Bàng Môn Đạo Sĩ Ở Thế Giới Chí Quái (Dịch Full)

Chương 707 - 【Vip】 Phượng Hoàng Chi Lực, Đột Phá Song Đan(2)

【VIP】 Phượng Hoàng chi lực, đột phá song đan(2) 【VIP】 Phượng Hoàng chi lực, đột phá song đan(2)

“Thứ tốt, mình có thể mượn nó tu luyện pháp thuật.” Lục Khiêm nghĩ thầm.

Mười lăm phút qua đi.

Cả người Lục Khiêm hóa thành than cốc, từ da đến huyết nhục, lực lượng hỏa diễm ở khắp mọi nơi. Phượng Hoàng chân hỏa chi lực cuồn cuộn không ngừng bị hắn hấp thu.

Vàng thật không sợ lửa, Diêm La chân thân càng thêm cường đại. Nhưng mức hấp thu của thân thể có hạn, rất nhanh sự hấp thu hỏa diễm trở nên có chút chậm.

“Không được, mình muốn nhiều hơn.” Lục Khiêm nghĩ thầm.

Nghe nói cả đời chỉ có thể hấp thu một lần, phải kéo xong lông dê này mới được.

Nghĩ đến đây, Nguyên Thần hoàn toàn đi vào lòng đất. Tới một nơi sâu xa không rõ tên. Trước mắt là một khối hổ phách cao bằng người. Bên trong là một giọt tinh huyết đỏ tươi to bằng đầu ngón tay cái. Toàn bộ sức mạnh của ngọn lửa đều tỏa ra từ đây.

Nguyên Thần đụng vào một chút, nhưng không thể phá vỡ hổ phách. Hắn đơn giản ngồi trên hổ phách, Nguyên Thần trực tiếp hít vào.

Trước khi hấp thu hỏa lực, mi tâm Lục Khiêm mở ra con mắt thứ ba, theo bản năng nhìn một chút.

“Hửm?”

Chỉ thấy Đỗng Sát Thần Mục có dấu hiệu bị hòa tan.

“Nếu mình luyện hóa Đỗng Sát Thần Mục, hình thành thần thông……”

Lục Khiêm động não, nghĩ đến thao tác này. Sau khi biến thành thần thông rồi, chẳng phải không cần tiêu phí tài nguyên Luyện Khí nữa sao.

Nghĩ đến đây, Nguyên Thần liền ngồi trên mặt ao.

Hỏa diễm đỏ bừng như có sinh mệnh, nháy mắt bao phủ toàn bộ Nguyên Thần, nhuộm thành màu đỏ thẫm.

Tiếp theo, Lục Khiêm dùng ý niệm dẫn ngọn lửa đến mi tâm. Đỗng Sát Thần Mục chậm rãi hòa tan. Cấm chế, vật liệu phân giải, dần dần thấm vào huyết mạch.

Dùng hỏa diễm phân giải, thần niệm dẫn dắt, đảm bảo cấm chế không bị phá hư, hòa làm một thể với bản thân.

Một khi thất bại, hắn sẽ không đến mức chết, nhưng sẽ tổn thất một món pháp bảo, nên phải thật thận trọng.

Bên ngoài, nửa canh giờ đã trôi qua.

Mọi người dần có chút mất kiên nhẫn, thê tử của Lạc, Hà đứng một bên lo lắng nhìn, sợ trượng phu xảy ra nguy hiểm.

“Phụ thân, gia hỏa này sẽ không chết chứ.” Đại công tử có chút ngồi không yên.

Hoàn toàn không thể nhìn thấy thân hình Lục Khiêm trong ngọn lửa. Người này thiên phú kém như vậy, sao có thể chống đỡ hơn nửa cái canh giờ được.

Thiên Nga nhắm hai mắt, cảm nhận một hồi, nói: “Vẫn chưa chết, chờ tiếp đi, xem ra lần này có bất ngờ rồi.”

Chống đỡ nửa canh giờ, ít nhất chưa phải là huyết mạch dị chủng của Phượng Hoàng. Nếu đến một canh giờ, sẽ là dị chủng có tên có họ. Nếu là hai canh giờ, chính là một trong chín Phượng Hoàng non.

Ví dụ như Thiên Nga.

