Đại Từ Tôn là Quỷ Thần trông coi Nại Hà Kiều. Thần Ma làm loạn trên cầu không có chỗ nào mà không phải là kẻ ngang tàng một phương. Muốn đè ép được bọn họ thì phải có sức mạnh lớn hơn bọn họ. Cho nên Diêm La chân thân bá đạo không gì sánh được, xuất thủ chuẩn xác hung ác, dùng lực lượng tuyệt đối áp chế yêu ma.
Vũ Dư Thiên.
Tổng bộ của Vũ Dư Thiên là một thành trì xây dựng ở chân núi. Đó là một thương hội tương đối lớn. Kiểm soát hai đường hàng không, ba đường thủy và mười tám đường vận tải lớn bằng đường bộ. Việc phát triển các tuyến đường kinh doanh ở nơi này không hề đơn giản như vậy. Cũng không phải là chiếm một địa phương thì chính là đường hàng hải. Một cái thương lộ tối thiểu phải mười vạn dặm trở lên. Ở giữa đi xuyên qua các địa điểm có thế lực thiện ác, tinh linh quỷ quái trong rừng, Quỷ Vương Yêu Vương trên núi đều là những trở ngại lớn đối với đường vận chuyển hàng hải. Cho nên những thế lực giải quyết được những cửa ải khó này và giảm chi phí thành công hầu như có thể kiếm được rất nhiều tiền. Dựa vào những tích lũy này, Dư Thiên Tinh Quân mới tạo được gia nghiệp khổng lồ như vậy.
Bên trong thành tiếng người huyên náo, thỉnh thoảng có độn quang rơi xuống. Trong thành có một tòa cung điện vàng son lộng lẫy. Trước cổng cung điện là một quảng trường được lát bằng bạch ngọc. Sàn nhà khắc phù điêu Long Phượng và Khu Trần Tụ Khí pháp trận, có vẻ vô cùng lộng lẫy.
Quảng trường được xếp hàng trăm chiếc bàn sơn màu đỏ. Những thị nữ áo đỏ xinh đẹp không ngừng trình lên tiên đan, cây nho, rượu ngon, thịt thú vật, yêu đan và các loại rượu ngon món ngon. Mùi thơm nức mũi, hơi nóng tỏa ra.
Tụ Khí đại trận tụ bạch khí quanh quẩn quảng trường, nơi đây giống như tiên cảnh. Lúc này, hầu hết mọi người đã ngồi sẵn trên bàn. Thỉnh thoảng còn có người từ trên trời bay xuống.
“Thanh U chưởng môn của Hạc Sơn đạo đến chúc!”
Một lão đạo rơi xuống từ trên không, trong tay bưng một cái hộp ngọc. Dạo bước đi vào trong yến hội. Cuối tơ vàng thảm hồng là một lão đầu đội vương miện màu vàng, khuôn mặt trẻ con, trên tay cầm cây phất trần.
Người này chính là Dư Thiên Tinh Quân.
Bên cạnh có chín chỗ ngồi, chỉ có năm cái có người ngồi. Tướng mạo của năm người cũng có mấy phần giống nhau.
Đạo nhân bưng hộp ngọc đến nơi cách Dư Thiên Tinh Quân một trăm trượng.
“Bần đạo Thanh U đặc biệt tới để chúc mừng sinh nhật Tinh Quân năm ngàn năm, chúc Tinh Quân nhật nguyệt đồng huy, thiên địa đồng thọ!”
Nói xong, giao hộp cho hạ nhân bên cạnh. Hạ nhân mở hộp ra, bên trong là hai đóa Tử Linh Chi.
“Thanh U chưởng môn, đưa hai đóa Linh Chi ngàn năm!” Hạ nhân cao giọng nói.
“Thanh U đạo hữu, xin mời vào chỗ.” Dư Thiên Tinh Quân cười tủm tỉm nói.
Liên tục không ngừng có người tới. Tặng lễ vật cũng có thành ý, Dư Thiên không thiếu những này, nhưng lại mang đến cho lão cảm giác thỏa mãn cực lớn.
Chín chỗ ngồi bên cạnh là các con của lão. Còn có mấy người đang trên đường chưa kịp tới. Dư Thiên sinh chín con trai. Chín người đều là cảnh giới Đan Kiếp. Thế nhân còn gọi là Dư Môn Cửu Long.
“Lão gia, Vũ Dư Thiên chúng ta càng ngày càng thịnh vượng, rất nhiều đại thế lực đến ăn mừng.” Thuộc hạ cung kính nói: "Nếu tiếp tục như vậy, chúng ta cũng không phải là thương hội, mà là hào cường một phương rồi."
“Ha ha, nói lung tung.”
Dư Thiên giả vờ tức giận, nhưng niềm vui giữa lông mày của lão không xoá được.
“Phụ thân, chấp sự của Trụ Tuyệt thành truyền đến tin tức, nói là bọn họ giết chết một tên trung tầng của m Cảnh thiên cung.”
Lúc này, con trai trưởng đứng dậy, đương nhiên là nói việc của Lục Khiêm. Nghe được chuyện này, Dư Thiên nhướng mày, con trai trưởng còn nói thêm.
“Vương chấp sự là vì lấy lòng Nhị công tử của Trụ Tuyệt thành, ta cảm thấy so sánh với Trụ Tuyệt thành, m Cảnh thiên cung có đáng là gì, cuộc mua bán này vẫn tương đối có lời, hy vọng phụ thân đừng trách phạt Vương chấp sự.”
Dư Thiên trầm ngâm một hồi, nói: “Được rồi, lần sau không thể chiếu theo lệ này nữa.”
Cho dù là minh hữu hay là tiền đồ, Vũ Dư Thiên đã hoàn toàn thay thế vị trí của m Cảnh thiên cung. Chớ nói chi là m Cảnh thiên cung còn đắc tội vương triều Câu Ly. Nhưng lạc đà gầy chết vẫn lớn hơn ngựa, vẫn nên chú ý nhiều hơn một chút cho thỏa đáng, nếu không người ta liều chết cũng phải kéo mình làm đệm lưng, vậy thì không đáng.
“Phụ thân, ta cảm thấy có thể đem chuyện này xem như một lần dò xét.”
Nhi tử thứ hai tinh thông mưu lược, chớp mắt đã nghĩ ra tuyệt diệu kế sách.
“Có nghĩa là như thế nào?” Dư Thiên nghi hoặc.
“Huyền Lão Hắc Đế bây giờ bị người vương triều Câu Ly chèn ép, khẳng định không dám xuất đầu lộ diện, nhóm chúng ta có thể thông qua sự kiện lần này thăm dò ranh giới cuối cùng của bọn họ.”
Dư Thiên nghe xong hai mắt tỏa sáng, đúng là đạo lý như thế. Thời điểm Đại Minh Hương mở ra lần trước, m Cảnh thiên cung tổn thất rất lớn. Sau đó còn có cuộc thanh tẩy lớn, dẫn đến một phần minh hữu rời khỏi. Nhưng người của thiên cung phong tỏa tin tức, không biết cụ thể bọn họ tổn thất như thế nào. Nếu thông qua sự kiện lần này biết rõ hư thực của thiên cung, thế thì cũng không tệ.
“Ừm? Sao Tiểu Cửu còn chưa tới?” Dư Thiên nhướng mày. Tám đứa con trai đã đến, còn thiếu người cuối cùng.