Nghe Phương Đồng nói những lời này, lông mày Huyền Lão Hắc Đế nhíu lại, rồi vui vẻ nở nụ cười, nói tới hai từ tốt.
“May mắn may mắn.”
“Tới đây, trình đồ lên đi.”
Lục Khiêm trình hai viên Thất Khiếu Kim Đan hắn luyện chế lên. Thất khiếu khổng không ngừng tỏa ra khói xanh. Bảy, tám khiếu huyệt Kim Đan xưng là Thiên phẩm Kim Đan. Trên nữa là Cửu Khiếu Kim Đan, đó là Kim Đan trong truyền thuyết. Thiên phẩm Kim Đan giống nhau có tác dụng lớn đối với cảnh giới từ Đan Kiếp trở lên, cảnh giới Nguyên Thần cũng có tác dụng không tồi. Cho nên Thiên phẩm luyện đan sư rất được hoan nghênh.
Nếu biết trước Lục Khiêm là Thiên phẩm luyện đan sư, chỉ sợ chẳng cần khảo hạch, trực tiếp để Lục Khiêm gia nhập là được rồi.
“Ồ, quả thực là thất phẩm đan dược, tuy rằng chất lượng có hơi kém.” Huyền Lão Hắc Đế cẩn thận chu đáo cầm trên tay.
Đây là Bồi Nguyên Đan, ban đầu nhiều nhất chỉ là trình độ nhân phẩm Kim Đan thôi. Giờ lại được Lục Khiêm luyện thành Thất Khiếu Kim Đan. Tuy rằng dược hiệu chẳng ra sao. Nhưng thủ pháp mạnh mẽ luyện đan dược chất lượng thấp thành Thất Khiếu Kim Đan thế này thật chẳng không khác huyễn kỹ.
Đương nhiên, có lẽ nó có liên quan đến việc Lục Khiêm không có đan phương.
Nghĩ đến đây, Huyền Lão Hắc Đế giơ tay điểm vào trán Lục Khiêm. Một đạo kim quang hoàn toàn đi vào. Trong đầu Lục Khiêm tức khắc xuất hiện một hàng tin tức.
“Đây là ngũ hành Hắc Đế đan, bích ngọc vô vọng đan. Cái trước là ngoại dụng chi đan, có thể tăng cường Diêm La chân thân. Cái sau là khí vị chi đan, mỗi lần trước khi hành công, tu luyện ngửi một ngụm sẽ có thể gia tăng tốc độ vận công.”
Hai viên đan dược này là tự gã sáng tạo ra, luyện đan tạo nghệ của bản thân gã cũng không kém, rốt cuộc gã đã sống nhiều năm vậy rồi.
“Cổ Thương Thiên! Tiểu tử ngươi mau lại đây!”
Huyền Lão Hắc Đế quay đầu quát.
Huyền quan tử bào, mười phần chính khí Trung Ương Tổng Lục Quân xuất hiện trước mặt mọi người.
“Cung chủ có chuyện gì?”
“Vị trí Thái Hà Sơn Phủ Quân có phải còn đang trống không?”
Cổ Thương Thiên suy tư một lát, gật đầu nói: “Hình như có một chức vị như vậy, cho Lục Khiêm sao?”
Trong lòng gã cảm thấy rất kỳ quái, vì sao lại đối tốt với Lục Khiêm đến thế. Sẽ không phải là Lục Khiêm là con riêng của cung chủ chứ?
Cổ Thương Thiên nhịn không được liếc mắt đánh giá hai người, trong lòng so sánh một phen. Khoan hãy nói đã, cái mũi kia, rồi cả đôi mắt kia.
Không biết có phải do hiệu ứng tâm lý không, gã cảm giác hai người có chút giống nhau.
Bùm!
Lúc này, Cổ Thương Thiên chợt thấy nắm đấm to bằng nồi lẩu đánh xuống. Cả người không tránh kịp, trực tiếp bị đánh xuống đất, in thật sâu vào mặt đất.
Nắm tay Huyền Lão Hắc Đế lại khôi phục kích thước bình thường, vỗ tro bụi trên tay.
