Bàng Môn Đạo Sĩ Ở Thế Giới Chí Quái (Dịch Full)

Chương 722 - 【Vip】 Đế Tinh Phi Toa, Tinh Thần Ngọc Tiết

【VIP】 Đế Tinh phi toa, Tinh Thần Ngọc Tiết 【VIP】 Đế Tinh phi toa, Tinh Thần Ngọc Tiết

“Ha ha! Phong Đô!”

Ngoài cửa truyền đến tiếng cười sảng khoái của Huyền Lão Hắc Đế. Một bóng người bỗng nhiên xuất hiện trước mặt Lục Khiêm. Bây giờ nhìn Huyền Lão Hắc Đế lại là bộ dáng nam đồng cao năm thước, giọng nói non nớt, lại ra vẻ thâm trầm, cho người ta cảm giác có chút buồn cười.

Đương nhiên, không người nào dám tùy ý nói đùa. Đặc biệt là mấy ngày nay Huyền Lão Hắc Đế đại khai sát giới. Sáu tên Đan Kiếp cao nhân tử vong. Chỉ cần bắt được một chút chứng cứ câu kết với ngoại địch, vậy sẽ nghênh đón tra tấn vô cùng vô tận. Không làm cho chết thì không thừa nhận, tiếp tục tra tấn, sau khi nhận tội, lập tức xử tử.

Huyền Lão Hắc Đế cầm lấy chén trà, nhẹ nhàng nhấp một ngụm.

“Vừa rồi tại sao không có khí tức của ngươi, đi đâu vậy?”

“Bên trong Thiên Địa Âm Dương Đại Ma Bàn, ta đang bế quan.” Lục Khiêm thần sắc như thường.

Nói xong, chủ động mở không gian Thiên Địa Đại Ma Bàn. Trước mặt mọi người xuất hiện một cánh cửa lớn. Bên trong là thế giới đen như mực, trung tâm của thế giới là cung điện ngói vàng tường trắng. Huyền Lão Hắc Đế không nói gì, mà là lách mình tiến vào bên trong. Đánh giá trên dưới một lúc, tất cả mọi thứ không thoát khỏi cặp mắt của gã. Sau đó tiến vào bên trong Binh đàn, nhìn thấy phạm nhân bị giam giữ, Huyền Lão Hắc Đế nghi ngờ nói: "Đây là cái gì?"

“Ta đang nghiên cứu Đạo binh kiểu mới, bắt chước Hắc Bạch Vô Thường của Hoàng Tuyền.”

“Có thành quả chưa?”

“Khặc, không có, ngược lại là đánh bậy đánh bạ tìm ra mấy phương thuốc.”

Huyền Lão Hắc Đế đi đến trước mặt một cái bình lưu ly. Chiếc bình có kích thước bằng khuỷu tay người bình thường, bên trong chứa đầu của một con mèo đen. Dùng một loại chất lỏng màu xanh biếc ngâm, trên đó dán lá bùa, mèo con chớp mắt một cái.

“Thú vị.”

Huyền Lão Hắc Đế nháy mắt đã nhìn ra tác dụng kỳ diệu của thứ này, không khỏi cảm thán trước ý tưởng tuyệt vời của Lục Khiêm. Khác với phương pháp luyện thi khác, phương pháp này đảm bảo hoạt tính của vật liệu, dù có ngâm hàng trăm năm vẫn còn mới tinh.

“Ngươi muốn luyện Hắc Bạch Vô Thường? Như vậy có chút khó khăn.” 

Huyền Lão Hắc Đế vừa nói, vừa dạo bước, Lục Khiêm theo sau lưng: "Cái khác mô phỏng Hắc Bạch Vô Thường, nhiều nhất chỉ được gọi là Câu Hồn Đạo binh, Hắc Bạch Vô Thường chân chính có bộ dáng không phải như vậy, ngày khác ngươi đến Tàng Thư các xem một cái điển tịch."

