Bờ phía nam rất lớn, chiến tuyến của Minh phủ lại trải dài đến mức kinh người,
Hơn ba mươi Điện chủ Đạo Cơ phân bố ở trên mười mấy vạn dặm chiến tuyến.
Những người bình thường không ra khỏi cửa lớn vẫn biết là Minh phủ mạnh, Thiên Hà chân nhân có thực lực rất mạnh. Vì vậy cho nên có thể nhường thì nhường, nhiều lắm là tổn thất một góc sừng mà thôi, không ai nghĩ sẽ cứng đối cứng bởi vì vừa ra mặt nhất định sẽ bị đối xử tàn bạo.
Cho đến bây giờ không nghĩ đến cái thế lực này đã bành trướng đến vậy.
Hơn ba mươi Điện chủ là khái niệm gì? Chỉ sợ thế lực ở bờ bắc Thông Thiên Hà đã bị bọn hắn chiếm đoạt toàn bộ nên mới có nhiều cao thủ như vậy.
Thiên Hà Minh phủ, Thông U và Yêu Quỷ Môn chủ là ba kẻ Đan Kiếp rồi. Địa bàn lớn như vậy bị bọn hắn chiếm cứ, hơn trăm triệu người chết ở trên tay Minh phủ. Đám người giờ phút này mới biết mình đang đối mặt với loại quái vật gì.
Cả đám nghị luận ầm ĩ.
“Mục đích triệu tập mọi người rất rõ ràng, tất cả cao thủ Đan Kiếp mang theo một nhóm người, chủ yếu là tấn công bảy đại Điện chủ, lấy thế sét đánh không kịp bưng tai quét sạch lực lượng chủ chốt của Minh phủ.”
Cổ Điển lão nhân, Kiếm Chủ, Thái U, Lâu chủ, Tất Phương đều là cảnh giới Đan Kiếp. Ngoài Yêu tộc ở bên trong sơn cốc thì phần lớn các cao thủ đều đã ở chỗ này.
Kiếm Chủ vừa động tâm niệm.
Ầm!
Kiếm ý nứt ra, cửu thiên ngang trời.
Kiếm ý uy nghiêm đáng sợ, người có tu vi hơi thấp có cảm giác như có gai ở sau lưng, không dám nhúc nhích, như một ngọn núi lớn đè ở trên người.
Ào ào ào!
Bách thú sợ hãi, kiếm ý còn chưa hạ xuống những sinh linh cảm quan nhạy cảm này đã bị hù chết tại chỗ.
“Kiếm ý thật là mạnh mẽ!”
Mọi người kinh ngạc nói. Kiếm Chủ ở Kiếm Hoàn chi đạo có thể nói là đã đạt tới đỉnh cao.
U Đô Kiếm Lâu chủ tu chính không phải là Kiếm Hoàn mà là trường kiếm, ở trên trình độ kiếm đạo vẫn chênh lệch với nhân gia một bậc.
Rào!
Cửu thiên lóe lên rồi biến mất không còn thấy tăm hơi. Mục tiêu chính là đại điện Tà Lực.
Kiếm Chủ ngoài miệng nói không quan tâm kỳ thực nội tâm vẫn rất chú ý đến môn nhân, đặc biệt chọn đại điện Tà Lực.
Đáng thương cho Tà Lực còn không biết có một cao thủ nhưu vậy để mắt đến mình.
Ngay cả Thiên Hà đạo nhân cũng không biết đối phương đột nhiên vùng vẫy. Kiếm quang mang theo đám người vượt qua ngàn dặm.
Kiếm quang xé rách thương khung, chín đạo Kiếm Hoàn vạch ra đuôi lửa dài đến trăm dặm.
Quang mang nhợt nhạt chiếu sáng bầu trời phạm vi ngàn dặm, sáng như ban ngày.
Ầm!
Cửu thiên hạ xuống, thần quang rực rỡ.
