Bán Tiên ( Dịch )

Chương 935 - Chương 935: Giao Dịch (1)

Chương 935: Giao dịch (1)

Sau khi đã xác nhận được chính là tên mập mạp đó, tộc trưởng không có nhiều lời, dẫn đầu phi thân rời đi, không phải bay theo kiểu nhảy lên nhảy xuống, mà là kiểu bay lên trời của người có tu vi cao thâm, người không biết rõ khẳng định sẽ bị chấn nhiếp.Tiểu Thanh rời đi theo.

Dữu Khánh nhìn nhìn, không còn thấy bóng dáng Nam Trúc nơi cửa sổ, hắn cũng phi thân bỏ đi.Ba người trở lại nơi Thanh Ô bộ tộc tụ tập.

Thanh Ô bộ tộc không có vào trong quần thể cung điện, bởi vì ngay từ đầu tộc trưởng bọn họ đã có hoài nghi đối với đám người từ trong Trấn Linh chung đi ra, trước khi chưa được kiểm tra xác nhận, sẽ không để cho tộc nhân dễ dàng đến gần đám người đó, bây giờ thì càng không.Thấy sau khi trở về, tộc trưởng giống như không có chuyện gì xảy ra, Dữu Khánh có phần sốt ruột, đợi một hồi, hắn rốt cuộc nhịn không được, đến trước mặt tộc trưởng, hỏi: "Tộc trưởng, lệnh bài "Tộc trưởng ngắt lời: "Chờ chút đi, đã nói người đi lấy rồi."

Được rồi, Dữu Khánh không còn cách nào khác, đành phải kiên nhẫn chờ đợi.Các phương thế lực khác muốn đến đây hỏi thăm một chút tình hình, nhưng bị Thanh Ô bộ tộc không cho đến gần, nên chỉ có thể đứng phía ngoài dõi mắt nhìn về phía bên này.Duy chỉ có Đoạn Vân Du là cau mày, gã ta ít nhiều biết được một chút tình huống, đây là điều lợi khi cài được tai mắt vào trong, Đồng Tại Thiên đã nghĩ cách truyền thông tin phát hiện được cho gã ta.Thời gian từng chút một trôi qua, mãi cho đến giữa chiều mới nhìn thấy phụ nhân được tộc trưởng phái đi quay trở lại, ôm một cái hộp ngọc giao cho tộc trưởng.Tộc trưởng mở ra nhìn, vừa nhìn thấy Thiên Dực lệnh nguyên vẹn ở trong đó, lập tức khép hộp lại, liếc nhìn Dữu Khánh đang dõi mắt mong đợi muốn lấy, nói với phụ nhân kia: "Ta lo lắng sự việc chưa chắc đã được suôn sẻ như hắn nghĩ, lưu lại mấy tộc nhân theo ta là được, ngươi dẫn các tộc nhân khác tránh trước đi."

Phụ nhân đó nói: "Tộc trưởng, để ta lưu lại, ngươi dẫn người đi..."

Tộc trưởng nhấc tay ra hiệu ngừng nói, khẽ lắc đầu với bà ta.Phụ nhân đó đành phải hơi khom người, xoay người chỉ định mấy người lưu lại, sau đó suất lĩnh hầu hết tộc nhân bay lên trời rời đi, cảnh tượng có phần ngoạn mục.

Đám người thành viên các bang phái đứng xem sửng sốt ngước nhìn, không biết chuyện gì xảy ra.Tận mắt nhìn thấy hầu hết tộc nhân đã đi xa, tộc trưởng mới giao hộp ngọc cho Dữu Khánh, "Ta đưa thứ này cho ngươi, nhưng ngươi phải nhớ kỹ, một khi thứ này rơi vào trong tay Cửu vĩ hồ, ngươi sẽ không ra ngoài được.

Nếu bị kẹt lại Bồng Lai sơn, Thanh Ô bộ tộc chúng ta còn có thể bay tới bay lui ẩn nấp, trong thời gian nhất định, phạm vi các ngươi có thể ẩn nấp rất hữu hạn, sẽ không tránh được sự truy lùng của đám tà ma trên trời dưới đất đó."

