Bàng Môn Đạo Sĩ Ở Thế Giới Chí Quái (Dịch Full)

Chương 564 - 【Vip】 Địa Ngục Quỷ Điểu (1)

【VIP】 Địa Ngục Quỷ Điểu (1) 【VIP】 Địa Ngục Quỷ Điểu (1)

Lục Khiêm vận khởi Đỗng Sát Thần Nhãn, mới thấy rõ dáng vẻ thật của thi thể.

Đây là thi thể một con chim to lớn. Hình dáng giống như chim tước, hai đầu bốn chân không lông. Phần lớn làn da đã bị Thư Trùng gặm sạch sẽ, một số chỗ còn hoàn hảo bốc lên hỏa diễm đen như mực, giống như vũ mao đen tuyền.

Thi thể cực lớn, nằm trên mặt đất giống như là một mảnh sơn mạch.

Ít nhất cũng dài một ngàn dặm, cao một trăm dặm. Đại bộ phận Thư Trùng đều do thi thể chim nuôi sống. Lục Khiêm thông qua Thư Tinh, biết được vật này tên là Địa Ngục điểu.

(Chí Dị Lục): Địa Ngục điểu, thân thể lớn như núi, hai đầu bốn chân, miệng có lửa diễm.

“Quá tốt rồi.”

Nếu như trấn áp thi thể dưới Hoàng Tuyền Kim Kiều, chỉ sợ trong nháy mắt sẽ có thể sửa chữa phục hồi, đồng thời còn có thể đề thăng cấm chế.

Địa Ngục điểu là thượng cổ dị thú, đứng hàng trước tám Địa Sát bảng.

Lạc đà gầy vẫn tốt hơn ngựa béo. Cho dù đây là một cỗ thi thể, hơn nữa còn là thi thể rách nát, thì vẫn có thể dùng cho Hoàng Tuyền Nại Hà Kim Kiều.

Hoàng Tuyền Nại Hà Kim Kiều khác với linh khí bình thường. Nó có phương thức tiến giai riêng của mình. Chỉ cần trấn áp yêu ma là có thể tiến giai.

Các thủ đoạn cấm chế khác căn bản không có cách nào khiến nó tăng lên.

Nghĩ tới đây, Lục Khiêm lại vận khởi Đỗng Sát Thần Nhãn, quét nhìn lần nữa. Xác nhận không bỏ sót bất cứ cái gì.

Có lẽ cỗ thi thể này tử vong trong quá trình tranh đấu với người khác.

Xương cốt toàn thân không có một chỗ nào còn nguyên vẹn.

Cánh bị bẻ gãy, mỏ chim đứt lìa, nội đan cũng không biết chạy đi nơi nào. Đoán chừng rơi đâu đó trong mảnh không gian này, chỉ để lại hắc khí nồng đậm.

Có lẽ lỗ phù lục phía ngoài cửa là do tiền nhân nào đó phát hiện ra cái động này.

Vì để tránh cho Thư Trùng làm hại thế gian, nên mới dùng phù lục nhét vào khe hở.

Ầm!

Nghĩ tới đây, con mắt thứ ba của Lục Khiêm nở rộ kim quang. Thẩm Phán Thần Quang từ trên không rơi xuống.

Ầm!

Thi thể chia năm xẻ bảy. Lục Khiêm lắc mình biến hoá, biến thành một đầu Giao Long. Sau lưng Độc Giác Giao Long là một cái Hoàng Tuyền Thánh Hà thật dài. Một tòa kim kiều gần như vỡ vụn, toàn thân phủ kín vết rạn bắc ngang qua hai bên bờ dòng sông.

Lưu Ly viên nguyệt lơ lửng, thả xuống ánh trăng nhàn nhạt. Một cái chân trái của Địa Ngục điểu bị hút vào bên trong Hoàng Tuyền Thánh Hà.

