Bàng Môn Đạo Sĩ Ở Thế Giới Chí Quái (Dịch Full)

Chương 596 - 【Vip】 Vạn Kiếp Bất Phục Đọa Luân Hồi(1)

【VIP】 Vạn Kiếp Bất Phục Đọa Luân Hồi(1) 【VIP】 Vạn Kiếp Bất Phục Đọa Luân Hồi(1)

Dưới việc tuyên đọc tế tự, quốc hiệu cũng đã được xác định. Quốc hiệu là “Càn”, có nghĩa là ‘Đại Tai Càn Nguyên’. Niên hiệu là 'Hoàng Thủy'.

Về sau Lương Vương chính là Kiền Đế.

Nghe được lời của tể tướng, Mai Khê cười nói: “Trẫm cũng muốn gặp người này xem hắn đến cùng ẩn giấu bao nhiêu thứ, hừ! Vậy mà còn có phần của La Vân, trẫm muốn để y phun ra toàn bộ, ngày mai bảo hắn tới gặp.” Mai Khê nói với thủ hạ.

Bây giờ khác với ngày xưa, y cũng không còn khao khát sự tồn tại của Phong Đô nữa. 

"Vâng, bệ hạ."

“Đúng rồi, phái thêm ba trăm vạn người đến xây cổng thành, hoàng cung và các môn phái cũng cần sửa sang lại, tăng thêm lao dịch cho dân chúng ở miền núi. Năm sau, nhất định phải quy định số lượng linh thảo nộp lên, nếu không xét nhà sung quân."

Đạo trị quốc chính là không để cho bọn họ nhàn rỗi. Để lại một thứ treo bọn họ. Để cho bọn họ có ăn nhưng ăn không đủ no. Vĩnh viễn chỉ có một miếng cơm, để bọn họ không chết đói, bôn ba lao lực đến bữa ăn cuối cùng, đây chính là con đường ổn định và hòa bình lâu dài.

...

Phong Đô thành.

Sứ giả của Kiền Đế còn chưa mang tin tức đến, Lục Khiêm ở bên này đã sắp đi xa. 

“Ngày sinh nhật của quốc chủ Phù Đề quốc, ta sẽ đi tham gia yến tiệc, ngươi tự mình trông nhà.”

Nói xong, thân hình đã biến mất. Nếu như lấy được Hư Đan chuyển thế, lại bế quan tu luyện thêm mấy năm là có thể bắt đầu kế hoạch lớn Chân Đan của mình rồi. Đến lúc đó đại đạo có hi vọng rồi.

Phù Đề quốc.

Nơi này nằm trên một hòn đảo ở hải ngoại. Loại quốc gia kỳ lạ có dị năng cường đại này bình thường sẽ không ở trên địa bàn của nhân loại. Người Phù Đề biết thuấn di, cũng không quan tâm đến khoảng cách. 

Sinh nhật của quốc chủ Phù Đề quốc thường được tổ chức vào mỗi sáu mươi năm hoặc một trăm năm. Làm năm nào cũng hao người tốn của. 

Địa điểm xa quá, người đến mừng sinh nhật cũng vất vả. Vốn dự định gọi một người Phù Đề quốc hỗ trợ đưa qua. Hầu hết bọn họ đều đang chuẩn bị sinh nhật nên không có ai nhận nhiệm vụ, vì vậy Lục Khiêm đành phải đi một mình.

Chỉ còn vài năm nữa là đến Đạo Cơ viên mãn. Từ Đạo Cơ viên mãn đến Hư Đan, Lục Khiêm cảm thấy cũng không phải rất khó khăn. Dù sao cũng có tư liệu do Cửu Tiêu Đạo Minh cùng Trảm Kiếp Bảo Uyển lưu lại.

Hư Đan không phải là đan, cũng không có pháp lực hóa rắn, tạo thành một Kim đan hoàn mỹ không tì vết. Hơn nữa đạo hạnh đến một ngàn năm, Âm Thần nhục thân pháp lực đều là trạng thái viên mãn. 

