Trong lòng càng sốt ruột, càng nghĩ quá nhiều, Bí Phong trong lục phủ ngũ tạng càng thêm tràn đầy, sẽ sinh ra càng nhiều Bí Phong. Cuối cùng dẫn tới thân tử đạo tiêu.
Nói tóm lại, thiên kiếp không chỉ khảo nghiệm đạo hạnh, mà đồng thời còn khảo nghiệm tâm tính.
Lục Khiêm có một phần tâm tính này, hơn nữa đạo hạnh cũng không tồi. Nếu ngay cả hắn còn không độ được Thiên Kiếp, vậy trên đời này chẳng có mấy người có thể vượt qua được.
Rất nhanh, kiếp vân trên bầu trời dần tiêu tan. Lục Khiêm vẫn ngồi tại chỗ không nhúc nhích, hẳn là còn vẫn đang tiêu hóa những thứ đạt được khi bế quan.
“Ngươi nói xem hắn chủ tu luân nào thế?” Cổ Thương Thiên nhìn Lục Khiêm ngồi xếp bằng phía dưới.
“Ta nào biết được chứ, ta có tu luyện Diêm La chân thân đâu, sao ngươi lại hỏi ta vấn đề này.”
Phương Đồng đạo nhân cười khổ nói.
Thứ gã tu luyện chính là A Tỳ chi môn. Thứ này chuyên chú sát phạt.
“Ta đoán là Đại Vô Sinh Luân, hẳn là hắn thích theo đuổi lực sát thương.”
“Ta lại không cho là vậy, ta thấy Đại Luân Hồi bàn xác suất cao hơn chút.”
Phương Đồng đạo nhân phản bác.
Lục Khiêm là người chú ý, cẩn thận, không thích tùy tiện. Cho nên sẽ lấy lực phòng ngự của Đại Luân Hồi Bàn làm chủ.
Diêm La chân thân là một trong các bí pháp cơ bản của Âm Cảnh thiên cung, tuy rằng gã chưa từng tu luyện, nhưng cũng gần như biết hết bí ẩn của lục đạo Kim Luân.
Lục đạo Kim Luân quá rườm rà, vốn dĩ tốc độ tu luyện Diêm La chân thân so với khác công pháp cùng cấp bậc đã chậm hơn rồi. Nếu đồng thời tu luyện lục đạo Kim Luân, vậy thật sự quá chậm.
Cho nên lúc độ kiếp, sẽ mượn kiếp lực tái tạo thành chủ luân. Sáu luân hợp nhất, sáu loại đặc tính Kim Luân sẽ có một bộ bổ sung ở phía trên chủ luân. Sau khi chủ luân hoàn thành, uy lực sẽ gấp mấy chục lần các luân khác, hơn nữa sáu luân kia sẽ biến mất.
Năng lực chủ luân của mỗi người thực ra không hề giống nhau. Ví dụ như Tam Sắc Nhân Diệt Luân của Cổ Thương Thiên, lấy Đại Khổ Ách Luân làm chủ, Đại Vô Sinh Luân làm phụ. Lại dung hợp với một bộ phận năng lực của Đại Ngũ Nạn Luân, và Đại Trấn Ngục Luân. Một khi xoay tròn sẽ phát ra tam sắc thần quang hủy diệt hết thảy. Mà xoay theo hướng ngược lại sẽ phát ra tam sắc thần quang ngược khôi phục hết thảy.
Vù vù!
Bỗng nhiên, trên trời truyền đến một trận gầm rú. Mơ hồ che đậy thân hình hai người. Hai người theo bản năng ngẩng đầu lên.
Chỉ thấy trước mắt là một vòng hắc bạch song sắc Kim Luân thật lớn. Luân này không có hoa văn phức tạp, được tạo thành từ hai khối hắc bạch song sắc không ngừng xoay tròn. Bao trùm phạm vi mười dặm.
Ngồi giữa là một người khổng lồ da vàng thân cao ngàn trượng. Đây là Nguyên Thần pháp thân của Lục Khiêm.
“Đây là Đại Giải Thoát Luân? Luân Hồi bàn, Trấn Ngục Luân? Đại Khổ Ấch Luân? Thấy thế nào cũng không giống mà?” Cổ Thương Thiên thân hình chấn động, liên tiếp đặt câu hỏi.
Tuy nói phần lớn người chủ luân không giống nhau, nhưng trên cơ bản có thể tổng kết một vài quy luật. Đại đa số những chi tiết vụn vặt không có khả năng giống nhau được, nhưng bản chất vẫn là liếc mắt một cái là có thể nhìn ra. Lục Khiêm này hoàn toàn không có kết cấu. Cảm giác như giống mọi thứ, nhưng lại không giống.
Âm Dương nhị sắc cự luân chậm rãi luân chuyển. Uy áp mạnh mẽ, thần uy nghiêm nghị.
Lúc này, Cổ Thương Thiên bỗng đánh ra Tam Sắc Nhân Diệt Luân.
“Xem chiêu!”
Cổ Thương Thiên hét lớn một tiếng.
Kim luân bắn ra ba đạo tam sắc Thần quang, mang theo khí thế mai một vạn vật.
Rầm!
Tam sắc Thần quang tốc độ cực nhanh. Đánh vào Âm Dương Luân phía trên.
Răng rắc!
Âm Dương Luân đầu tiên không ngừng chấn động, tiếp đó bắt đầu chuyển động. Âm Dương nhị sắc không ngừng luân chuyển, cắn nát tam sắc Thần quang, phát ra từng đợt thanh âm chói tai.
Không đến mười hơi thở, uy lực tuyệt luân tam sắc Thần quang biến mất không thấy đâu nữa.
“Hửm?” Cổ Thương Thiên nhíu mày.
Lại là mấy đạo Thần quang từ góc độ khác nhau vây công lao tới. Lần này Âm Dương Luân vận chuyển xuất hiện đình trệ.
Một lát sau, bắt đầu luân chuyển, tam sắc thần quang từ từ tan rã. Hóa thành năng lượng căn nguyên nhất, tiến vào cơ thể người khổng lồ kim sắc trên bánh xe, khiến khí thế người này càng thêm cường đại.
Liên tiếp mấy chục kích, toàn bộ đầu bị Âm Dương Luân hóa giải.
Bỗng nhiên, Âm Dương Luân ngừng lại, bắt đầu xoay tròn ngược chiều kim đồng hồ.
Rầm!
Toàn bộ tam sắc thần quang vừa rồi xuất hiện, trở về như quy củ ban đầu.
Vù vù!
Tam sắc quang mang bao phủ hai người. Phạm vi vài dặm xuất hiện một cái hố to rất sâu.
Thật lâu sau, bụi mù tan đi. Hai người lông tóc không tổn hại gì. Cự luân trên trời cũng theo đó biến mất.
Một bóng người xuất hiện trước mặt hai người Cổ Thương Thiên.
“Đa tạ Cổ tiền bối nhận chiêu!” Lục Khiêm chắp tay cười.
Cổ Thương Thiên không phải muốn tự giết mình. Gã nén thực lực lại ở mức Phong Kiếp, để Lục Khiêm có thể nhanh chóng nắm giữ được phép thần thông mới này. Đây mới là dụng ý của Cổ Thương Thiên.
Lục Khiêm đương nhiên cũng hiểu rõ điểm này, nên sau khi hoàn toàn khống chế được, liền tỏ vẻ cảm tạ.