“Không biết Yêu Nguyệt Tập Nguyệt các nàng thời điểm nào thì đột phá Đại A Tu La.” Lục Khiêm thầm nghĩ trong lòng.
Đại A Tu La cần độ kiếp. Vượt qua kiếp chính là Đại A Tu La, tương đương với cao thủ cảnh giới Phong Kiếp.
Trong phòng, một trận bảo quang lấp lóe. Đao, thương, kiếm, kích, phù lục, hắc phiên. . . Tổng cộng chín dạng pháp bảo. Trong số đó, có một pháp bảo nằm trong tứ trọng bảo cấm. Trong đó pháp bảo có một cái, hai kiện pháp bảo có tam trọng bảo cấm. Hai kiện có hai tầng bảo cấm. Còn lại đều là nhất trọng bảo cấm.
Lục Khiêm cầm Kim Cương Linh Thông bảo kiếm kim quang lóng lánh. Dùng mắt để xem xét, mi tâm có cảm giác đau nhói kịch liệt. Lại nhìn lâu một chút, cảm giác thần hồn cũng bắt đầu đau nhói. Bảo kiếm không ngừng chấn động, linh tính bên trong bài xích ngoại nhân chạm vào. Nếu như không phải Lục Khiêm mạnh mẽ dùng pháp lực áp chế, chỉ sợ thứ này lại sớm đã bạo khởi giết người.
“Phá pháp, kiếm khí, chôn vùi, Kim Cương tứ trọng bảo cấm.” Bốn người kết hợp, chính là Kim Cương Linh Thông bảo kiếm. Phát ra cấm chế cũng chôn vùi vạn vật, rất có loại cảm giác của Thiên Địa Đại Ma Bàn.
Lục Khiêm lấy ra Nhân Hoàng kiếm. Thần Kiếm hai màu trắng đen có vẻ vô cùng huyền diệu. Thần vật tự hối, mặc dù không có kim quang lóng lánh như Kim Cương Linh Thông bảo kiếm. Nhưng vừa ra liền áp khí thế của Linh Thông bảo kiếm xuống. Giống như Hoàng giả cao cao tại thượng, nhìn như là tay trói gà không chặt, nhưng mãnh tướng dưới trướng lại tụ tập.
Nhân Hoàng kiếm có tam trọng bảo cấm mạnh mẽ là giang sơn, xã tắc, thiên ý .
Linh Thông bảo kiếm có số tầng cao nhưng chất lượng của bảo cấm lại thấp hơn nhiều so với Nhân Hoàng kiếm. Loại pháp bảo này giống như vũ khí, không đơn giản chỉ xem số tầng, đồng thời sức mạnh của bảo cấm cũng rất quan trọng.
Nhân Hoàng kiếm là kiếm của Hoàng đế, bẩm sinh đã có thể áp chế đối với các loại kiếm và binh khí. Đồng thời điểm quan trọng nhất chính là có thể thôn phệ bảo cấm của bọn chúng.
Đinh đinh đinh!
Nhân Hoàng kiếm nhìn thấy Linh Thông bảo kiếm, lập tức hưng phấn run không ngừng. Một bên khác Linh Thông bảo kiếm cũng đang run. Chẳng qua là bị hù dọa.
Lục Khiêm buông tay đang nắm chặt bảo kiếm ra. Nhân Hoàng kiếm lập tức nhào tới.
Keng!
Một kiếm chém Linh Thông bảo kiếm thành hai nửa. Kim khí vô biên không ngừng tràn vào bên trong Nhân Hoàng kiếm.
Một lát sau.
Gió nhẹ thổi, Linh Thông bảo kiếm hóa thành bột phấn bay đầy trời. Kiếm khí bên trong những pháp bảo còn lại run lẩy bẩy. Cuối cùng những kiếm khí này không thoát khỏi vận mệnh bị thôn phệ. Sau khi hấp thụ xong, Nhân Hoàng kiếm mờ dần.
Lục Khiêm đại khái cảm ứng một chút. Có thêm một tầng bảo cấm chôn vùi. Xem ra Nhân Hoàng kiếm cũng coi thường những bảo cấm không chính hiệu khác.
Sau đó, Lục Khiêm cũng theo đó bế quan tu hành. Ba năm vô sự, sóng ngầm cuồn cuộn, nguy hiểm theo tứ phía bốn phương tám hướng đang ăn mòn về phía bọn họ.
Vương triều Câu Ly.
Trong Thần đình. Câu Ly thần vương ở bên trong quang mang vô tận, phía dưới là văn võ bá quan. Nhâm Đốc Nhị Vương dẫn đầu các quan đại thần. Nê Hoàn Đan Điền trấn thủ Thần đình. Phía dưới, Đốc vương cầm một tấm bảng bằng ngà voi đọc từng chữ một. Quần thần ngay cả thở mạnh cũng không dám, toàn bộ đại điện rộng lớn cũng chỉ có thanh âm của Đốc vương quanh quẩn.
“Tu vi của Huyền Lão Hắc Đế ước tính sắp tiếp cận đến Động Chân, chỉ cách Động Chân một bước chân. Bệ hạ, vi thần cảm thấy không cần tiếp tục kéo dài. Là thời điểm lấy xuống cơ nghiệp của Âm Cảnh thiên cung.”
Âm Cảnh thiên cung trừ địa bàn của mình, còn có ba lãnh địa ở hải ngoại. Nhân khẩu dưới trướng lên tới hai tỷ. Bên cạnh giường nằm há lại cho người khác ngủ ngáy. Quần thần xoa tay, chuẩn bị cắn một miếng thịt trên người con sói già này. Nội tình ba vạn sáu ngàn năm. Còn có Đại Minh Hương thần bí trong truyền thuyết. Hạ thiên cung xuống, chỗ tốt không thể đo lường được.
Nhìn thấy quần thần hưng phấn, cứ như thể bọn họ đã hạ được Âm Cảnh thiên cung xuống. Câu Ly thần vương hừ lạnh một tiếng. Bầu không khí lập tức đông cứng lại. Không khí thậm chí kết thành tinh thể băng.
“Ai cho các ngươi tự tin như vậy? Thế này là gáy sớm sao?”
Lời nói của Câu Ly thần vương làm đám người như rơi vào hầm băng. Mấy thần tử vừa rồi tràn đầy phấn khởi thảo luận chiến lợi phẩm nên như thế nào sử dụng bị dọa đến quỳ trên mặt đất, không ngừng dập đầu.
“Sư tử vồ thỏ cũng phải dùng toàn lực, ngày kia giờ Tý ba khắc. Mười hai Kinh chủ, tám mạch Kinh chủ. Ba trăm sáu mươi lăm Chủ Huyệt Mục Thủ nhất định phải lập tức đến đông đủ toàn bộ, không cho phép sai sót. “
“Vâng, bệ hạ.”
Phong cách của Câu Ly thần vương chính là nhanh chuẩn hung ác. Dùng dương mưu quang minh chính đại, dùng thái độ tự tin tuyệt đối nói cho đối phương. Ta chính là muốn đánh ngươi! Hoặc là chạy trốn giống chó nhà có tang, hoặc là tới cửa chịu đòn nhận tội. Kiên cường một chút cũng không thành vấn đề. Cho dù bọn họ phản kháng, cũng không làm nên chuyện gì. Người chiến thắng rốt cuộc vẫn là gã.