Bán Tiên ( Dịch )

Chương 999 - Chương 999: Giúp Ca Ca Một Việc (1)

Chương 999: Giúp ca ca một việc (1)

Vấn đề đã được đề cập và nói đến nước này, Phượng Tàng Vân không có giấu giếm, kể lại cho lão ta nghe chuyện mình bị vấn tội.Trữ Bình Côn nghe xong rất giật mình, không biết kẻ nào lại dám làm ra loại chuyện này tại Phượng tộc.Hai người nói chuyện một hồi, sau đó Phượng Tàng Sơn cũng từ trong cây đại thụ xa xưa đi ra, nhìn thấy Phượng Tàng Vân ở bên ngoài, Phượng Tàng Sơn không kìm được lửa giận, trực tiếp nhảy đến trước mặt Phượng Tàng Vân, cảnh cáo không chút khách khí nào: "Nhị ca, ta khuyên ngươi giao người ra đây đi, nếu không đừng trách ta vô lễ!"Phượng Tàng Vân cũng không phải người tính tình dễ chịu, nhìn thấy vị huynh đệ này bình thường luôn nhún nhường trước mình bây giờ lại dám bày ra vẻ mặt này với mình ngay trước mặt mọi người, lập tức có phần không nhịn được nữa, lửa giận từ từ bốc lên, "Ngươi trở mặt cho ta xem nào!""Ngươi cho rằng ta không dám sao?" Phượng Tàng Sơn không át được lửa giận.Phượng Tàng Vân cười nhạt liên tục, "Ngươi cứ thử xem!"Hai huynh đệ không ai nhường ai, ngay tại chỗ sửng cồ huých vào nhau, may mà xung quanh có nhiều người, hơn nữa cũng có không ít bảo vệ của Phượng đầu lĩnh, bọn họ lập tức ùa tới ngăn cản hai huynh đệ lại, khuyên nhủ hai người nguôi giận.Nhưng làm sao có thể dễ dàng bớt giận cho được, tranh cãi ầm ĩ, cuối cùng khiến cho năm vị sơn chủ khác đến đây trao đổi việc thi đấu nội tộc hôm nay cũng bị kinh động, bọn họ bước đến hỏi chuyện gì xảy ra, vì vậy, vụ bắt cóc tại Thúy Vũ hồ cũng được công khai ra, điều này dấy lên làn sóng kinh ngạc nghi hoặc.Tại trong một miệng hốc cây trên thân đại thụ, không biết từ lúc nào Phượng Kim Kỳ đã rời chỗ ngồi đứng tại đó, từ trên cao nhìn xuống, lạnh nhạt quan sát hai đứa con trai của mình tranh cãi.A Lạc Công ở bên cạnh thử hỏi: "Tộc trưởng, tranh cãi ầm ĩ như vậy thật không hay, để ta đi khuyên một chút."

Phượng Kim Kỳ không hề dao động, chậm rãi cất tiếng, nhưng trọng tâm lại không phải ở việc này, "Phía bên Thúy Vũ hồ, Hướng chân gì đó là khách của Thạch Lâm trại đến ở, Tô Bán Hứa cũng dẫn theo người của tiền trang đến đó, tiếp theo lại là Thiện Tri Nhất, tất cả đều là trùng hợp sao?"A Lạc Công trầm ngâm.Có năm vị sơn chủ can thiệp vào, vụ tranh cãi của hai huynh đệ ở phía dưới không đến mức dẫn đến mất kiểm soát, nhưng cuối cùng vẫn không thể giải quyết được sự việc.Tại sân thi đấu ở giếng trời, khi Phượng Tàng Vân một lần nữa nhảy ra làm người thách đấu đầu tiên, y ngước mặt cao ngạo hét to, "Ai đánh với ta?"Một tiếng "Ta" có phần tức giận đột nhiên vang lên, một bóng người hạ xuống trước mặt Phượng Tàng Vân, không phải ai khác, chính là Phượng Tàng Sơn với vẻ mặt giận dữ.Phía trên giếng trời, A Lạc Công chủ trì tỷ thí nhịn không được cau mày, quay đầu lại nhìn về phía Tộc trưởng đang ngồi ngay ngắn tại đó, thấy Phượng Kim Kỳ bình tĩnh không dao động, lạnh lùng nhìn xuống hai huynh đệ bên trong giếng trời."

Ngũ lang chưa bao giờ tranh những chuyện này, hôm nay tại sao lại chủ động khiêu chiến Nhị ca của mình vậy chứ?""Phải a, lúc trước không phải Ngũ lang đã nói rằng, đụng phải ai mình cũng sẽ thua, mong mọi người hạ thủ lưu tình, bản thân cam tâm chịu thua sao?""Các ngươi không biết sao? Bên Thúy Vũ hồ đã xảy ra chuyện."

Trong đám người vây xem ở xung quanh rộ lên tiếng xì xào bàn tán, rất nhiều người đã nghe nói tới chuyện hai huynh đệ công khai tranh cãi, lúc này càng là nhanh chóng lan truyền rộng hơn.Bên trong giếng trời, Phượng Tàng Sơn hít thở nặng nề lặp lại câu nói cũ, "Nhị ca, thả người đi, chỉ cần ngươi thả người ra, ta sẽ chịu thua, tránh để mọi người mặt mũi khó coi."