Lúc này, ánh mắt Huyền Lão Hắc Đế nheo lại, nhìn thấy một tờ giấy mỏng trên bàn, trên đó viết loạn thất bát tao Hoàng Tuyền Âm Triện.

“Trường Xà, Độc Hỏa, Thiết Cẩu, Địa Ngục, cấm chế, pháp bảo. . . Ngươi làm cái gì vậy?”

Huyền Lão Hắc Đế miễn cưỡng nhận ra mấy cái danh từ.

“A, đây là ý tưởng của ta, ta ở trong điển tịch của Minh Phủ nhìn thấy miêu tả liên quan tới Trường Xà Địa Ngục, định dùng hình thức pháp bảo tạo ra Trường Xà Địa Ngục."

Trong lòng Lục Khiêm cảm thấy vô cùng may mắn, may mắn bản thân từ trước đến nay không ném loạn bí tịch, phía trên đài cao chỉ là bản thảo bình thường.

“Địa Ngục pháp bảo? Mạch suy nghĩ ngược lại là không tệ, nhưng bên trong pháp bảo phải có không gian sung túc, khả năng chứa đựng người khác.”

Huyền Lão Hắc Đế không hổ là cường giả uy tín lâu năm, nháy mắt đã nhìn ra bản chất của vấn đề. Bình thường có thể thu người, pháp bảo có không gian bên trong là thứ khó luyện chế nhất. Không có phương pháp luyện chế thông dụng, từ trước đến nay đều là nhất khí nhất pháp.

Huyền Lão Hắc Đế nghĩ nghĩ, nói: “Như vậy đi, ngươi lấy Không Trung Thạch, Tinh Thần Ngọc Tiết làm nguyên liệu, luyện chế bên trong Thần Tiên Hồ Trung Cảnh, hẳn là gần như vậy.”

Thần Tiên Hồ Trung Cảnh là trận pháp cao cấp thường được các môn phái sử dụng. Dùng phương pháp này, một cái nhà xí nhỏ cũng có không gian của một dinh thự lớn. Rất nhiều pháp bảo có không gian bên trong cũng dùng phương pháp này. Khuyết điểm là không quá ổn định, thường không thích hợp với pháp bảo có tính công kích, bình thường mọi người đều dùng để trữ vật.

Không Trung Thạch là nền tảng của Tiểu Động Thiên, Tinh Thần Ngọc Tiết là cái gì thì không biết rõ.

“Tinh Thần Ngọc Tiết là vật gì?” Lục Khiêm hỏi.

“Tinh Thần Ngọc Tiết là mảnh vỡ lúc Tinh Thần bị vỡ ra. Do nhiệt độ cao của quá trình vỡ, rất nhiều bản nguyên và đại địa tập trung thành các hạt tròn, những hạt tròn này óng ánh sáng long lanh, được gọi là Ngọc Tiết. Đại khái lớn như thế này.” Huyền Lão Hắc Đế ra hiệu bằng hai ngón tay cái.

“Đại khái dài rộng khoảng nửa tấc, nhóm chúng ta gọi là một miếng. Một miếng Ngọc Tiết khoảng hai trăm năm mươi vạn cân.”

“Một chút như vậy đã hai trăm năm mươi vạn cân?” Lục Khiêm kinh ngạc nói.

“Đương nhiên, Tinh Thần bị phá hủy có áp suất cao cỡ nào, tảng đá lớn trong động phủ cũng có thể ép ngươi thành hạt gạo.” Huyền Lão Hắc Đế cười nói.

Thời điểm gã đi đến hư không vô ngần, từng vô tình trông thấy Tinh Thần đang vỡ tan. Cảnh tượng đó thật sự không thể nào quên được. Nguyên Thần cũng tốt, Động Chân cũng được, trước sức mạnh hủy diệt của Tinh Thần đều nhỏ bé như con kiến.

“Đúng rồi, một miếng Tinh Thần Ngọc Tiết khoảng một trăm triệu Pháp Tiền.”

“Một trăm triệu?”

Bình Luận (0)
Comment