Vạn sự đã sẵn sàng, chỉ còn chờ cơ hội. Lấy được phương pháp chuyển thế Hư Đan là có thể mở kế hoạch Chân Đan. Một khi tiến vào Chân Đan, cho dù không cần độ kiếp thì một ngàn năm đạo hạnh cũng mạnh hơn một chút so với Hư Đan năm lần bốn lượt. Dù sao tính chất của pháp lực thay đổi, chỉ dựa vào số lượng thì không thể thắng nổi Chân Đan.

Trời cao vạn trượng, gió như đao. Gió mạnh rít gào hình thành thực chất, từng luồng gió xoáy có thể so sánh với máy xay thịt. 

Lục Khiêm hóa thành cự điểu bình yên vô sự bay ở trên bầu trời, không có một sinh vật sống xung quanh. 

Con chim này có mặt giống người, lông vũ ngũ sắc, cũng mọc ra tóc. Nhìn từ xa, giống như một lang quân tuấn mỹ khoác chiếc áo lông vũ ngũ sắc. 

Tên của loài chim này là Thanh Vấn Niệm Văn. Không có năng lực gì đặc biệt, nhưng tốc độ bay nhanh, trên người có lông vũ ngũ sắc không sợ gió mạnh. 

Thất Thập Nhị Biến biến thành thứ này thì tốc độ phi hành sẽ rất nhanh. Điểm đáng sợ nhất của Thập Thất Nhị Biến là cho dù không nhìn thấy vật thật cũng có thể biến thành. Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là trên thế giới phải có, mà đẳng cấp không thể vượt qua tu vi của bản thể. 

Lục Khiêm không thể biến thành Chân Long, có thể đợi đến sau khi Đan Kiếp, hoặc là Thất Thập Nhị Biến ngưng tụ ra Chân Lục, mới có khả năng biến ảo.

Không biết đã bay bao lâu. Bỗng nhiên, một trận sát khí ngút trời bốc lên. Toàn bộ bầu trời bị nhuộm thành màu huyết hồng. Lục Khiêm lắc mình biến hóa một lần nữa, biến thành một làn gió nhẹ trong thiên địa. 

Bên dưới là một hồ nước khổng lồ. Hồ nước xanh thẳm trong vắt, có thể thấy cảnh tượng ngập sâu hàng chục mét dưới nước. Mở Đỗng Sát Thần Nhãn ra, có một con Hoàng Long cuộn người bên trong. Con rồng này toàn thân có màu vàng tươi, cơ thể trơn nhẵn, không có vảy và sừng. Đôi mắt tròn xoe, lông bờm giương lên, có vẻ vô cùng phóng khoáng. Thân thể vàng nhạt bóng loáng có hoa văn như gợn sóng, cũng giống như hoa văn cấu tạo của thép tôi luyện cao cấp.

“Ly Long!”

Lục Khiêm trong nháy mắt nhìn thấy diện mạo chân thực của con rồng này. Không sừng được gọi là Ly, có sừng được gọi là Cầu, có vảy được gọi là Giao. Đây rõ ràng là một con Ly Long.

Tu vi của Ly Long rõ ràng không thấp, ước chừng có khoảng Hư Đan, hẳn là không có chuyển thế.

“Tại sao Yêu quân của Yêu tộc lại chạy đến đây?” Lục Khiêm nghĩ thầm.

Soạt!

Làn gió thổi vào mặt nước biến thành một con băng ngư trong suốt có kích thước bằng ngón tay cái. Bên cạnh Hoàng Long có một số binh lính tôm và tướng cua, trong đất còn giấu mấy tên Bạng Tinh. 

“Kiếm Ly Long Quân, thật sự có người tới sao?” Tướng cua hỏi.

“Ngu xuẩn, bản tọa đã bảo ngươi không được nói, ngươi không hiểu sao?”

Kiếm Ly giận tím mặt, làm cho bọn lính tôm run lẩy bẩy.

Bình Luận (0)
Comment