Nhận đồ vật vào tay, Dữu Khánh gật đầu, "Tộc trưởng yên tâm, tại hạ tất nhiên sẽ không đùa giỡn trong chuyện như thế này, ta chỉ lo lắng là bọn chúng không chịu giao dịch tại ban ngày."

Tộc trưởng nói tiếp: "Ngươi không cảm thấy bọn chúng dám giao dịch vào ban ngày còn càng đáng sợ hơn sao?"Dữu Khánh hiểu ý của bà ta, chính hắn cũng có lo lắng về điều này, nhưng vì cứu người, hắn chỉ có thể phóng đại hi vọng may mắn, "Có lẽ giống như tộc trưởng nói, Cửu vĩ hồ cho rằng chúng ta không dám dễ dàng phá hư hành cung của Thánh Mẫu nương nương."

Tộc trưởng trầm ngâm suy nghĩ một hồi, cũng không nghĩ ra Cửu vĩ hồ còn có thể giở ra trò gì khác, bà ta buông tiếng thở dài, "Chỉ hi vọng là như thế."

Dữu Khánh cầm chiếc hộp ngọc, khom người cảm tạ, rồi ngay lập tức xoay người rời đi, vẫy vẫy tay gọi đám người Mục Ngạo Thiết phía xa xa.Nhóm người Hạt Tử bang lập tức vù vù tiến đến, thực ra tổng cộng không có bao nhiêu người, Liên Ngư cũng theo tới, đám người Đoạn Vân Du cũng mặt dày tiến tới nơi này, đám người Thân Vô Không thấy vậy thì lập tức đuổi theo.Dữu Khánh lập tức nói với tộc trưởng: "Tộc trưởng, ta chọn mấy người cùng đi, những người khác, giúp ta ngăn lại."

Tộc trưởng biết rõ hắn lo lắng điều gì, nếu để cho một số người biết được hắn cầm Thiên Dực lệnh đi giao dịch, ngang ngược can thiệp còn đỡ, e là có người sẽ sinh lòng xấu xa, nói chung, thời điểm giao dịch càng nhiều người càng dễ xảy ra chuyện, bà ta liền ừ một tiếng.Một đám người đi đến trước mặt, Dữu Khánh không nhiều lời, trực tiếp chỉ vào ba người Mục Ngạo Thiết, Bách Lý Tâm và Liên Ngư, "Ba người các ngươi đi theo ta, những người khác ở lại."

Dứt lời lập tức xoay người rời đi.

Liên Ngư lần này thật sự có chút ngạc nhiên, không nghĩ hắn lại chủ động nói mình đi theo.Hổ Nữ theo bản năng muốn đuổi theo lão bản nương, nhưng bị tộc trưởng ngăn cản lại, "Dừng lại.

Không nghe hắn nói sao? Những người khác ở lại."

Hổ Nữ ngạc nhiên dừng lại, nhìn bà ta, rồi lại quay nhìn về phía lão bản nương, Liên Ngư quay lại nhìn cũng không dám lỗ mãng, gật đầu ra hiệu cho cô ta ở lại.Vì vậy, dù là Đoạn Vân Du hay là đám người Thân Vô Không, đều chỉ có thể nhìn theo mấy người nhảy lên nóc nhà rời đi.Tộc trưởng để lại một người trông chừng đám người này, bản thân thì dẫn theo những tộc nhân khác bay lên không trung, lơ lửng trên không trung quan sát phía dưới.Vẫn là khu vườn đó, lần thứ ba tới đây, Dữu Khánh có thể nói đã quen việc dễ làm, hắn dẫn theo mấy người hạ xuống.Đưa mắt quan sát xung quanh, Liên Ngư chợt ngẩng đầu nhìn lên không trung, nhìn thấy đám người tộc trưởng lơ lửng trên bầu trời nhìn chằm chằm bọn họ.Dữu Khánh lên tiếng: "Trầm bang chủ, ta đã đem thứ các ngươi muốn đến rồi, người đâu?"Sau khung cửa sổ hai bên nói chuyện với nhau lúc trước, Trầm Kim Thiền lại xuất hiện, nở nụ cười, "Lão bản nương cũng tới sao? Đây là dẫn người đến giúp sao?"Ánh mắt Liên Ngư hơi ngưng tụ, bởi vì nàng ta nghe ra được trong giọng nói của đối phương có vẻ ngả ngớn, liền biết đám tà vật này đã bắt đầu không để mình vào mắt nữa rồi.Nàng ta nhịn không được quay nhìn chiếc hộp trong tay Dữu Khánh, hỏi, "Thứ gì vậy, các ngươi đang làm gì?"Dữu Khánh thẳng thắn nói: "Hoa Thượng Phi đã bị bọn họ nhìn thấu, bị bọn họ bắt làm con tin rồi."

