Bàng Môn Đạo Sĩ Ở Thế Giới Chí Quái (Dịch Full)

Chương 555 - 【Vip】 Hoang Chùa Dã Quỷ, Thụ Tinh Bà Bà(2)

【VIP】 Hoang Chùa Dã Quỷ, Thụ Tinh bà bà(2) 【VIP】 Hoang Chùa Dã Quỷ, Thụ Tinh bà bà(2)

Hư không vang lên giọng nữ mềm mại đáng yêu đến cực điểm, chỉ là nghe thấy thanh âm, cũng làm xương cốt cho người ra nhũn ra.

Rầm rầm!

Nhánh cây không ngừng đong đưa, thụ tu thò ra, đập vào mắt là mỹ phụ nhân môi son như lửa, xinh đẹp như đào lý.

Người này mặc váy dài đen như mực, bộ ngực cao ngất, tóc đen buộc gọn, lộ ra cái cổ trắng như tuyết, váy xẻ tà, một đôi đùi ngọc thon dài câu hồn đoạt phách người.

Cảm giác đầu tiên mỹ phụ nhân cho người ta là quá quyến rũ, mỗi tiếng nói cử động, đều khơi động dục vọng sâu nhất trong lòng người.

Hình dạng cũng cực kì xinh đẹp, là mỹ nhân tuyệt sắc cao cấp nhất.

Người duy nhất trong đám người có thể so sánh với mỹ phụ nhân là thiếu nữ áo trắng, phiêu phiêu như tiên, mày đen như mực.

Trong nháy mắt mỹ phụ nhân đi ra, chúng nữ liền nhẹ nhàng hành lễ.

“Bái kiến bà bà.”

Mỹ phụ nhân có dáng vẻ tuyệt mỹ, lại bị người ta gọi là bà bà.

Người không biết còn tưởng rằng bà bà là hình dáng một lão yêu bà hung ác nữa.

“Tranh thủ thời gian ăn cơm tu luyện, ai làm chậm trễ tu hành, đừng trách bà bà xuống tay không lưu tình.”

Đôi mi thanh tú của Thụ Tinh bà bà nhíu một cái. Toàn thân chúng nữ run lên, lập tức hiện ra nguyên hình mặt trắng mắt xanh.

Toàn bộ ngôi chùa nổi lên một trận hắc vụ. Trong hắc vụ tràn ngập quỷ ảnh, ẩn ẩn truyền đến tiếng gào thét của quỷ hồn. Chúng nữ ngửa đầu khẽ hút, đỉnh đầu các nam tử hôn mê trên mặt đất toát ra từng đạo huyết khí. Phân hoá thành mười một đạo bay vào trong miệng bầy quỷ.

Trong đó Thụ Tinh bà bà hấp thu nhiều tinh khí nhất, tiếp theo là thiếu nữ áo trắng Tiểu Thanh và thiếu nữ áo xanh Thải Vi.

Chúng nam tử bị hút khô tinh khí, biến thành từng cỗ thây khô, nhóm nữ quỷ mới dừng lại. Sương mù bay tới bên cạnh thi thể, bao phủ thi thể, bóng đen cùng nhau tiến lên.

Chờ hắc vụ tán đi, tại chỗ chỉ còn lại khung xương xám xịt.

“Đa tạ bà bà, tạ ơn các vị tỷ tỷ.”

Hắc khí nhẹ nhàng tán đi.

Thế nhân có nhiều lời đồn nói nữ quỷ chuyên làm mấy sự tình nhơ nhuốc để hấp thu tinh khí, nhưng trên thực tế cũng không phải phức tạp như vậy. Phần lớn thời điểm đều là trực tiếp há miệng hấp thu tinh khí.

Bên trong quỷ vụ chính là quỷ bộc không có thực thể, bình thường phụ trách dùng huyễn thuật thu hút nam tử trưởng thành tới. Sau khi hấp thu xong tinh khí, bầy quỷ không có lập tức tán đi, mà cẩn thận đứng ở trước mặt Thụ Tinh bà bà.

“Công pháp tu luyện như thế nào rồi?”