Phượng Tàng Vân cực giận mà cười, "Chịu thua? Tới đi, ngươi đừng chịu thua thử xem nào!"Vẻ tức giận càng ngày càng lộ rõ trên mặt Phượng Tàng Sơn, "Nhị ca, ngươi đừng ép ta!"Phượng Tàng Vân cả giận nói: "Ta ép ngươi đó, ngươi làm gì được ta?"Răng rắc, Phượng Tàng Sơn nắm chặt song quyền, khớp xương hai bàn tay kêu vang rôm rốp.Hai người trợn mắt tức giận nhìn nhau rồi đột nhiên đồng thời hành động, cùng mạnh mẽ lao về phía đối phương, cùng vung trọng quyền đánh vào nhau, trên hai tay đều bộc phát ra những quầng sáng màu cam hơi khá chói mắt.Rầm rầm rầm rầm...Một loạt tiếng nổ liên tiếp đột nhiên vang lên, những quầng sáng da cam bùng nổ lên tạo thành biển lửa bừng bừng, nhấn chìm hai huynh đệ vào trong đó, sóng khí cuốn theo sỏi đá bắn tung tóe ra bốn phương tám hướng.Đám người xem thi đấu ở xung quanh giếng trời đều cảm thán, nhận thấy đôi huynh đệ này không biết bởi vì tức giận hay vì điều gì mà không hề né tránh, đều trực tiếp cứng đối cứng với nhau.Sáu quầng sáng màu vàng cam liên tiếp va chạm vào nhau, nổ tung ra, khi quầng sáng thứ bảy từ trên hai tay Phượng Tàng Sơn bùng nổ ra liệt diễm thì, Phượng Tàng Vân ở trong liệt diễm toát ra vẻ đầy kinh ngạc, sau đó cả người bị đánh bay ra sau, văng ra khỏi đám lửa nổ tung, ngẩng đầu phun mạnh ra một ngụm máu, rơi xuống trong đám loạn thạch."

Bảy Hoàn."

"Là bảy Hoàn!""Ngũ lang vậy mà đã tu luyện ra bày Hoàn!"Đám đông vây xem ở xung quanh liên tục cất lên những loạt âm thanh ngạc nhiên thán phục, vô số người lộ ra vẻ mặt khó thể tin được.Cái gọi là Hoàn, Phượng tộc xưng là "Liệt Nhật kim hoàn", đây là biểu hiện ra ngoài của công pháp mà Phượng tộc tu luyện, thông thường khi tung đòn tấn công, kết ra càng nhiều Hoàn, đại biểu cho thực lực càng mạnh, Phượng Tàng Vân có thể kết ra sáu Hoàn đã là người nổi bật trong những người đồng lứa, mọi người không nghĩ tới Phượng Tàng Sơn vậy mà có thể kết ra bảy Hoàn.Lúc này, Phượng Tàng Sơn cũng bám sát theo sau phóng ra khỏi liệt diễm, rồi tung một quyền đánh tới Phượng Tàng Vân nằm trên mặt đất.Nhưng khi quyền vung đến trước mặt Phượng Tàng Vân thì cuối cùng gã cưỡng ép dừng lại.Phượng Tàng Vân miệng đầy máu tươi, vùng vẫy trong cơn xấu hổ và giận dữ, gầm lên, "Nào, đánh đi!"Bộ dạng như thách thức, ngươi có gàn thì giết chết ta đi.Phượng Tàng Sơn chợt chụp lấy cánh tay y, vung lên, ném y bay đi.Bùm! Thân thể nện lên trên vách đá, nện sập một mảng lớn vách đá, người bị ném đi cũng bị chôn sống trong đống đá vỡ.Phượng Tàng Sơn giống như một con dã thú nổi giận, sau một hồi thở hổn hển nặng nề, gã đột nhiên lắc mình lướt đi, thoáng cái liền không thấy bóng dáng, rõ ràng là không có ý định đánh tiếp.Ngay sau đó, có mấy người bay vào trong sân đấu, moi Phượng Tàng Vân ra ngoài, khiêng đi chữa trị.Phía bên nhóm người Lưỡng Tiêm trại đến đây xem thi đấu đều trở nên yên tĩnh, Trữ Bình Côn ở trong đám người ngẩn người ngây dại.A Lạc Công, người chủ trì thi đấu, quay đầu nhìn về phía Phượng Kim Kỳ, mấy vị sơn chủ khác cũng nhìn sang Phượng Kim Kỳ, Phượng Kim Kỳ dựa vào lưng ghế, vẫn bình tĩnh như cũ.Phía bên nhóm người Thúy Vũ hồ, đám người Dữu Khánh vẫn chưa đến xem cuộc thi đấu hôm nay, vẫn còn chưa tìm được Tiểu Hắc, bọn hắn đang không biết phải nên giải thích với Đại Hắc như thế nào bây giờ, làm gì còn tâm tư tới xem thi đấu.Tộc nhân Phượng tộc bên Thúy Vũ hồ cũng có rất nhiều người chưa tới xem thi đấu, kể cả Diệp Điểm Điểm trong số đó, hầu hết đều đang đi tìm kiếm.

Tuy nhiên, vẫn không thể tránh khỏi việc tình hình thi đấu được truyền quay về nơi đây, làm cho toàn bộ thành viên thôn trại nơi này không ngừng cất tiếng reo hò hoan hô.

Bình Luận (0)
Comment