Liên Ngư bỗng cảm thấy ngạc nhiên.Thân ảnh Cô Dương cũng xuất hiện sau cửa sổ, "Đừng có nói nhảm nữa, ngươi muốn giao dịch như thế nào?"Dữu Khánh liếc mắt nhìn mặt trời sáng chói trên bầu trời, hiện tại hắn không sợ bọn họ giao dịch, chỉ sợ bọn họ không chịu giao dịch, liền cao giọng trả lời: "Còn có thể giao dịch như thế nào, nói các ngươi đi ra đây, các ngươi cũng không dám ra, chỉ có thể là chúng ta đi đến.

Ta và lão bản nương đến giao đồ và đưa người đi.

Chúng ta một tay giao đồ, một tay giao người, như thế nào?"Trầm Kim Thiền và Cô Dương nhìn nhau, người sau nói: "Được!"Liên Ngư vẻ mặt kinh ngạc, không nghĩ tới tên ria mép bên cạnh này lại trực tiếp sắp xếp việc làm cho mình, cuối cùng nàng ta đã biết rõ vì sao tên ria mép này lại chủ động gọi mình mùng đến đây, thì ra là kéo đến để lợi dụng.Nàng ta không từ chối, nhưng khẳng định phải hỏi cho rõ ràng, "Giao dịch thứ gì?"Dữu Khánh: "Thứ trong tay Thanh Ô bộ tộc, ta thỉnh cầu lấy tới.

Làm phiền lão bản nương giúp đỡ một chút."

Liên Ngư cau mày, vẫn không từ chối.Chẳng mấy chốc, cánh cửa đối diện với cửa sổ phát ra âm thanh cọt kẹt nặng nề được mở ra.

Không biết cửa gỗ nơi này mới được thay đổi gần đây hay là dùng loại gỗ nghìn năm không mục, vạn năm không nát.Trầm Kim Thiền và Cô Dương biến mất tại cửa sổ cũng xuất hiện tại cửa đi, phía sau hai người này có kẻ áp giải Nam Trúc với khuôn mặt đầy máu và đất.Dữu Khánh lập tức cất tiếng hét to, "Ta muốn xác nhận hắn không bị gì."

Chuyện này dễ làm, phía bên kia lập tức cởi bỏ một bộ phận cấm chế trên người Nam Trúc.

Đã có thể cất tiếng, Nam Trúc hô to: "Ta khỏe, ta không sao."

Dữu Khánh: "Không động tay động chân gì trên người ngươi chứ?"Nam Trúc: "Chắc là không có làm gì khác."

Dữu Khánh lập tức quay đầu lại nói với Bách Lý Tâm: "Yểm hộ, ứng biến."

Bách Lý Tâm lập tức vỗ mở hộp dài sau lưng, cung tên bật ra rơi vào tay nàng, động tác thành thạo điêu luyện, ba cây tên trong nháy mắt liền cùng nằm trên dây, nhắm ngay người tại cửa đi.

Bình Luận (0)
Comment