Bàng Môn Đạo Sĩ Ở Thế Giới Chí Quái (Dịch Full)

Chương 639 - 【Vip】 Thế Giới Trung Tâm, Nguyên Thần Tinh Quân(2)

【VIP】 Thế giới trung tâm, Nguyên Thần Tinh Quân(2) 【VIP】 Thế giới trung tâm, Nguyên Thần Tinh Quân(2)

Mọi chuyện đã sẵn sàng chỉ thiếu cơ hội. Công pháp, đan dược, nghi thức đều có. Hiện tại còn thiếu thời gian. Đương nhiên, trước Chân Đan, còn có một việc phải xử lý.

Đông đông đông. . .

Bên ngoài học cung, truyền đến tiếng bước chân. 

“Đại Tế Tửu, bệ hạ có việc triệu kiến.”

Một giọng nói the thé vang lên ngoài cửa, rõ ràng là người trong cung, còn ngửi thấy mùi yêu khí nồng nặc. Lục Khiêm bước ra khỏi cửa. Đứng ở cửa là thái giám mặc bào tím và ba năm tên yêu quái hình thù kỳ lạ. Những con yêu quái này đều cao và mạnh mẽ, yêu khí rào rạt.

Thoạt nhìn là Hư Đan Đại Quân của Yêu tộc. Nhìn thấy Lục Khiêm ra, yêu quái chuẩn bị động thủ.

“Chậm đã! Ta tự đi được.”

“Đại Tế Tửu, Long Chủ cũng tới.”

Thái giám thì thầm vào tai Lục Khiêm. Xem ra là nghe theo ý chỉ của La Vân. Lục Khiêm khẽ gật đầu, không nói gì. Vừa rồi âm thầm dùng Tiểu Lục Nhâm tính toán một chút. 

Tiền đồ không có nguy hiểm, trăm năm sau sẽ gặp khó khăn vì vậy cho nên không cần phải quá lo lắng. Bây giờ trận chiến giữa Tề quốc và Càn quốc chưa rõ ràng. Lục Khiêm và La Vân đều là người trong cuộc, bọn họ không dám làm càn quá mức. Hiện tại cũng không phải là thời điểm để gây rắc rối. 

Đi vào phòng nghị sự. Vừa mới đi vào, một cỗ khí tức mạnh mẽ ập tới. 

Ầm!

Trước mặt là một Hắc Long chín đầu. Hàm răng sắc nhọn và miệng lớn dính đầy máu. Như muốn ăn tươi nuốt sống hắn. Vẻ mặt của Lục Khiêm không hề có chút dao động. 

“Chậm đã.” Trong đại điện vang lên tiếng quát của La Vân. Cửu Quỳ Long lập tức dừng tay, hóa thành hình người. Phía sau là Đại Quân của Yêu tộc, cùng với Thái tử Long tộc Đà Trinh.

“Ngươi chính là Phong Đô sao?” Mắt Cửu Quỳ Long lộ ra sát ý. Sát ý dường như hóa thành thực chất.  

“Phải.” Nói rồi, mi tâm của Lục Khiêm vỡ ra, con mắt thứ ba xuất hiện ở trước mặt mọi người.

“Gan chó thật lớn, giết Đại Quân của Yêu tộc ta vậy mà còn dám đến đây.”  

Cửu Quỳ Long còn muốn động thủ nhưng lại bị La Vân cản lại. 

“Cái chết của Kiếm Ly Đại Quân là một sự hiểu lầm, Phong Đô tiên trưởng có thể là để tự vệ, nói đi cũng phải nói lại, cũng là do Kiếm Ly ra tay trước.”

Ánh mắt Cửu Quỳ Long sắc bén, bỗng nhiên nhìn về phía La Vân, quát: "Ngươi là cái thá gì chứ?” 

Y không nể mặt La Vân. Trực tiếp quát lớn trước mặt văn võ bá quan.

La Vân thẳng sống lưng nói: “Ta chính là xã tắc chủ của giang sơn, nếu ngươi không phục, ngươi có thể đến thế chỗ của ta.”

