Bạn Trai Kỳ Lạ Của Tôi

Chương 304.2

Tông Thịnh quay sang nhìn tôi và lắng nghe. Sau cùng tôi nói: 

“Giờ chúng ta đã biết người muốn nhốt em trong nhà vệ sinh đó chính là ba của Ngưu Lực Phàm, cũng là ông thầy hai mươi tệ kia. Mà người đưa em tới chính là Hạ Lan Lan.  Trước đây khi Hạ Lan Lan bị điên, chính là do ông ta ra tay, sau này khi Lan Lan rời đi em nghĩ có lẽ chính là do ông ta an bài. 

Giờ ông ta đưa Lan Lan về, rồi lừa em tới đó, mà ông ta thì đã giăng sẵn bẫy chờ em lọt vào. Tuy em không hiểu tại sao ông ta tới con trai mình cũng không buông tha, nhưng em có thể khẳng định, kẻ thứ ba, chính là hắn!”

Tông Thịnh đi đến trước mặt tôi, nhẹ nhàng ngồi lên giường xoa đầu tôi: “Rõ ràng là em rất sợ, sợ tới mức hồn phách không ổn định mà còn ngồi đây cố giả vờ bình tĩnh phân tích sao, mắt khóc còn sưng húp đây này.”

Tôi vội đưa tay sờ sờ đôi mắt: “A? Không có việc gì, ngày mai đắp một chút là ổn.”

Đôi môi Tông Thịnh chạm nhẹ lên mặt tôi: “Ngưu Lực Phàm nói, em không ngừng khóc, sợ lắm sao?”

“Không có việc gì, hiện tại, không có việc gì. Nhớ lại thì, em… em cũng quá nhát gan.” Tôi cố nở một nụ cười để cho anh an tâm, nhưng đổi lại được câu nói của anh:

“Cười cái kiểu này còn khó coi hơn cả khóc. Ngủ đi, còn ngủ được một lát đó. Ngày mai nghỉ làm đi, để anh nói vài câu với Tiểu Trần.” #Meo_mup

“Không cần đâu!” tôi vội nói, dù cho đã nằm xuống nhưng tôi vẫn cố nói: “Em muốn đi làm mà, không chừng còn có thể gặp được Thẩm Hàm, trong mắt cô ta có lẽ em là người rất dễ chơi khăm, lần trước cô ta đã lừa em như vậy, nếu gặp lại thì chắc là sẽ không thèm đề phòng em. Em chạy tới khiến cô ấy sảy thai…”  #Meo_mup

Tôi nói chưa xong thì Tông Thịnh đã đè lên tôi, hôn lên đôi môi để ngăn tôi nói tiếp. Đầu lưỡi của anh nhẹ nhàng lướt qua chiếc lưỡi còn sưng vù đau đớn của tôi. Nỗi đau ban nãy hoàn toàn biến mất. Nụ hôn chấm dứt, tôi thở dốc để bù lại dưỡng khí bị thiếu. Anh xoa đầu tôi: “Em không làm được đâu! Tông Ưu Tuyền, anh nói cho em biết là em không làm được đâu! Mà đã không làm được thì đừng có suy nghĩ tới nữa, ngoan, ngủ đi. Muốn đi làm cũng được, còn ngủ được vài giờ đó.”

Anh đứng dậy đi về phía máy tính, tôi lau đi vệt nước trên môi, nghĩ lại lời anh nói: Mình làm không được sao? Tôi không thể khiến cho Thẩm Hàm sảy thai sao? Cô ấy đã nhiều lần lừa gạt tôi, nên nếu tôi có gặp thì chắc chắn sẽ có thể làm được. Tôi đã không còn là Tông Ưu Tuyền khi trước nữa, hôm nay, hôm nay, tôi vừa giết một con quỷ! Tôi không nói ra lời, mà chỉ nhìn bóng dáng Tông Thịnh làm việc, nhìn anh uống trà đặc nâng cao tinh thần mà làm việc. 
Bình Luận (0)
Comment