“Tốt lắm, đúng là pháp môn Quan Tưởng đồ.” Thái U càng cảm thấy hứng thú: “Chẳng trách vừa đột phá đã có đạo hạnh sáu mươi năm.”
“Đạo hạnh sáu mươi năm?” Lục Khiêm hơi thắc mắc hỏi.
Nhưng cũng không thường thức tu hành, đại môn phái dạy dỗ thì đều sẽ có bài tập chuyên môn thường thức.
“Ngươi không biết sao?” Sau đó Thái U chậm rãi giải thích.
Người ta nói lão yêu ngàn năm, Pháp Lực vô biên bình thường dùng để so sánh Pháp Lực cảnh giới Đạo Cơ trở lên.
Cường giả Đạo Cơ có cường độ pháp thuật quyết định bởi số lượng và chất lượng Pháp Lực. Lấy Đạo Cơ bình thường dưới trạng thái lý tưởng, một ngày tu luyện ba lần, lấy được Pháp Lực làm tiêu chuẩn của đạo hạnh một ngày. Một năm đạo hạnh chính là tu luyện Pháp Lực 365 ngày.
Cái này không có liên quan đến tuổi thọ, cao thủ Đạo Cơ có thể sống ngàn năm đồng thời mỗi lần tu hành cũng đạt tới hiệu quả tốt nhất.
“Đa tạ sư tôn chỉ bảo.” Lục Khiêm chắp tay nói.
“Không có gì, ngươi cũng là đệ tử của lão phu.” Thái U khoát tay ra vẻ không cần đa lễ.
Sau đó lão nhìn sang Tà Lực đang đóng băng nói: “Nơi này không nên ở lâu, cứ về trước rồi hãy nói. Ngươi có trở về không?”
Lục Khiêm nhìn linh quang pháp thuật ở ngoài ngàn dặm và Pháp Lực biển cả làm cho người ta nghẹt thở thì nói: “Đồ đệ cũng nên trở về rồi.”
Nơi này vẫn quá nguy hiểm, chờ bao giờ an toàn hơn chút nữa thì lại tới.
Thái U xé rách không gian, bước vào trong đó. Lục Khiêm nhấc tượng băng Tà Lực lên sau đó cũng vội vàng đi theo.
Một cảm giác trời đất quay cuồng truyền đến, chờ đến khi mở mắt ra thì trước mắt đã là Bạch Thủ sơn.
Thái U chân nhân ngồi trên vách núi, trong vết nứt trước mặt có một tròng mắt màu vàng. Tròng mắt có kích thước như mắt người bình thường bắn ra ánh vàng ngàn trượng.
Răng rắc!
Vết nứt đóng lại, tròng mắt biến mất không còn thấy tăm hơi. Thái U chân nhân có chút bất đắc dĩ dường như không có bất cứ biện pháp nào với tròng mắt này.
“Ngươi lấy vật đó làm gì?” Thái U nhìn về phía tượng băng.
“Ta xem có thể dụ ra một vài thứ hay không.”
“Lão phu đã thử rồi, bên trong cơ thể bọn họ đều có một đạo cấm chế, tiếp nhận thuật Sưu hồn hoặc các pháp thuật nhìn trộm ký ức thì cấm chế sẽ tự động tiêu hủy. Những cách khác là uổng công phí sức.”
Lời nói đơn giản như vậy thì bí mật của Minh phủ sớm đã bị người khác biết rồi.
“Ta cứ thử một lần xem.”
Pháp thuật không có cách nào tới tay vật thì có thể động tay động chân ở tâm niệm. Lúc này ở chân trời có một đạo độn quang bay tới.
Một hồng y nữ tử dáng người yểu điệu hạ xuống đất.
“Sư... Lục Khiêm? Sao ngươi lại đến đây?”
Độn quang màu trắng bay tới từ chân trời.
Một hồng y nữ tử hạ xuống, nữ tử có cái cổ trắng như tuyết, đồng tử linh động, nàng chính là Xích Âm.
“Lục Khiêm, sao ngươi lại tới đây?” Miệng nhỏ của Xích Âm khẽ nhếch, vô cùng kinh ngạc.
“Trên đường gặp phải sư tôn nên thuận tiện tới thăm.”
Lục Khiêm nói lại đại khái những chuyện đã xảy ra.
Xem ra lần này cao thủ Đan Kiếp hành động rất nhanh chóng, ngay cả hạch tâm đệ tử như Xích Âm cũng không nhận được tin tức.
Sớm chuẩn bị như vậy cũng tốt, ít nhất là tổn thất không nặng nề như vậy. Phần lớn gia sản đã bị hủy dưới một kích kiếm khí kia, chỉ còn lại không đến trăm vạn gia sản bên trong Huyền Kim Kiếm Nang mà thôi.
“Thì ra là vậy, ta còn tưởng là ngươi chọc tức sư phụ, muốn chết cơ đấy.” Xích Âm che miệng cười khẽ.
Hai người lại nói chuyện phiếm vài câu. Thái U chân nhân ho khan vài tiếng, Xích Âm mới giật mình thỉnh an sư phụ.
“Sư phụ, tế phẩm năm nay đã chuẩn bị xong xuôi, tháng sau có thể mở mùa đông được rồi.”
“Ừ, ta biết rồi.”
Thái U tiến lên điểm một chỉ vào tượng băng.
Răng rắc!
Tượng băng vỡ vụn, Tà Lực lộ ra.
Giao Phục Hoàng Tuyền Đồ hiển hóa, Hắc Giác Giao Long quanh quẩn một tầng hoàng quang kiểu dáng sa y bên ngoài thân.
Hoàng quang lộn xộn, nước sông mãnh liệt.
Không đợi Tà Lực kêu thành tiếng thì một cỗ ma ý trấn áp ẩn chứa lạnh lẽo đã tới.
Tà Lực bị vây khốn ở sâu bên trong nước sông Giao Phục Hoàng Tuyền đồ, trên đó còn có một Giao Long áp chế. Tất cả công kích ở trong phạm vi Giao Phục Hoàng Tuyền đồ đều bị Hoàng Tuyền Nại Hà Thần quang trấn áp làm cho tan rã.
Đây là trường lực trấn áp của Giao Phục Hoàng Tuyền đồ. Từ khi Giao Long mọc ra sừng nhọn kết hợp với lực trấn áp của Hoàng Tuyền Nại Hà Thần quang thì dường như có thể áp chế Hoàng Tuyền, trấn áp Thần Ma.
Bên ngoài thân thể Giao Long quanh quẩn gấm vàng sa chính là Pháp Lực,
Phàm là sự vật ở bên trong đó đều bị áp chế đến suy yếu.
Ngay cả Hoàng Tuyền cũng có thể áp chế huống chi là sự vật bình thường.
Nhìn sang Tà Lực ở chỗ sâu trong Hoàng Tuyền không ngừng bị dòng nước cọ rửa, con ngươi của Độc Giác Giao Long nhìn vào trong hư không. Dường như muốn hỏi có thể ăn người này hay không.
Một giây sau ánh mắt trở nên thanh minh, hóa ra là Lục Khiêm tiếp quản ý thức của Giao Long.