Thụ Tinh bà bà đảo mắt nhìn xung quanh, ngoại trừ hai nữ tử ra, những người khác đều xấu hổ cúi đầu.

“Tiểu Thanh và Thải Vi có thể hiện hình dưới mặt trời, không khác gì người thường, tại sao các ngươi vẫn không thể hiện hình dưới ánh trăng? Phế vật!”

Vừa dứt lời, mặt đất liền nổi lên một trận âm phong rét lạnh thấu xương.

Chúng nữ quỷ bị dọa đến run lẩy bẩy, không dám nói lời nào.

Thụ Tinh bà bà mệt mỏi xoa xoa mi tâm, thân ảnh chậm rãi giảm đi. Cũng không cần thiết trách móc nặng nề đám người, dù sao chính nàng cũng chỉ mới vừa tiến vào Đạo Cơ sơ kỳ.

Có thể là gần đây áp lực có chút lớn. Mục đích Thụ Tinh bà bà tạo ra Già Lam Tự, cũng không phải là vì ăn người đơn giản như vậy. Mà là thật tâm muốn gây dựng một cái thế lực.

Đoạn này thời gian có chút nguy hiểm, nên Thụ Tinh bà bà mới cấp bách kiểm tra tu vi đám người như thế.

“Có phải ở trong chùa ngây ngốc quá lâu, cần phải để các nàng ra ngoài lịch luyện một phen hay không?”

Thụ Tinh bà bà thầm nghĩ. Nghĩ tới đây, Thụ Tinh bà bà liền gọi Tiểu Thanh và Thải Vi tới.

Hai người này tu vi khá cao, tương đương với tu sĩ Dưỡng Thần hậu kỳ.

Dù sao có chút năng lực tự bảo vệ mình. Ra ngoài bắt một chút phàm nhân tới, rèn luyện can đảm cũng vô cùng tốt.

“Các ngươi đến một chỗ phía tây Âm Phong cốc một trăm năm mươi dặm, nơi đó có đạo quan, bắt mấy người về đây cho bà bà, không sợ trêu chọc phải tu sĩ, cứ so chiêu với bọn hắn là được.”

Thụ Tinh bà bà dặn dò.

Tay trắng vung lên, hai nữ biến mất tại chỗ, một giây sau đã xuất hiện ở bên ngoài Âm Phong cốc.

“Ai nha, sắp chết rồi sắp chết rồi, lỡ đụng phải tà tu trong truyền thuyết thì làm sao bây giờ?”

Thiếu nữ quần xanh tên Thải Vi vội vàng nói. Tướng mạo của nàng hơi kém một chút so với nữ tử bên cạnh, khuôn mặt trắng nõn, hai con ngươi linh động có thần, cái mũi không tinh tế giống như người bên ngoài, mà thoáng có chút thẳng tắp, rất có phong tình của dị vực.

Tiểu Thanh che miệng cười một tiếng, giọng như oanh yến:

“Nào có nhiều tà tu như vậy, và lại, không phải chúng ta cũng là tà tu sao?”

“Cũng đúng. Tỷ tỷ, vậy chúng ta đi nhanh đi.”

Tuổi tác của Thải Vi nhỏ hơn Tiểu Thanh, khi còn sống mới mười sáu tuổi, tính cách hoạt bát đáng yêu có chút khiến người ưa thích.

Hai vị nữ quỷ du đãng trên quan đạo.

Trong bóng đêm có vẻ âm trầm kinh khủng không gì sánh được.

Đúng lúc này, ngón tay ngọc của Thải Vi chỉ về phía trước:

“Tỷ tỷ nhìn xem, phía trước có một thư sinh.”

Chỉ thấy trên con đường phía trước có thêm một bóng người áo trắng.

Người này thần sắc trấn định, hết nhìn đông tới nhìn tây, khí độ hơi có chút tiêu sái. Nhưng hắn hai tay trống không, thân hình gầy gò đơn bạc, khí chất ôn hòa bình thản, đã cho thấy người này là một thư sinh yếu đuối.

. . .

Bình Luận (0)
Comment