Bàng Môn Đạo Sĩ Ở Thế Giới Chí Quái (Dịch Full)

Chương 681 - 【Vip】 Độ Kiếp Pháp Trận

【VIP】 Độ kiếp pháp trận 【VIP】 Độ kiếp pháp trận

 

Tốc độ rất nhanh, lại thêm các loại pháp thuật pháp trận. Chỉ chốc lát sau, một tòa động phủ mới tinh đã kiến tạo xong xuôi.

Ngoại trừ Tụ Khí Luyện Khí đại trận tất yếu, còn có sa bàn giám sát thiện ác chỉ có ở phủ đệ hung thần.

Lục Khiêm đứng trong Bạch Hổ đường. Trước mặt có sa bàn sinh động như thật. Sa bàn tỉnh thoảng ánh lên một đạo hồng mang.

“Đại nhân, hồng quang này tượng trưng cho tu sĩ đang làm việc ác.” Một hắc ngưu đầu người thân cao ba trượng giải thích.

Nói xong, đầu trâu bắt đầu tự giới thiệu:

“Tiểu nhân tên Nhĩ Cầm, có thể nghe hiểu ngôn ngữ của chim bay cá nhảy nên mới được gọi như thế, có thể độn địa lặn nước, ẩn nấp thân hình. Nếu đại nhân thiếu một người ghi chép thiện ác, mà phải là người thông thạo địa hình xung quanh, khụ khụ, tại hạ……”

“Được rồi, về sau ngươi chính là thiện ác giám sát sứ, lương tháng hai mươi công.” Lục Khiêm nhàn nhạt nhìn lướt qua, nói.

Đầu trâu trông thì thật thà vậy, thực ra vô cùng khôn khéo. Biết nắm bắt mọi cơ hội.

“Đa tạ đại nhân!”

Nhĩ Cẩm tính cả hơn mười huynh đệ phía sau quỳ xuống dập đầu, thần sắc tất cung tất kính.

Một lúc sau lại có vài người tự đề cử mình, đáng tiếc Lục Khiêm quyết định không nhận người nữa, về sau tính toán dùng người chính mình mang đến để quản lý. Thuận tiện kiếm thêm chút Đạo binh.

Rốt cuộc thiên cung cho hắn bổng lộc một tháng chỉ có ba trăm Đạo Công, khó khăn lắm duy trì được tu hành cơ bản. Nếu muốn tăng Đạo Công, chỉ có thể không ngừng làm việc.

Lục Khiêm hiện tại nào có thời gian kiếm Đạo công chứ. Việc cấp bách đầu tiên là độ kiếp. Không độ kiếp thì vĩnh viễn chỉ là cao thủ bình thường, không hề có cảm giác an toàn chút nào cả.

Nghĩ đến đây, Lục Khiêm trở lại mật thất, tiến vào Diễm Tâm Kim Cung, mở ra Diêm La chân thân kế tiếp.

……

Trường Nhạc cung, Hoàng Kim điện.

Đang ở trên bàn ăn như gió cuốn. Bên cạnh là Ngũ Đấu Linh quan, Cửu Hợp thổ chủ với Ngũ Sơn đại thần và các thành viên cốt cán khác. Mọi người cũng chẳng kinh ngạc gì với bất kể hành vi tiểu tiết nào của Huyền Lão Hắc Đế.

“Ăn đi, sao ngươi lại không ăn?” Huyền Lão Hắc Đế khôi phục lại giọng nói đứa trẻ bảy, tám tuổi, thân hình biến thành cao ba thước, đầu to mắt to đôi mắt có chút dễ thương.

“Cung chủ, có phải ngươi tín nhiệm Lục Khiêm quá mức rồi không?”

Tổng Lục Quân một thân hoa phục, bộ mặt uy nghiêm, hai tròng mắt tựa hắc tinh khó hiểu hỏi.

Vừa đến đã cho Diêm La chân thân kế tiếp và độ kiếp chi pháp. Vạn nhất là quân cờ thế lực đối địch phái tới, vậy chẳng phải thua thiệt lớn rồi sao.

“Chẳng mấy người tu luyện được lục đạo Kim Luân cùng Diêm La chân thân đâu.”

Huyền Lão Hắc Đế buông đũa, vẫn chưa thỏa mãn, cảm thán nói.

Lục đạo Kim Kuân luyện khí, Diêm La chân thân luyện thân. Cả hai hỗ trợ lẫn nhau. Độ khó tu luyện cực cao. Tuy uy lực cường đại, nhưng tốc độ tu luyện lại không sánh bằng người tu hành bí pháp khác.

Ví dụ như A Tì Địa Ngục đạo, Tu La Minh Nhạc Thân, Cửu U Na khí, Nại Hà Thần quang và các loại đạo lộ chi nhân khác.

Ngoài ra, khi tu luyện, cơ thể đã phải chịu vô vàn tra tấn, người tâm trí không kiên định thì đạo tâm rất dễ sụp đổ. Vừa chậm, vừa thống khổ, ngưỡng cửa lại cao. Tuy rằng uy lực cực cao, người có thể luyện thành còn chưa đến một bàn tay nữa kia.

“Hơn nữa nếu theo lời ngươi, hắn ta là người thế lực khác phái tới, thế lực nào lại có lục đạo Kim Luân và Diêm La chân thân chứ?” Huyền Lão Hắc Đế hỏi ngược lại.

Lòng bàn tay xuất hiện một tấm lệnh bài, đó là Hoàng Khí Ôn Quỷ nha bài Lục Khiêm mới nộp lên.

“Bổn tọa đã điều tra ghi chép của tấm bài này rồi, đại khái mất tích năm nghìn năm trăm năm trước, địa điểm là hải ngoại, lúc ấy thiên cung đang phát sinh xung đột với dư nghiệt Cửu Thiên Ngọc Lâu, địa điểm đúng là Thái Ảm vực, Lục Khiêm nói không hề sai.”

Còn về ngọn nguồn đạo thống, chắc chẳng cần phải nói nữa rồi. Cho dù có là Âm Cảnh thiên cung đi chăng nữa, thì cũng là cơ duyên xảo hợp mới có được thần nhân truyền thừa.

Trước đây khi Hoàng Tuyền và Đại Hạo tinh còn liên quan tới nhau, nên có lưu lại một ít đạo thống thì cũng chẳng có gì kỳ lạ. Hơn nữa truyền thừa trên người Lục Khiêm nhiều nhất cũng chỉ là Chân Đan mà thôi, không tính là truyền thừa tốt lắm.

“Cung chủ anh minh, tại hạ vừa rồi chỉ là có ý tra xét một phen, tránh bị người tính kế, nếu cung chủ trước đó đã nghe ngóng xong hết rồi, vậy tại hạ không nói nhiều nữa.”

Trung Ương Tổng Lục Quân cười nói.

“Ha ha, uống tiếp đi!”

Huyền Lão Hắc Đế một hơi cạn sạch dịch rượu màu hổ phách. Mắt say lờ đờ nhập nhèm, mông lung.

“Đừng lo, dù đối phương có là gian tế thì sao chứ? Nhật vãng nguyệt lai, bốn mùa luân chuyển. Hữu sinh tất tẫn, vô thủy vô chung. Nhân sinh quá dài, dù sao cũng phải có chút lạc thú ngoài dự liệu chứ.”

Bình Luận (0)
Comment