Bàng Môn Đạo Sĩ Ở Thế Giới Chí Quái (Dịch Full)

Chương 429 - 【Vip】 Mọi Người Hy Sinh Thân Mình Vì Chính Nghĩa, Pháp Trận Cuối Cùng Cũng Bị Phá Vỡ(2)

【VIP】 Mọi người hy sinh thân mình vì chính nghĩa, pháp trận cuối cùng cũng bị phá vỡ(2) 【VIP】 Mọi người hy sinh thân mình vì chính nghĩa, pháp trận cuối cùng cũng bị phá vỡ(2)

“Hửm? Chỉ có vậy thôi sao?” Phía dưới truyền đến tiếng Thiên Hà khinh thường cười nhạo.

Chỉ thấy một bàn tay tái nhợt khổng lồ lại lần nữa thò ra từ Lưỡng Nghi hồ. Bàn tay khổng lồ ngăn Thẩm Phán Kim quang lại.

Kim quang điên cuồng phá hủy bàn tay khổng lồ, Thiên Kiếp tại thượng, Thiên Hà không dám dùng mấy phép thần thông cơ bản.

Bàn tay khổng lồ này chỉ có thể cản một lúc thôi. Chờ đến khi Lục Khiêm bị Thiên Kiếp giết chết, hoặc những người phía sau đuổi tới, Thẩm Phán Kim Quang tất sẽ biến mất.

Nhìn thân thể và thần hồn Lục Khiêm từng tấc bị nhấn chìm, vào nơi sâu xa chẳng rõ tên, Thiên Hà vô cùng tán thưởng.

“Ngươi rất thông minh, gan dạ sáng suốt. Thật đáng tiếc.”

“Thật đáng tiếc, chỉ kém một chút nữa thôi.”

Tính toán cặn kẽ tường tận, chỉ còn một bước nữa thôi. Đáng tiếc hiện tại hắn chẳng còn chút pháp lực nào cả. Bằng không có thể liều một lần nữa.

Rầm!

Phía sau, sáu Thần Tướng hôi phi yên diệt.

Diễm Trung Tiên mang theo ba người Yêu Nguyệt và Hắc Bạch Vô Thường, tính cả chúng Đạo binh bay trở về bên người Lục Khiêm.

Nhìn Lục Khiêm thương tích đầy mình, đám người Yêu Nguyệt cực kỳ hoảng sợ.

“Lão gia, ngài làm sao……”

“Không sao.” Lục Khiêm vẫy tay, ra hiệu mọi người giải tán.

Hai mắt Yêu Nguyệt tối tăm, nhưng ánh mắt lại kiên nghị: “Chẳng lẽ lão gia chê ta vô dụng sao? Nô bộc đạo hạnh yếu ớt, nhưng cũng chỉ là một cái mạng mà thôi, tiểu nữ tử không để bụng.”

Lục Khiêm nhìn mọi người thật sâu, ánh mắt những người khác cũng kiên định như thế. Cho dù là người ngày xưa đã thoát khỏi Diễm Trung Tiên, lúc này cũng không hề có ý định lùi bước.

“Được, vậy ta thành toàn cho các ngươi! Nuôi binh ngàn ngày dùng một giờ, tình nghĩa của các ngươi, Lục Khiêm ta ghi nhớ trong lòng, tại hạ sẽ không cô phụ các người!”

Soạt!

Lục Khiêm trong lòng hào hùng vạn trượng, thân hình lại lần nữa hóa thành Giao Long. Một ngụm nuốt hết mọi người vào. Một người Đạo Cơ, năm người Dưỡng Thần, hơn sáu trăm Đạo binh.

Giao Long Chân Ý lần thứ hai hiện ra.

Vạn vật đều thuộc về hắn, đoạt lấy vạn vật. Thân thể, thần hồn, cương sát, pháp khí, đan dược của bọn họ…… hấp thu toàn bộ, từng thứ một. Không chỉ vậy, trăm vạn tài liệu giá trị trong Huyền Kim Kiếm Nang cũng bị Lục Khiêm hấp thu toàn bộ bất chấp hậu quả bạo thể.

