“Rõ!” Đệ Nhất Vô Lượng lùi xuống dưới. Trước kia trong lòng đối Lục Khiêm hơi có chút không phục, hiện tại cũng là tâm phục khẩu phục. Dù sao thời kỳ đỉnh phong của lão, cũng mới chỉ là Tích Kiếp chân nhân. Lục Khiêm trong thời gian ngắn đã đạt được Phong Kiếp, làm sao mà lão không vô cùng kính nể được.
Thời gian mấy ngày nay. Lục Khiêm luôn ở trong Diễm Tâm Kim Cung nghiên cứu lợi ích mà Phượng Hoàng tinh huyết mang lại. Đầu tiên là Hoàng Tuyền Đế Long có thêm thần thông phóng thích Đại Nhật Chân Hỏa. Chân Hoả này xông ra một lực phá hoại mạnh mẽ, lại mang theo tính phụ cốt của Hoàng Tuyền Âm Độc, tạm thời có thể gọi là Thái Dương Ma Hoả. Đồng thời nhận vết thương trí mạng nhưng có thể phục sinh bên trong hỏa diễm, khôi phục đến trạng thái đỉnh phong.
Tiếp theo là phù đan luyện thành. Lúc này trong đan điền của Lục Khiêm có thêm một cảnh Nhất Kim Nhất Hồng Song Nhật Đồng Thiên, vô cùng đẹp đẽ. Còn có Pháp Thiên Tượng Địa do phù đan mang tới. Cùng Diêm La chân thân kết hợp cũng coi như là hổ thêm cánh. Và dị năng của Đỗng Sát Thần Nhãn ở mi tâm.
Ma hỏa, Đỗng Sát Thần Nhãn và Pháp Thiên Tượng Địa đều móc nối với đạo hạnh, không cần bỏ ra thời gian để tu hành độ thuần thục. Ba môn này đã nâng cao lực chiến đấu của mình lên rất nhiều. Nghĩ tới đây, Lục Khiêm câu thông với Hoàng Kim Giám bên trong Thức Hải.
Chư Thiên Vân Triện Thất Thập Nhị Biến phù lục (7/100000)
Thiên Địa Âm Dương Đại Ma Bàn (đại thành 52/15000)
Hoàng Tuyền Kinh Đồ * Hỏa Kiếp Thiên (15245/200000)
Hiện tại chỉ có ba công pháp này cần tăng độ thuần thục lên. Thất Thập Nhị Biến cần tu luyện bảy mươi hai lần, cho nên tổng cộng có bảy trăm hai mươi vạn khắc độ. Có thể cần thời gian mấy trăm năm để hoàn thành. Còn lại cũng không cần nhiều lời, về cơ bản đều có thể hoàn thành trước khi Thiên Kiếp. Dựa theo suy đoán của Lục Khiêm, cần thời gian khoảng ba trăm năm là có thể chủ động dẫn kiếp đến độ. Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là tất cả tài nguyên tu luyện đều được quản lý thích hợp, nếu không thì không có cách nào tu hành.
Gạt những suy nghĩ lung tung trong đầu sang một bên, Lục Khiêm lập tức trở lại hiện thực. Đi vào phòng luyện công bên trong Kim Cung. Trong căn phòng mờ tối đốt Trường Minh đăng ố vàng. Trước mặt là một cái bàn Bát Tiên. Trên bàn trưng bày hương nến, giấy vàng, đàn hương, phù mực, Yêu Hào bút. . .
Thắp nến đàn hương lên. Trong phòng lại thêm một đạo quang mang lờ mờ. Khói xanh lượn lờ dâng lên, Lục Khiêm nhắm mắt suy ngẫm, sau đó cầm lấy bút lông, chấm một chút phù mực, nhanh chóng bắt đầu viết trên giấy vàng.
Hắn muốn vẽ phù. Vẽ mấy tấm Thiên Đế Phá Thành phù. Phù này chuyên phá cấm chế, bởi vì đẳng cấp rất cao, chỉ có Nguyên Thần mới có thể cảm ngộ Vân Triện. Vân Triện cao cấp hơn một chút so với phù lục thông thường. Đó là văn tự phù lục được lưu truyền từ thời kỳ Thượng Cổ, có thể trực tiếp câu thông với thiên địa, uy lực khá lớn.
Rất nhanh, Lục Khiêm một hơi đã vẽ xong mười tấm Thiên Đế Phá Thành phù. Phù này có thể phá bẫy tịnh, pháp trận, cửa thành các loại. Tên cổ là Thiên Đế Phá Thành. Đương nhiên, tên êm tai mà thôi, thật ra cũng không có nhiều bản lĩnh như vậy. Lại vẽ thêm mười tấm, tất cả hai mươi tấm.
“Rốt cuộc cũng xong.” Lục Khiêm đặt bút lông xuống, lẳng lặng chờ đợi mực khô.
Nhanh chóng cất phù lục đi, Lục Khiêm bước ra khỏi cửa.
Một bên khác, một nơi cách Thiên Cực thành không xa. Bầu trời ở đây bay lên một đạo độn quang. Độn quang này màu đỏ tím, bên trong là một nam tử mặc áo bào đỏ, đội mũ quan.
Đây là Thái Âm Tả Kinh Chủ Trung Phủ. Bay một lát, Tả Kinh Chủ Trung Phủ ngừng lại. Dò xét xung quanh, nghi ngờ nói: “Kỳ quái, rõ ràng ở gần đây.”
Lục Khiêm vừa rồi sử dụng Vạn Trượng Pháp Thân, không cẩn thận bị Tả Kinh Chủ phát hiện, thế là người này chạy tới.
A, tìm được rồi. Trung Phủ điều tra một phen, vậy mà ở phía dưới tìm thấy dấu chân nhân loại hoạt động. Mà số lượng lại rất nhiều. Xem ra gần đây có một thành trì.
Soạt!
Thân ảnh Trung Phủ biến mất ngay tại chỗ.
Vương triều Câu Ly là người nước ngoài, ở chỗ này hai mắt bôi đen, tìm người rất dễ dàng. Chỉ chốc lát, phía trước xuất hiện một tòa thành trì. Thành trì rách tung toé, có mấy bách tính xúc cát chuyển đá, tu sửa tường thành cùng những kiến trúc khác.
“Đúng là nơi này.” Trong lòng Trung Phủ nghĩ thầm.
Người gây ra bao nhiêu thiệt hại chắc là cự nhân cao vạn trượng vừa rồi. Huyền Lão Hắc Đế được xưng là Quỷ cao ngàn vạn trượng, người này có lẽ là đồ đệ của gã. Bắt được người này, nói không chừng có thể điều tra ra bí ẩn của Đại Minh Hương. Điều kiện tiên quyết là bắt sống, hiện tại vẫn không nên đánh rắn động cỏ, thân hình của Trung Phủ từ từ biến mất. Sau đó lặng yên tiến vào trong thành.
Một bên khác, thư phòng trong phủ thành chủ.
Soạt!
Một con Phượng Hoàng Thần Điểu màu trắng giống như thiên nga bay vào thư phòng, hóa thành Bạch Vũ nam tử.
“Đại nhân, đã tìm được. Ở ngay dưới đáy vực. Thám tử phái đi mất trí nhớ toàn bộ, tại hạ thông qua sưu hồn, đại khái vẽ ra địa đồ." Nói rồi, Đệ Nhất Vô Lượng đưa qua một tấm địa đồ.