Bàng Môn Đạo Sĩ Ở Thế Giới Chí Quái (Dịch Full)

Chương 740 - 【Vip】 Bắc Địa Vô Ưởng Thánh Chúng

【VIP】 Bắc Địa Vô Ưởng Thánh Chúng 【VIP】 Bắc Địa Vô Ưởng Thánh Chúng

Người đang nói chính là một nho sinh trung niên dáng dấp có chút chính phái. Cách tấn công của người này có chu kì lạ. Ngón tay hợp thành kiếm chỉ, không ngừng bắn ra kiếm khí đầy màu sắc, hoặc kỳ lạ, hoặc dữ dội. Lại thêm pháp lực mạnh mẽ, đánh trước mặt hai nữ nhân không có chút sức chống đỡ nào.

Hai nữ nhân trước mặt này có khuôn mặt xinh đẹp, màu tóc một đen một trắng. Vẻ ngoài rất giống nhau, chẳng trách Thiếu Thương thành chủ động tâm.

Theo thời gian trôi qua, hai nữ dần dần bị ép đến đường cùng. Mặc dù Tu La mạnh mẽ, nhưng đối phương là Tích Kiếp chân nhân. Cao hơn các nàng hẳn một cảnh giới lớn.

“Ha ha, chớ có phản kháng!”

Soạt!

Lúc này một nho sinh rơi từ trên trời xuống. Nhìn thấy người này, Thiếu Thương thành chủ lập tức dừng lại, nửa quỳ nói: “Thuộc hạ bái kiến Kinh chủ. Kinh chủ, tại hạ có hai nữ nhân trình lên.”

Thiếu Thương thành chủ vô thức ngẩng đầu. Kinh chủ trước mắt chẳng biết lúc nào đã biến thành người trẻ tuổi xa lạ.

“Không xong rồi! ! !”

Thiếu Thương thành chủ ý thức được không ổn. Một giây sau, kim quang chợt hiện lên. Thiếu Thương thành chủ tan thành mây khói. Kim Kiều áp xuống.

Hai nữ tử nhìn thấy Lục Khiêm, nở nụ cười xinh đẹp.

“Lão gia, một kẻ đần lại chết rồi.”

Tất cả những thứ vừa rồi đa phần là hai nữ tử giả bộ.

“Lão gia, người này thật ngốc, không biết rõ chúng ta đang dẫn sang bên này sao?” Tập Nguyệt có mái tóc màu đen khẽ cười nói.

“Tiếp tục!” Lục Khiêm vứt xuống một câu.

Lúc này bảo hai nữ nhân tiếp tục chiến đấu với người khác, dẫn dắt người khác tới. Ba người cứ dựa theo sáo lộ này, vừa đánh nhau vừa dẫn người đến một chỗ vắng vẻ sau đó Lục Khiêm hóa thân thành Kinh chủ, xử lý người của vương triều Câu Ly. Theo thời gian trôi qua, đã có hơn ba mươi cao thủ chết trên tay các nàng. A Tu La lấy giết chóc tu hành, hai nữ nhân cũng dần dần tiếp cận cảnh giới Đại A Tu La.

Cùng lúc đó, Hoàng Tuyền Nại Hà Kim Kiều cũng ngưng luyện ra bảo cấm tầng thứ hai. Bảo cấm của Nại Hà Kim Kiều tên là Mê Hồn. Mê Hồn canh trên cầu Nại Hà chính là hóa thân của bảo cấm. Bảo cấm của một pháp bảo, ngoại trừ cô đọng khác biệt còn có thể cô đọng bảo cấm tương đồng, khiến cho bảo cấm có cùng tính chất trở nên mạnh mẽ hơn.

Hoàng Tuyền Nại Hà Kim Kiều dựa vào trấn áp Quỷ Thần yêu ma để thu hoạch lực lượng. Không ngừng gia trì bảo cấm này, về sau nói không chừng chỉ cần một giọt Mê Hồn canh là có thể tịnh hóa Thần Ma đầy trời.

Ầm!

Lục Khiêm lần nữa biến trở về nguyên hình. Hoàng Tuyền Nại Hà Kim Kiều trấn áp xuống. Nhục thân của đạo nhân sụp đổ, Âm thần kêu thảm, uống xong Mê Hồn canh, lập tức bị rửa sạch ký ức, Âm thần và nhục thân biến thành chất dinh dưỡng, hòa làm một thể với Nại Hà Kim Kiều.

Có thể là Lục Khiêm giết quá nhiều người. Đã làm một tên Kinh chủ của vương triều Câu Ly chú ý.

“Thật to gan! Dám giả mạo bản tọa!!”

Hỏa Vân đỏ thẫm từ trên trời giáng xuống, một lão đạo cười lớn từ trên trời hạ xuống. Mười tám hoả cầu có kích thước bằng cối xay tấn công từ mọi hướng. Nhiệt độ không khí bỗng nhiên lên cao, nhiệt độ rất cao, thổ nhưỡng dưới chân biến thành nham thạch đỏ thẫm, sau đó biến thành kim cương dưới nhiệt độ và áp suất cao. Lục Khiêm có thể ngửi thấy rõ ràng mùi cháy của tóc mình. Người trước mặt giống như đúc người mình biến hóa thành, xem ra là gặp được chính chủ.

“Ha ha, bị ngươi phát hiện rồi.”

Lục Khiêm cười sang sảng một tiếng, thân hình cất cao ngàn trượng. Thân thể màu vàng phản xạ quang mang của mặt trời, pháp bảo của người bên cạnh nện vào trên người, phát ra tiếng đánh thanh thúy, sau đó thì bị bắn ra.

Ầm!

Lục Khiêm há mồm phun ra hỏa diễm càng lớn hơn. Thái Dương Ma Hoả phân hóa thành mười tám hoả cầu. Va chạm với hỏa cầu của Dương Minh tả Kinh chủ, hỏa diễm cùng loại thức tỉnh khác biệt, sinh ra phản ứng vô cùng kịch liệt. Hỏa tương bắn tung tóe khắp nơi, dính vào trên người những người khác.

“A!!”

Cánh tay của một tu sĩ dính một chút, trên trán nổi gân xanh, đau đớn kêu lên. Thế lửa lan tràn, không đến thời gian ba hơi thở. Người này hồn phi phách tán.

Diêm La chân thân cầm Nhân Hoàng kiếm trong tay, đón lấy bánh xe giống như mặt trời trên bầu trời.

Ầm!

Hai Pháp Thân vừa mới tiếp xúc.

“Làm sao có thể!”

Dương Minh Kinh chủ kinh hãi, một cỗ cự lực đánh tới, bắn bay Thái Dương Hỏa Luân, dư thế không giảm đánh nát Nguyên Thần của gã. Hai người vừa mới giao thủ, Dương Minh Kinh chủ xem như tan tác.

Lục Khiêm thừa thắng xông lên, hư không vỡ ra, mang theo ý cảnh tuế nguyệt lưu chuyển, âm dương điên đảo. Lại là một kiếm Thiên ý.

Dương Minh Kinh chủ cảm thấy tuổi thọ của mình trôi qua thật nhanh, không dám lấy cứng đối cứng, nhanh chóng phi thân lùi lại. Nếu là bị một kiếm chém trúng, không chỉ có tuổi thọ trôi qua, chỉ sợ đạo hạnh cũng sẽ giảm đi rất nhiều. Gã vô cùng nguy hiểm tránh thoát được một kích này.

Bình Luận (0)
Comment