì khó thể bắt chước nhanh như vậy, tên mập ở trần đó chắc hẳn là Nam Trúc rồi.
Hắn lập tức vung kiếm cất tiếng hét to, "Toàn bộ Hạt Tử bang, theo ta tru sát tà ma!"Dứt lời, hắn dẫn đầu nhảy qua cửa sổ lao ra ngoài, Mục Ngạo Thiết và Bách Lý Tâm bám sát theo hắn cùng lao ra, Tam đương gia, Tứ đương gia, Ngũ đương gia thoáng nhìn nhau, sau đó Đồng Tại Thiên cũng cắn răng kiên trì rút kiếm vung lên, "Lên!"Hạt Tử bang trong thoáng chốc liền dốc toàn bộ lực lượng, tổng cộng cũng chỉ có mười mấy người.Đoạn Vân Du trầm mặc sau hồi, sau đó quay đầu lại nói: "Nếu đám tà vật này không rút đi, chúng ta cũng không trốn được nơi này, giúp đỡ một chút đi, chỉ ở ngoại vi, không được thì rút."
Vì vậy, Phi Ưng bang cũng vù vù xông ra ngoài.Đi tới đứng trước cửa sổ, Liên Ngư và Hổ Nữ quay mặt nhìn nhau, lần này hai người không có cùng tham chiến.Thiên Hồng bang và Trấn Sơn bang trốn tránh một hồi rồi cũng không nhịn được nữa, dù sao trong số những người chạy ra khỏi Trấn Linh chung vẫn có một lượng lớn người của bang bọn họ, sau khi nhìn kỹ một hồi, thấy không có vấn đề gì, bọn họ cũng dồn dập xông ra ngoài tương trợ.Thân Vô Không và Ngụy Ước tương đối cẩn thận, vẫn trốn ở bên trong cung điện, bám theo bên cạnh Tiểu Thanh, không đi ra ngoài.Vọt tới hiện trường chém giết, Dữu Khánh cuối cùng đã nhìn thấy rõ tên béo ở trần, đúng là Nam Trúc, không ai bắt chước được biểu cảm trong mắt gã khi đánh giết, hắn lập tức vừa đánh về phía gã vừa gọi to: "Mập mạp, bên này."
Không chỉ bọn hắn muốn đánh giết xông đến, mà còn muốn cho Nam Trúc tới gần phía bọn hắn, nếu hai bên cùng tiến dần về phía nhau, mọi người đều có thể đỡ tốn sức.Nam Trúc nghe tiếng gọi, nhìn đến, thấy mấy người Dữu Khánh muốn xông vào sâu trong đám người bên này, gã rõ ràng thất kinh, vừa ra tay đánh giết, vừa làm động tác lắc đầu ra hiệu đừng đến với Dữu Khánh, rồi làm thêm động tác cắt cổ.Mấy sư huynh đệ ở chung nhiều năm, vừa nhìn động tác liền biết ý tứ đại khái, huống hồ động tác này còn rõ ràng như thế.
Dữu Khánh hơi giật mình, rồi rơi vào nghi hoặc, Nam béo là đang nói cho bọn hắn biết có nguy hiểm, đừng có đến gần, chuyện gì chứ?Lẽ nào những người này thật sự có vấn đề gì hay sao? Nếu như Nam béo có vấn đề, gã chắc chắn sẽ không nhắc nhở như vậy a.Trong lúc nhất thời hắn không thể hiểu được, nhưng nếu Nam Trúc đã có ám chỉ, hắn khẳng định sẽ không tiếp tục mạo hiểm.
Hắn nhanh chóng kéo Mục Ngạo Thiết đang mải mê dốc sức đánh giết về phía đó mà không có chú ý tới, hét to một câu, "Toàn bộ Hạt Tử bang không nên tản ra, hãy cùng tiến thối với ta!"Mục Ngạo Thiết sửng sốt, nhưng biết Dữu Khánh làm như vậy khẳng định sẽ không hại mình.Được Dữu Khánh đích thân chỉ huy đánh giết, nhóm người Hạt Tử bang mặc dù cũng đánh giết tà vật, nhưng một mực chỉ ở ngoại vi, không có xâm nhập vào trong hơn nghìn người vừa trở về.Có lẽ là bởi vì lại có thêm không ít người ta tay hỗ trợ, vốn vẫn luôn tấn công không được, thương vong lại quá lớn, giữa sườn núi chợt vang lên tiếng một con Ngân Bối viên gầm rống "Ngao ô", đám tà vật lập tức lại giống như sóng triều ầm ầm rút lui.Rất nhanh, tại hiện trường, ngoại trừ thi thể tà vật đầy đất ra, chỉ còn lại đám người đoản tụ lại sau tai kiếp.Người sống sót gặp lại đều rất kích động và vui mừng, nhất là đám người Tạ Nhi, nhìn thấy thế lực có thể dựa vào của phe mình đã trở về.