Bàng Môn Đạo Sĩ Ở Thế Giới Chí Quái (Dịch Full)

Chương 697 - 【Vip】 Hắc Đế Ngự Yến

【VIP】 Hắc Đế ngự yến 【VIP】 Hắc Đế ngự yến

Nhưng đại động thiên không như thế, đây là diều đứt dây. Không có tọa độ vị trí cụ thể, căn bản không tìm thấy dấu vết nào cả. Cũng chẳng giống với tinh thần, tinh thần là một viên cầu, biên giới là hư không vô biên.

Đại động thiên là một không gian, không gian có biên giới, giống không gian bị phong bế.

“Đại minh hương cứ cách trăm năm lại mở một lần, trong đó có vô số bảo vật kỳ dị giúp tăng tu vi.”

Bình thường chỉ có Phong Kiếp chân nhân mới có tư cách tham dự.

“Thì ra là thế.” Lục Khiêm bừng tỉnh đại ngộ.

Vật chất trong Đại Minh Hương động thiên đều là bảo vật thích hợp để tu hành Hoàng Tuyền đạo thống. Chính những lợi ích này đã đoàn kết mọi người.

Huyền Lão Hắc Đế lại là người mở ra Đại Minh Hương, cho nên Huyền Lão Hắc Đế là lãnh tụ của mọi người, vẫn có thể lãnh đạo cho đến nay.

“Còn mười tám năm nữa bí cảnh mới mở, ngày mai có Hắc Đế ngự yến, ngươi cũng tham gia đi.”

Vừa dứt lời, mọi người biến mất.

Sau khi độ kiếp thành công, Lục Khiêm cuối cùng cũng bước vào phạm vi hạch tâm.

Lần này độ kiếp tốn ba ngày ba đêm. Tổng cộng chín đạo thiên kiếp. Bởi vì Lục Khiêm đã từng tích kiếp một lần, nên uy lực lần này có chút mạnh hơn. May mà trước đó đã ra sức chuẩn bị độ kiếp pháp trận, nên cũng không đem đến thương tổn quá lớn. Mặc dù tiêu hết hơn phân nửa của cải, nhưng hết thảy đều đáng giá.

Lục Khiêm lần nữa triệp tập đám người Yêu Nguyệt.

“Lão gia, nô tỳ vô năng.” Yêu Nguyệt vừa thấy Lục Khiêm, ngay lập tức quỳ xuống.

Nguyên nhân là vì nàng không kịp thời phát hiện ra Thiên Ngô Vương. Thiên Ngô Vương tốc độ rất nhanh, Nguyên Thần lặng yên không một tiếng động. Mãi đến khi phát động công kích, mọi người mới phản ứng lại.

Bằng tốc độ phản ứng của các nàng, chỉ sợ Lục Khiêm đã sớm chết thẳng cẳng rồi, may có cao nhân mai phục phía trước.

“Không sao, đứng lên đi, ta vốn không hề có ý định để các ngươi động thủ.”

Bản thân Lục Khiêm là một người vô cùng tiếc mạng, cho dù là người hắn vô cùng tín nhiệm, cũng sẽ không đặt tính mạng mình trên người khác.

“Các ngươi lui xuống đi, dọn dẹp động phủ trước đã.”

Lục Khiêm dứt lời, sau đầu xuất hiện Thiên Địa Đại Ma Bàn không ngừng xoay tròn. Tiến vào không gian bên trong Ma Bàn, tốc độ thời gian chảy trôi cũng không khác Đại giải Thoát Luân mấy.

Ưu điểm là không phải thường xuyên rời khỏi, hoặc tiêu hao pháp lực sử dụng Đại Giải Thoát Luân. Bằng không cứ ba canh giờ lại bị gián đoạn sẽ vô cùng khó chịu.

Sau khi ngồi xếp bằng, Lục Khiêm cẩn thận suy nghĩ con đường sắp tới. Đột phá xong cũng không phải là có thể tận hưởng cuộc sống.