Trạng thái khôi phục về lúc đỉnh cao. Quá trình hấp thu rất thuận lợi, không phải kiểu cắn nuốt bằng được.

Mọi người trong cơ thể đều dùng hết toàn thân sức lực, mỗi một tia pháp lực, mỗi một đạo năng lượng, không hề giữ lại mà tuôn hết ra. Nội tâm Lục Khiêm cứng như sắt, rõ ràng cảm nhận được các nàng dùng toàn lực thúc giục từng phần sức mạnh trong mình.

Mọi người nỗ lực phối hợp, hy vọng có thể giúp được cho hắn. Loại thống khổ khi sức mạnh bị cướp đoạt tương đương với từng tấc cơ thể bị xé nát, sẽ chẳng người bình thường nào có thể chịu đựng nổi. Nội tâm hắn cứng như sắt, vậy mà lại có một tia xúc động.

Giao Long ngửa mặt lên trời thét dài, Giao Phục Hoàng Tuyền đồ hiện lên, Đại Giải Thoát Luân lơ lửng trên đỉnh đầu. Kiếm Hoàn và phi đao bám theo bước chân truy binh.

Bên trong đồng tử Giao Long không có bất kỳ cảm xúc gì, trong mắt chỉ có phía trước.

“Thiên Hà lão cẩu! Chết đi!”

Tiếng hô truyền khắp tứ phương. Đại Giải Thoát Luân lớn gấp mấy lần, trăm trượng cự luân, phát ra Tuyên Cổ Vĩnh Hằng Giải Thoát chi ý, từ trên cao vời vợi hạ xuống.

Rốt cuộc, bàn tay tái nhợt nát vụn.

Ngay lúc Thiên Kiếp chưa hoàn toàn cắn nuốt Lục Khiêm, Thẩm Phán Kim Quang nháy mắt đánh tan pháp trận.

Tinh khí tản ra bốn phía.

“Súc sinh!!!” Thiên Hà rống giận.

Thiên Kiếp dừng lại, toàn bộ sức mạnh nhắm ngay về phía Thiên Hà ở trung tâm pháp trận.

Thẩm Phán Kim quang hạ xuống.

Ầm!

Hỏa Diễm sơn lập tức bị Thẩm Phán Kim quang xóa sạch, biến mất tăm không thấy đâu. Ngũ Hành thiếu mất Hỏa Hành, thế cho nên pháp trận mất đi hiệu quả.

Tinh khí đầy màu sắc khắp bầu trời mất kiểm soát lập tức nổ tung. Dưới sự che chắn của pháp trận, một con quái vật có sáu chân bốn cánh to lớn như ngọn núi hiện ra trước mặt mọi người.

Rầm!

Thiên kiếp bỗng nhiên dừng lại, Tích Kiếp chi pháp lập tức mất đi hiệu lực.

"Súc sinh!"

Đế Giang ngửa mặt lên trời gào thét. Không có ngũ quan nhưng lại có thể phát ra âm thanh. Sóng âm vô hình đánh bay Lục Khiêm.

Luân Hồi bàn che khuất bầu trời, còn chưa kịp thừa thắng xông lên. Gió xuân lớn đã bao phủ Luân Hồi bàn vả cả Đế Giang bên dưới.

Cót két cót két!

Luân Hồi bàn phát ra tiếng vang không chịu nổi sức nặng. Luân Hồi bàn ngàn vạn năm vẫn không thay đổi, luân hồi vĩnh viễn cuồn cuộn dâng trào. Thoáng chốc phần lớn các sinh linh mãi không siêu thoát trên Luân Hồi bàn đã tan thành mây khói.

Thiên Kiếp tìm được mục tiêu lại đánh xuống từng đợt sóng.

Phong Kiếp bình thường, dựa vào công pháp với đạo hạnh tu hành của từng người mà thường chia làm một đợt đến chín đợt. Nhưng Thiên Hà đạo nhân Thâu Độ Tuế Nguyệt ít nhất cũng tránh được năm lần phong kiếp. Làm cho sức mạnh Phong Kiếp cũng càng lúc càng lớn. Giới hạn tối đa có thể lên đến chín mươi chín đợt.

Bình Luận (0)
Comment