“Ngươi nghĩ gì thế hả. Lục Khiêm hiện tại là Thiên phẩm luyện đan sư, cho hắn Thái Hà Sơn Phủ Quân chỉ là chuyện thường thôi, không có chuyện gì cả.”
“Đa tạ ý tốt của cung chủ, có điều ta đang xây dựng độ kiếp pháp trận ở hung thần phủ, không biết ngài có thể cho thêm chút thời gian được không.”
Lục Khiêm đương nhiên muốn chức quan nhàn tàn không có nhiều việc, lại vừa có tiền. Chỉ có điều trước mắt hắn trong lòng còn vài tính toán, không thể dễ dàng rời đi được.
“Không sao, ngươi trước cứ treo đi. Thái Hòa sơn, Thái Thương sơn vốn dĩ chuẩn bị cho nhân tài đặc biệt như ngươi.”
Bản thân nhân tài luyện đan không quá am hiểu chiến đấu. Tuy rằng Lục Khiêm tu luyện Diêm La chân thân, sức chiến đấu nhất định không thấp. Nhưng chức vị hắn đang giữ có thể có người thay thế, còn luyện đan thì chẳng mấy người có thể thay thế được. So với nhiệm vụ bắt người lặp đi lặp lại thì luyện đan thuận tiện hơn chút.
“Cứ như vậy đi, Cổ Thương Thiên an bài đi, ta nghỉ ngơi trước.”
Vừa dứt lời, không đợi Lục Khiêm trả lời, Huyền Lão Hắc Đế đã bực bội xua tay, biến mất tại chỗ.
Gã vừa biến mất, mọi người trong lòng rùng mình. Phảng phất như cơ thể rơi vào lòng bàn tay người khác, sống chết chẳng thể tự mình điều khiển. Chờ đến khi Huyền Lão Hắc Đế hoàn toàn biến mất, tảng đá lớn trong lòng mọi người mới buông xuống.
“Đây là Pháp Vực của tu sĩ Nguyên Thần cảnh, đến Động Chân cảnh, Pháp Vực sẽ hóa thành động thiên, có vài Động Chân thậm chí sẽ luyện hóa tinh thần tiến vào động thiên trong cơ thể.”
Cổ Thương Thiên từ hố nhảy ra, nhìn thấy vẻ mặt nghi hoặc của Lục Khiêm, liền giải thích.
“Thì ra là thế, thụ giáo.” Lục Khiêm chắp tay gửi lời cảm ơn.
Chỉ riêng lĩnh vực áp chế, lão còn chưa ra tay đã khiến hắn không còn sức phản kháng rồi.
Cao thủ nơi đây quả nhiên vô cùng cường đại. Cao hơn một đại cảnh giới quả thật có thể đè chết không ít người.
Theo như lời Cổ Thương Thiên, Động Chân tu sĩ chẳng phải một người chính là một tiểu thế giới rồi sao? Nghĩ đến đây, Lục Khiêm trong lòng không khỏi bị nó mê mẩn.
Độ kiếp, vực ngoại tinh thần, Động Chân, vạn tộc…… Trên đời còn có rất nhiều thứ đặc sắc đang chờ hắn.
“Ta sẽ giữ lại vị trí cho ngươi, khi nào ngươi rảnh thì đến kế nhiệm.” Cổ Thương Thiên cười nói.
“Lục Khiêm, nếu ngươi rảnh, có thể luyện nhiều Vô Vọng Kim Đan chút cho ta không. Ít nhất là sáu viên.”
Biết được bản lĩnh của Lục Khiêm rồi, Phương Đồng cũng không cần dùng thái độ đối đãi với thủ hạ để đối đãi Lục Khiêm nữa.
“Ta cũng muốn, yên tâm, ta sẽ đưa tài liệu tới.”
Lục Khiêm sắc mặt khó xử, nói: “Không phải tại hạ không muốn, mà là xác suất thành công còn chưa tới một thành…… E là sẽ lãng phí tài liệu của đại nhân.”
“Không sao, ta đưa gấp mười lần tài liệu là được.”
“Bổn tọa cũng thế.”
Cổ Thương Thiên thẳng thắn cười. Gã mới từ Dược Vương tinh trở về nên có rất nhiều dược liệu.