Ai làm Đại Từ Tôn rơi vào tình cảnh như vậy. Lại là cái gì làm Đại Từ Tôn trốn đi, mà không liên hệ với Hoàng Tuyền? Hành trình đến Đại Minh Hương lần này, Lục Khiêm nghi ngờ nhất điểm này. Theo lý mà nói, Đại Từ Tôn sẽ liên hệ với Hoàng Tuyền bên kia xin trợ giúp. Dù sao trong trí nhớ của Địa Ngục Điểu, Đại Từ Tôn còn lại không ít thực lực. Lục Khiêm không biết rõ gã có thể quay về Hoàng Tuyền hay không, chí ít liên hệ với Hoàng Tuyền hẳn là không có vấn đề gì. Nhưng gã lại trốn ở Đại Minh Hương không ra. Lục Khiêm cho ra kết luận có thể là Hoàng Tuyền xảy ra chuyện, hoặc là dứt khoát chính là Hoàng Tuyền truy nã gia hỏa này. Về phần là nguyên nhân gì. . . Lục Khiêm càng tò mò.
Lần này thu hoạch lớn nhất chính là thu hoạch được Hoàng Tuyền Ma Khí bản nguyên. Khiến cho đạo hạnh của mình lại tăng thêm sáu mươi năm. Hiện tại tổng đạo hạnh khoảng hai ngàn năm trăm năm. Thiên Kiếp mỗi một ngàn năm có một lần. Cao thủ Phong Kiếp bình thường nhịn đến Thiên Kiếp ngàn năm, nhưng chỉ có một ngàn bảy trăm tám mươi năm đạo hạnh. Đạo hạnh tích luỹ của Lục Khiêm cao hơn bọn họ tám trăm năm. Hiện tại không khoa trương chút nào, cùng là cảnh giới Phong Kiếp, hầu như không có bao nhiêu người đánh thắng được hắn. Hiện tại độ kiếp lại nhiều thêm mấy phần tự tin. Đương nhiên, trước đó, vẫn phải tăng độ thuần thục của Thiên Địa Đại Ma Bàn và Hỏa Kiếp Thiên. Thuận tiện dùng tài nguyên thu thập được để tăng cấm chế của một pháp bảo.
Phong Kiếp không thể so với Chân Đan, hầu hết mọi người đều có pháp bảo. Bảo cấm đầu tiên có ý nghĩa không lớn với mình trong giai đoạn này. Uy lực qua loa. Nhân Hoàng kiếm còn không tệ, vẫn có sức mạnh của Hỏa Kiếp khi sử dụng.
“Yêu Nguyệt. . .”
Nói đến một nửa, Lục Khiêm ngừng lại, cũng quên Yêu Nguyệt không có ở đây. Tâm niệm vừa động, trước mắt xuất hiện một thân hình xanh nhạt. Mắt sao răng trắng, tiểu gia bích ngọc. Cho dù là ai cũng không nghĩ ra nàng là Nguyên Linh của Hoàng Tuyền Nại Hà Kim Kiều, một tồn tại trấn áp vô số yêu ma.
“Lão gia!” Mạc Sầu nhẹ nhàng thi lễ.
“Đoạn thời gian này làm phiền ngươi sắp xếp một việc.” Lục Khiêm suy nghĩ một chút, nói thêm: “Chuẩn bị Canh Kim, Xích Đồng, máu người, nhau thai. . . Thuận tiện làm cho ta một ít dị chủng nhân loại. Không cần yêu quái.”
Thế giới trung tâm rất thú vị, thế giới khác cũng có thế lực Yêu tộc quy mô lớn. Nơi này lại không có, hầu như đều là thiên hạ của Nhân tộc. Yêu tộc chỉ có địa bàn vụn vặt lẻ tẻ, không có tổ chức.
Ngày hôm sau. Diễm Tâm Kim Cung. Bởi vì tập hợp được hai mươi tám tấm phù lục, nơi đây ngoại trừ cung điện, còn có khoảng đất rộng khoảng một trăm km vuông. Lục Khiêm đã xây dựng lại một số cung điện bên ngoài Diễm Tâm Kim Cung. Trước mặt là một ngôi nhà sàn cao hai mươi trượng. Ngói vàng tường trắng, dầm chạm khắc và cột sơn. Bên dưới móng là những cây cột nâng đỡ ngôi nhà. Vì móng nhà không chạm đất nên còn được gọi là nhà sàn. Ưu điểm của việc này là không bị ảnh hưởng bởi độ ẩm mặt đất và muỗi. Ở lối vào của đại điện, có một tấm bảng vàng trên đó ghi hai chữ "Binh đàn". Lục Khiêm gọi nơi này là Binh đàn, sau này chính là nơi luyện binh của mình.
Đi vào trong đại điện. Toàn bộ đại điện được tạo nên từ bạch ngọc trắng mịn như gương, không nhuốm bụi trần, khắc Trừ Trần pháp trận, Tĩnh Thất pháp trận, Tụ Khí pháp trận v.v..
Nghiên cứu cần loại trừ tất cả các tác động bên ngoài. Tro bụi, bùn đất, trọc khí đều không cho phép tồn tại.
Bên trái đại điện là ngục giam, giam khoảng hai mươi người. Ngoại trừ một số nhân loại, còn có dị loại có hình thù kỳ quái khác. Người đầu rồng, người ba đầu, người mèo, v.v. Dị loại chiếm đa số, phàm nhân chỉ là số ít.
Những người này không cần mình đi bắt, chợ Quỷ ở thành trì thuộc quyền quản lý của Âm Cảnh thiên cung cũng có thương hội tương tự. Chỉ cần đưa tiền, cho dù là Hoàng đế Hoàng hậu của vương triều phàm trần cũng có thể chộp đến cho ngươi.
Hoàn cảnh trong ngục giam không tính là quá ác liệt. Sàn nhà sạch sẽ, có nước có đồ ăn. Vì để tránh cho hôi thối, vẫn mặc Khiết Trần Y đặc biệt.
Đi vào xa hơn nữa là một phòng giam sang trọng hơn. Người bên trong có thể không tầm thường. Đầu tiên là tu sĩ, tiếp theo là tu sĩ ra đời vào giờ âm ngày âm tháng âm năm âm, còn có người có thể trạng tương phản cực dương. Thể trạng cực âm cần nam tính, thể trạng cực dương cần nữ tính. Lục Khiêm dùng nhiều tiền, thậm chí còn lừa gạt mới tìm được ba người như thế.
Ở trung tâm là một cái đài cao sạch sẽ. Lục Khiêm ngồi trên ghế bên cạnh, lấy ra một quyển sổ sạch sẽ từ trong ngực, bắt đầu nghiêm túc nghiền ngẫm đọc. Đây là công pháp bí tịch được sao chép từ tâm trí.
‘U Minh có mười Đại Âm soái: Quỷ Vương, Nhật Du Thần, Dạ Du Thần, Hắc Bạch Vô Thường. . . Ngư Tai, Hoàng Phong. . .v.v..
‘Hắc Bạch Vô Thường đứng hàng thứ tư, sứ giả dụ dỗ linh hồn sống và khống chế linh hồn người chết khi chết. Đó là một chức vị quan trọng trong U Minh Địa Ngục. Hắc Vô Thường là Tạ Tất An, Bạch Vô Thường là Phạm Vô Xá, hai người là quỷ loại dị chủng do trời đất sinh ra, trời sinh có thần thông không thể tưởng tượng nổi.’