Sau Phong Kiếp còn có Hỏa Kiếp. Hỏa Kiếp lại càng bạo liệt hung mãnh, độ kiếp pháp trận tầm thường không chẳng làm gì được cả. Có vài người chuẩn bị tới mấy ngàn năm, cuối cùng vẫn chết dưới biển lửa hừng hực.

Mục tiêu hiện tại chính là chuẩn bị Đạo Công, đổi phương pháp tu hành kế tiếp.

Trước mắt hắn có pháp bảo có cường độ giống Diêm La chân thân. Cảnh giới ngang nhau, đạo hạnh dưới nhiều tình huống cũng gần giống nhau, Lục Khiêm không dám nói mình mạnh nhất, ít nhất chín mươi chín phần trăm không thể đánh lại hắn.

Nếu đều vượt qua thiên kiếp, đại khái sẽ tăng thêm sáu, bảy trăm năm đạo hạnh. Hơn nữa trước Đạo Cơ còn có một ngàn năm đạo hạnh cơ mà.

Phong Kiếp chân nhân bình thường sẽ có khoảng một ngàn sáu bảy trăm năm đạo hạnh, Lục Khiêm so với Phong Kiếp chân nhân bình thường thì mạnh hơn một chút.

Dù sao thì trước đây, lúc tích kiếp, hắn đã chịu hai đạo rồi. Lại thêm Hư Đan mấy chục năm khổ tu. Hắn so với Phong Kiếp chân nhân mới nhập môn thì nhiều hơn hai trăm năm đạo hạnh. Cũng xem như tay già đời giữa các Phong Kiếp chân nhân. Ngoại trừ công pháp, còn có các hạng vật chất đổi cho tu luyện nữa.

“Lần này Đại Minh Hương mở ra là kỳ ngộ cực kỳ khó gặp.”

Nếu vận khí tốt, kiếm được vật tư cho một trăm năm, vậy không cần lo lắng về tài nguyên tu hành nữa.

“Đan Kiếp chân nhân có nhiều tài nguyên thật đấy, chẳng trách ông trời lấy thiên kiếp đánh bọn họ.” Lục Khiêm không khỏi cảm thán.

Hắn đơn giản tính toán một chút, để phát triển lên Đan kiếp cần tiêu tốn bao nhiêu tài nguyên. Đủ để cung ứng cho một ngàn Đạo Cơ, hoặc năm vạn Dưỡng Thần, hay tám trăm vạn tu sĩ Luyện Khí tiêu hao. Mà Đan Kiếp tiêu phí nhiều tài nguyên Luyện Khí như vậy, lại chẳng làm ra được chuyện gì có ích cho thiên địa cả.

Cho nên Lục Khiêm mới cảm thán.

Có lẽ tu sĩ bị trời cao đố kỵ cũng không phải tin đồn bậy bạ.

Đương nhiên, đây cũng chỉ là bực tức trong lòng mà thôi, nếu thật sự muốn làm hắn tự sát hồi quỹ thiên địa, vậy không có khả năng đâu. Tiếp theo vẫn cứ có được công pháp và tài nguyên đã rồi nói.

Còn có, ngày mai lúc tham gia Hắc Đế ngự yến, thuận tiện kế thừa vị trí Thái Hòa sơn chủ. Hắn thực sự không có ý định làm hung thần phương tây. Cả ngày đánh đánh giết giết, Đạo Công cũng chẳng có mấy.

Vẫn là ngồi nhà luyện ít đan, sẽ dễ có Đạo Công hơn chút.

Ngày tiếp theo.

Đại môn phủ hung thần phương tây.

Một đoàn mây u lục từ phương xa kéo tới. Đám mây này cao mười trượng, dài rộng một dặm.

Ngoại trừ màu sắc có chút âm phủ. Kết cấu có hơi giống kẹo bông gòn. Đám mây u lục lặng yên không một tiếng động rơi xuống đất, chợt mở đôi mắt tròn xoe.

“Hung thần phương tây đại nhân, cung chủ đại nhân cho mời.”

Bình Luận (0)
Comment