Bạn Trai Kỳ Lạ Của Tôi

Chương 65.1

“Cái gì cái gì? Chuyện này sao có thể?” Tôi kinh ngạc đẩy hắn.

Nhưng hắn không nói thêm, chỉ tiếp tục làm việc cần làm. Đến khi xong hết, hắn mặc quần áo, ngồi bên cửa sổ châm thuốc hút trầm ngâm nói:

“Nấm mộ mà cô gái đó nói, và điều cây hoè nói với tôi đều giống nhau!”

“Cây hòe già thành tinh?”

“Không phải, chỉ là cây hòe già ở nơi đó đã sống thật lâu, có một lão quỷ mấy trăm năm trước đã sống ở đó, lâu dần hắn chính là cây, mà cây cũng chính là hắn!

Điều hắn nói với điều cô gái kia nói khônh khác biệt lắm, bên cạnh nấm mộ đó thật sự có ngừoi qua đêm nơi đó. Mẹ của Vương Càn từng qua đêm ở đó, Vương Càn chính là con của người trong mộ.”

“Vậy sao anh biết anh và người đó như có quan hệ?”

Tông Thịnh rít một hơi thuốc thật dài rồi mới nói:

“Trực giác! Tôi có thể cảm giác được rõ ràng quan hệ huyết thống giữa tôi và lão quỷ dưới mộ!”

“Cái này không đúng!” Tôi vội vã phản bác từ trên giường ngồi dậy, nhưng khi chăn trượt xuống dưới lại vội vã chui vào trong chăn. Tông Thịnh đêm nay sau khi uống xong rượu, lại thêm những việc này khiến lúc quan hệ hắn có chút điên cuồng, để lại không ít dấu vết trên người tôi.

Đêm nay những hai lần, lần nào cũng kịch liệt, có lẽ do tâm lý tôi đã tiếp nhận hắn nên thân thể cũng tương đối phối hợp, cũng không có bị thương. Nếu không, cứ như hai lần trước chắc tôi đã ngất rồi, còn đâu mà có tinh lực cùng hắn ở chỗ này nói chuyện phiếm chứ?

Hắn nhìn động tác nhỏ này của tôi, khóe miệng hơi hơi cong lên.

“Việc này căn bản là không có khả năng!” Tôi tiếp tục nói, “Thôn Thọ Phúc cách Hương Trấn rất xa, trong thôn mọi người đều nói múc đó mẹ anh đi học ở huyện, càng xa hơn nữa. Một nữ sinh sao có thể đi xa đến thế? Còn phải đi qua đêm, mẹ anh mà đi xa tới vậy thì đã loạn cả lên rồi. Đâu đợi đến khi bụnh đã lớn mới bị phát hiện.”

Tông Thịnh nhìn tôi hỏi, “Em biết rõ tới vậy?”

Những việc này là điều cấm kỵ đối với hắn, không ai dám đề cập tới trước mặt hắn. Tôi rụt đầu, trốn vào chăn: “Mọi người trong thôn đều nói!”

Tông Thịnh vẫn hút thuốc, hết một điếu lại châm thêm điếu nữa. Khói thuốc trong phòng mỗi lúc thêm nồng nặc khiến tôi ho khan vài tiếng, hắt dập thuốc, tắt máy lạnh, mở cửa sổ.

“Sự tình có khả năng không đơn giản như tôi nghĩ trước đây. Tông Ưu Tuyền...” Hắn ngập ngừng, dáng vẻ muốn nói lại thôi làm tôi hơi bất ngờ.

Ấn tượng của tôi về hắn vẫn luôn là dám nói dám làm, rốt cuộc là có chuyện gì khiến hắn do dự vậy?

Hắn không nói thêm gì nữa, lên giường, ấn tôi xuống giường, nói được hai chữ: “Ngủ đi!” Meo_mup; g a c s a c h. c o m

Nói xong hắn cũng nhắm mắt ngủ. Nhìn khuôn mặt hắn ngay cạnh bên mình, tôi cũng không biết là hắn đã thật sự ngủ hay là giả bộ. Hứn thì ngủ rồi, nhưng tôi thì không ngủ được. Trong lòng tôi cứ loạn cào cào lên nghĩ về những điều mà hắn vừa nói ban nãy. Hắn biết mình là quỷ thai. Bao năm qua, không biết hắn có đi tìm người cha quỷ của mình không?! Trùng hợp sao, đi tìm người cha quỷ của người khác lại thành ra tìm thấy cha mình!

Đột nhiên ở đâu chui ra một người cha, trong lòng hắn hẳn còn loạn hơn tôi nhiều.

Ban nãy có lẽ hắn định nói gì với tôi, nhưnh lại không nói ra cảm giác của mình. Tôi đưa tay ra sờ lên mặt hắn. Mọi cơ mặt đều rắn chắc, lạnh như khối băng. Tôi lại sờ đến môi hắn. Nếu không phải từng hôn hắn, sẽ không thể tưởng tượng được, đôi môi này lại mềm đến thế!

“Không phải nói cùng em định huyết khế sao? Cùng nhau sống cùng chết, châu chấu trên cùng sợi dây sao? Tại sao có việc lại không chịu nói với em? Còn nói là tổ đội này kia, anh không chịu nói rõ cho em nghe, sau này việc có trễ nải thì không được mắng em là đồng đội heo đâu!” Tôi thì thầm

Người con trai cường tráng nằm bên cạnh tôi, đang ôm lấy tôi, ban nãy chúng tôi còn làm những việc xấu hổ kia...Meo_mup; g a c s a c h. c o m

Tôi cũng có thể ở bên cạnh hắn, an ổn an tâm ngủ. Cũng sẽ nhân lúc hắn ngủ mà sờ lên mặt, lên môi hắn.

Tôi nghĩ mình phải tìm cơ hội nói chuyện rõ ràng với Lan Lan.
Bình Luận (0)
Comment