Làm Hoàng đế nhiều năm như vậy, cũng hiểu được nhiều điều qua Lục Khiêm. Vị trí hiện tại của y dù có thế nào cũng không thể thay thế được. Cho dù là Cửu Quỳ Long có tu vi mạnh hơn y. 

Quả nhiên, nghe được câu này, đối phương không có lời gì để nói.

“Cái chết của Cửu đệ chắc chắn có liên quan đến Phong Đô.” Đà Trinh bỗng nhiên mở miệng.

Lục Khiêm cười nhạo một tiếng: “Việc này không liên quan gì đến ta. Mọi người có thể thấy rõ ràng chính là Hắc Tượng đã cấu kết với hung thú. Ngày đó rất nhiều người nhìn thấy Hắc Tượng giết Cầu Long.”

Điều này không cần bất kỳ nhân chứng nào. Chuyện này, kể cả người của Yêu tộc cũng biết. Hắc Tượng nhất tộc còn bởi vậy mà rơi vào điều tra. 

Đám người cãi cọ một trận. La Vân thậm chí gọi Cửu Vĩ Hồ mẫu đứng sau để hòa giải. Về sau quyết định để Lục Khiêm bồi thường cho Ly Long tộc ba ngàn vạn Pháp Tiền. 

Bởi vì chuyện của Đà Giáp không có chứng cứ, đành phải thôi. Nhưng bọn họ vẫn cho rằng Lục Khiêm cũng có một phần lý do. Cho nên hắn phải bị giam lỏng trăm năm. 

“Được, trăm năm thì trăm năm.”

Tắc Hạ học cung vẫn nằm dưới sự kiểm soát của Lục Khiêm, chỉ là Lục Khiêm không thể ra ngoài mà thôi. 

Đám đông giải tán, Lục Khiêm bị La Vân giữ lại. 

Một nữ tử xinh đẹp mặc hoa phục bước ra từ phía sau bình phong. Người này chính là Hoàng hậu Hồ tộc, tay phải dắt một đứa bé phấn điêu ngọc trác.  

Khoảnh khắc nhìn thấy đứa bé, Lục Khiêm nheo mắt nhìn về phía La Vân nhưng không nói gì thêm.

“Bái kiến Phong Đô tiên trưởng, đa tạ tiên trưởng ngày đó đã cứu giúp di chỉ của Đại Hoang phái.”

Hoàng hậu Tiểu Vi nhẹ nhàng hành lễ.

“Không sao, chỉ là tiện tay mà thôi.” Lục Khiêm khoát tay áo.   

“Tiểu nữ tử lần này là tới làm mối, ta có một tỷ tỷ tên là Vân Anh vẫn chưa gả, không biết. . .”

“Ai, tại hạ luôn một lòng tu hành, vẫn là khỏi đi.” Lục Khiêm không đợi người ta nói xong, trực tiếp mở miệng cự tuyệt.

“Hồ mẫu của chúng ta nói, nếu trở thành người một nhà vậy thì sẽ miễn chuyện giam lỏng này đi.” Tiểu Vi nói.

Lục Khiêm không nghe lọt, chỉ là chia tay rời đi.

Tính toán trong lòng của Hồ tộc ai cũng có thể nhìn ra. Trận chiến với Phù Đề quốc lần này đã để cho người ta thấy được tiềm lực của Tắc Hạ học cung. Đơn giản là muốn lôi kéo khống chế Tắc Hạ học cung đại quân rất mạnh mẽ của Nhân tộc. 

Lục Khiêm trở lại động phủ, chuẩn bị bắt đầu hành trình bế quan dài đến trăm năm. 

Tề quốc tấn công Phù Đề quốc, thu hoạch được rất nhiều vật tư. Dưới sự tấn công của Tắc Hạ học cung và Yêu tộc, hầu hết toàn bộ miền nam đã bị chiếm đóng. Chỉ có thế lực do Tử Dương đạo minh cầm đầu đau khổ giãy dụa.

 

Bình Luận (0)
Comment