Hoàng Tuyền Nại Hà Kim Kiều thật sự không thể dùng được, Lục Khiêm đành phải chủ động di dời thi thể vào trong Hoàng Tuyền Đồ.

Xoạt!

Lúc này, chân phải thi điểu toát ra vô số hắc vụ. Oán khí ngút trời. Giờ khắc này, trước mắt Lục Khiêm xuất hiện một hình ảnh.

Một con quái điểu hai đầu bốn chân, to lớn như sơn mạch, miệng ngậm hắc hỏa, toàn thân tắm trong hỏa diễm đang bay ngang qua đại lục.

Sải cánh che khuất ánh nắng.

Xoạt!

Địa Ngục điểu đáp xuống, há miệng hút vào, một cái quốc gia diệt vong.

Không đến hai canh giờ, sinh linh cái đại lục lớn gần bằng Thái Ảm vực này diệt tuyệt. Sau khi Địa Ngục điểu ăn xong, lại vỗ cánh bay cao, nhằm đến một địa phương khác.

Trên biển lớn mênh mông, gần như không có một nhân loại hoặc là hung thú nào dám ngăn cản nó.

Có thời điểm tính tình không tốt, trực tiếp phun xuống một đoàn hỏa diễm.

Hỏa diễm đen như mực lan tràn toàn bộ thiên địa, điên cuồng thiêu đốt suốt trăm năm, thẳng đến khi đại lục đắm chìm. Lục Khiêm ở một bên thấy vậy thì vô cùng chấn kinh.

Tu vi này còn cường đại hơn cả Chân Đan. Một cái thiên địa có mấy tỷ sinh linh, nhưng ở trước mặt con chim này lại nhỏ bé giống như sâu kiến.

Đây là Nguyên Thần phía trên Đan Kiếp sao? Nội tâm Lục Khiêm không khỏi mê mẩn.

Quá cường đại. Nếu như Đan Kiếp được xưng là Lục Địa Thần Tiên mạnh nhất mặt đất. Như vậy cao thủ Nguyên Thần cảnh đã không cách nào bị thế giới hạn chế nữa. Khả năng chiến đấu giữa bọn họ đã biến thành tác chiến vượt giới.

Đối với bọn hắn, việc chôn vùi một tòa đại lục cũng chỉ là tiện tay mà thôi.

Không biết lúc nào, mình mới có năng lực như thế.

Ầm!

Lúc này, Địa Ngục điểu đi vào một đại lục vô cùng to lớn. Toà đại lục này còn lớn hơn gấp nghìn lần so với tòa đại lục nhìn thấy trước đó. Thời điểm quái điểu đang tàn phá bừa bãi, dưới đại lục cũng có cao thủ đứng dậy.

Mặc dù tu vi không có cường đại như Địa Ngục điểu, nhưng mấy chục người cộng lại, ít nhất cũng có thể quần nhau một trận cùng Địa Ngục điểu.

Theo thời gian trôi qua, nhân loại dần dần chống đỡ không nổi, bắt đầu có cao thủ vẫn lạc.

Nếu như không có bất ngờ gì xảy ra, toà đại lục phía dưới này sẽ nghênh đón tai hoạ ngập đầu.

Khả năng nhà lớn việc lớn, sẽ không triệt để diệt tuyệt giống như các thiên địa khác. Có lẽ chỉ là một cái hạo kiếp tác động đến toàn bộ thế giới.

Lúc này, hai mắt Địa Ngục điểu tỏa sáng, đình chỉ công kích đám người.

Đầu mâu chuyển hướng sang một bên khác.

Răng rắc!

Không gian phá vỡ, xé rách ra một cái lỗ hổng lớn đen như mực.

Bên trong vết nứt không gian có một cái thi thể vô cùng to lớn.

Thi thể này mặc áo bào đỏ, đầu đội mũ ô sa, hai tay khoanh trước ngực, cầm một khối lệnh bài bằng ngà voi.

“Đạo tàng thần thi!”

Bình Luận (0)
Comment