Rất nhanh, một canh giờ trôi qua. Lục Khiêm vẫn như cũ không có dấu hiệu tỉnh lại. Người xung quanh mặt đầy ghen ghét, kiên trì lâu như thế, trước mắt chỉ có hai người đại công tử và đại công chúa đạt tới trình độ này thôi. Xem ra người này muốn một bước lên trời rồi.

Thời gian dần dần trôi đi.

Tinh huyết bên trong hổ phách càng ngày càng nhạt. Đỗng Sát Thần Mục ở mi tâm Lục Khiêm biến mất, thay vào đó một đạo hoa văn kim sắc dựng đứng.

Hoa văn nứt vỡ, kim quang vô tận toát ra. Thượng cùng bích lạc, hạ cùng Cửu U. Nhìn thấu rõ ràng mọi vật.

Hắn có thể nhìn thấy bảo vật sâu dưới đất mười vạn trượng, cũng có thể thấy cương phong và tinh quái mười vạn trượng trên trời. Phạm vi vạn dặm, vật nào cũng đều thấy rõ.

Thi cốt hóa thành tro tàn, pháp trận vạn năm, hầm mỏ dưới lòng đất và động phủ chẳng hay tên. Còn có một tòa thành trì lơ lửng trên không phía xa xa.

Lục Khiêm đang định nhìn kỹ, bỗng một ánh mắt cường đại phòng về phía hắn. Hắn vội vàng thu dị năng lại.

“Đôi mắt lợi hại thật……” Lục Khiêm tấm tắc lấy làm lạ.

Vốn muốn luyện con mắt này thành thần thông, không ngờ Phượng Hoàng tinh huyết lại có hiệu quả mạnh tới vậy. Đây không còn là thần thông nữa rồi. Cấm chế dung nhập vào cơ thể hắn, hình thành kinh mạch đặc biệt.

Đây là dị năng.

Điểm khác nhau giữa dị năng và thần thông chính là thần thông cần tu luyện. Mà dị năng không cần tu hành, có thể theo cảnh giới của hắn tăng lên mà cũng mạnh lên theo. Có tính thực dụng rất cao.

Lục Khiêm tính thời gian một chút, hiện tại đã qua hai canh giờ rồi.

Đỗng Sát Thần Mục nhìn lên trên, cho tới bây giờ vẫn chưa bị người phát hiện ra mánh khóe. Thân thể vẫn nằm trong ao lửa.

Lục Khiêm nhìn Phượng Hoàng tinh huyết bên người, vẫn còn rất nhiều năng lượng.

“Làm một đợt lớn thôi.”

Lục Khiêm trong lòng quyết tâm. Hắn định sẽ hấp thu toàn bộ, biến nó thành độ thuần thục công pháp và đạo hạnh.

Soạt!

Há mồm phun Thần Luân hắc bạch song sắc ra. Thiên Địa Âm Dương Đại Ma Bàn không ngừng xoay tròn phía trên hổ phách. Không ngừng tiêu hao sức mạnh của Phượng Hoàng tinh huyết, hóa thành năng lượng nguyên thủy nhất.

Lục Khiêm hấp thu năng lượng này dùng để tăng cấp Diêm La chân thân Hỏa Kiếp thiên. Độ thuần thục Thiên Địa Đại Ma Bàn cũng theo đó tăng lên.

Nửa canh giờ lại trôi qua.

Bên ngoài.

“Đã hai canh giờ rưỡi rồi, hắn đã vượt qua ký lục năm đó thành chủ lập nên!”

Đám người vây xem trực tiếp sôi trào.

“Phụ thân, tiểu tử này nhất định gian lận rồi, ta sẽ đi bắt hắn.”

“Đúng vậy, người này yếu như thế, sao có thể kiên trì tới bây giờ được.”

Đám nhi tử vừa hâm mộ vừa ghen ghét, hận không thể giết chết đứa con vợ lẽ đê tiện này.

“Đừng ồn ào, cứ đợi thêm chút nữa đi.”

Thiên Nga đánh gãy mọi người.

Hai canh giờ rưỡi. Chẳng lẽ muốn lột xác thành huyết mạch Phượng Hoàng à?

Nếu đã thế, nên thay cơ thể mình thôi.

Trong lòng Thiên Nga hiện lên một tia tham lam.

Bình Luận (0)
Comment