Kiếm Hoàn xé rách không khí phát ra âm thanh nóng bỏng chói tai. Con đường không khí nó bay qua bốc cháy, nhưng từng hành lang đỏ đậm.
Cuối mùa thu lạnh lẽo bỗng chốc trở nên nóng rực làm người ta thoáng chốc cảm thấy như thân mình ở trong hỏa diễm.
Khung cảnh cực kỳ rực rỡ đồ sộ. Khiến người ta không khỏi nhớ đến thần thoại hậu duệ Xạ Nhật thời thượng cổ.
Lúc trước mặt trời không phải cũng rơi xuống như vậy sao?
Tình cảnh này nếu như dưới góc độ của khán giả thì cực kỳ đặc sắc, nhưng nếu thân ở bên trong còn đặc biệt hứng chịu công kích mà nói thì sẽ trở nên cực kỳ kinh khủng.
Kiếm Hoàn ngoại trừ bên ngoài trung tâm đại điện Tà Lực còn phân tán bay về các phó điện khác.
Ngay cả đại điện Giải Thoát cách đại điện Tà Lực cả ngàn dặm cũng phải hứng chịu ảnh hưởng. Chỉ có điều không giống với Kiếm Hoàn người khác đối mặt mà chỉ là một đạo kiếm khí mà thôi.
Dù vậy cũng không phải là một đòn mà Đạo Cơ bình thường có thể ngăn cản được.
Ầm!
Kiếm Hoàn hạ xuống, thành trì và cả cư dân bên trong đều bị tiêu diệt.
Tất cả trở nên trống rỗng.
“A a!” Tiếng kêu thảm thiết của Tà Lực vang vọng bốn phương.
“Người này để ta đối phó, các ngươi đi diệt người ở tứ phía đi.”
“Vâng!” Đám người phía sau Kiếm Chủ tản ra, từng người điều khiển độn quang bay về hướng từng đại điện.
Đại điện Giải Thoát.
Ở dưới đáy động phủ.
Lục Khiêm ngồi ở rìa của Huyết Trì, trăng non ở vùng đan điền giống như ánh sáng hiện đã biến thành trăng tròn. Thể hiện trăm ngày Trúc Cơ sắp hoàn thành.
Ầm!
Lúc này, bầu trời truyền đến một tiếng nổ vang.
Trên ngọn cây, một con Hàn Nha ngơ ngác nhìn lên bầu trời. Cực quang giống như kiếm khí lấp lánh ngang qua bầu trời, mang theo mùi chết chóc hạ xuống.
“Không ổn!”
Vu Từ ngơ ngác, xoay người trốn về phía đại điện.
Đáng tiếc tốc độ quá chậm, ánh kiếm trực tiếp xé nát hồn phách, hắn tan thành mây khói tại chỗ.
Toàn bộ đại điện cũng bị xóa bỏ.
Hư Gia nhị lão Cương Sát cùng xuất hiện hóa thành lồng phòng hộ hai màu hồng đen. Một nữ tử mặc quần dài hơi đỏ đứng phía sau hai người. Mạc Sầu bên cạnh Khôi Địa Kiếm Hoàn lại nhỏ bé như vậy,
Khôi Địa kiếm khí so với kiếm khí ở trên bầu trời thì chỉ như giọt nước mưa so với biển cả.
Răng rắc răng rắc....
Tấm chắn Cương Sát chỉ chống đỡ được một giây đã rạn nứt.
“Tiểu thư, các ngươi chạy trước đi!! Nhanh đi tìm Âm Chủ!”
Hư Gia nhị lão hô to.
Mạc Sầu lúc này quay người rời đi, trốn về phía động phủ dưới lòng đất.
Ầm!
Ánh kiếm đầy trời nuốt trọn toàn bộ đại điện, các loại pháp trận hộ pháp trong nháy mắt mất đi hiệu lực. Đan Kiếp tiện tay ra uy vậy mà lại khủng bố đến vậy, mọi người không biết là còn sống hay đã chết.