Bàng Môn Đạo Sĩ Ở Thế Giới Chí Quái (Dịch Full)

Chương 746 - 【Vip】 Trụ Tuyệt Thành Chủ (2)

【VIP】 Trụ Tuyệt thành chủ (2) 【VIP】 Trụ Tuyệt thành chủ (2)

Nam nhân trung niên tóc đỏ trước mặt là phụ thân của Gia Quang, Huyết Truyền Ngọc Hoàng phái và Nguyệt Tố, chưởng môn của Trụ Tuyệt thành. Là cao thủ Nguyên Thần trung kỳ, Nguyệt Tố có thể nói là người đứng đầu tuyệt đối ở Trụ Tuyệt thành.

“Đây là ai? Tại sao Gia Quang lại dây dưa một chỗ với người này?” Nguyệt Tố khẽ nhíu mày.

“Phụ thân, người này chính là Âm Cảnh Phong Đô mà ta nói với ngài, người này có đại dị năng, có thể nhìn ra đồ vật bên trong thiên thạch và Tinh Thần.”

“Ồ? Người đã khiến Vũ Dư Thiên bị tiêu diệt ngày hôm đó?” Nguyệt Tố cũng đã được nghe nói về việc này, nhưng không quá chú ý.

“Đúng vậy, phụ thân, ngài cần phải làm chủ cho ta, cẩu gia hỏa Gia Quang này cấu kết với người ngoài, ăn cây táo rào cây sung!"

Nhị thiếu chủ trong lòng vừa giận vừa hận, lại nghĩ tới việc Vũ Dư Thiên bị diệt ngày đó. Chuyện này đã làm gã mất đi uy nghiêm, một số thế lực bên dưới lục đục nội bộ.

“Trước tiên chúng ta đừng nói chuyện này.” Nguyệt Tố khoát tay, cẩn thận nhìn Lục Khiêm bên trong hình ảnh: "Ngươi nói người này có dị năng, tảng đá này hẳn là có huyền cơ, lấy tảng đá xuống dưới.”

“Rõ!” Nhị thiếu chủ phân phó thủ hạ.

Một bên khác, giá cả đến một ngàn sáu trăm vạn, không có người trả giá. Ngay khi Lục Khiêm cho là mười phần chắc chín phần. Thương nhân bỗng nhiên hô to.

“Nhị thiếu chủ ra hai ngàn vạn! Còn muốn ra giá hay không?”

Thiên thạch cuối cùng bị Nhị thiếu chủ lấy được. Lục Khiêm cảm thấy không quá có lời, cho nên cũng không tiếp tục tăng giá.

“Nhị thiếu chủ? Chẳng lẽ gã biết rõ là nhóm chúng ta?”

Gia Quang lắc đầu phủ định: “Không thể nào. Ta nhớ phòng riêng sẽ không tiết lộ tin tức.”

“Ngươi ngốc thật, nói không tiết lộ thì không tiết lộ sao? Có lẽ còn đang nhìn chúng ta đấy.” Tố Nga quay cái đầu nhỏ lại dò xét xung quanh.

Suy đoán của Tố Nga xác thực không sai, Lục Khiêm cũng biết rõ không giám thị là không thể nào. Chỉ là bên ngoài nói dễ nghe thôi.

Lục Khiêm nghĩ thầm tùy tiện đi dạo một vòng rồi trở về. Đương nhiên, trước đó, có thể hố bọn họ một chút.

Mật thất. Đám người mở thiên thạch ra, một ánh lửa phóng lên trời. Nguyệt Tố đưa tay chộp một cái, chộp ánh lửa vào lòng bàn tay.

“A? Thật là có đồ vật, tiếp tục nhìn chằm chằm hắn.” Nguyệt Tố bỗng nhiên nghĩ đến: “Đúng rồi, người này có thể mời chào không?”

“Không thể, gia hỏa này mềm không được cứng cũng không xong.”

“Tiếp tục xem.”

Sau đó Lục Khiêm lại quay một cái thiên thạch. Đám người cắt ngang một lần nữa. Lần này móc ra một pháp bảo kiếm khí, lại kiếm lời.

“Lát nữa mời hắn tới một chuyến.” Nguyệt Tố nóng lòng không đợi được.

Lúc này, Lục Khiêm bên trong hình ảnh đứng lên, nhìn chằm chằm một khối thiên thạch bình thường không có gì lạ trên sân khấu, thần sắc tràn đầy kích động.

Tâm thần của mọi người cũng theo đó bị treo lên, chẳng lẽ trong này có bí mật?

Động tĩnh kỳ lạ trong phòng thu hút ánh mắt của mọi người. Giá trị của hai món đồ này ít nhất cũng là ba mươi triệu. Dù vậy, cũng không nhìn thấy Lục Khiêm kích động chút nào.

Bây giờ biến thành dáng vẻ như vậy có thể thấy được vật này có giá trị chắc chắn không thấp.

“Bất kể ra sao đều phải đoạt lấy vật ấy.” Nguyệt Tố căn dặn mọi người. Ngược lại nàng muốn xem xem điều gì khiến hắn kích động như vậy.

Nguyệt Tố không hề lo lắng mấy người Lục Khiêm sẽ làm hại mình, ngoài mấy nhi tử không ai biết trong sương phòng có mấy người nhìn trộm.

Đây là vì điều tra thực lực của các nhà, khẳng định sẽ không thể dễ dàng bại lộ.

“Một khối Thiên Ngoại Vẫn Thạch, phẩm chất không tệ, dựa vào chủ nhân pháp bảo từng nói, lúc nhặt được tảng đá này thì nhìn thấy tỏa ra màu sắc kỳ dị. Giá trị năm triệu, mỗi lần tăng giá không thấp hơn mười vạn.”

Nhìn thấy tảng đá này mọi người không khỏi lắc đầu.

Màu sắc kỳ dị gì chứ, chỉ là nói thế mà thôi. Cửa hàng thiên thạch nào chẳng từng nói là tảng đá của mình có sự nổi bật.

“Năm trăm năm mươi vạn!” Lục Khiêm ra giá trước tiên.

“Tám mươi tám ra giá năm trăm năm mươi vạn! Còn có vị nào ra giá cao hơn hay không? Một lần! hai lần!”

“Sáu triệu!”

Trong sương phòng của Nhị thiếu chủ truyền đến âm thanh.

Trong sương phòng, Lục Khiêm hơi nhướn mày, cắn chặt hàm răng, trực tiếp ra giá ngàn vạn.

“Nhị thiếu chủ ra giá mười một triệu!”

Chỉ mới thời gian mấy hơi thở ngắn ngủi giá cả đã tăng vọt lên gấp đôi. Lần này đã dọa khán giả một trận rồi.

Dáng vẻ đối chọi gay gắt của hai người này không giống như là chơi chơi.

Lẽ nào tảng đá này có huyền cơ khác?

Lúc này, đã có người không nhịn được mà ra giá theo. Giá cả lập tức xào lên đến tám mươi triệu.

Phần lớn người đã rút lui. Tám mươi triệu không phải là một con số nhỏ, không đáng để đánh cược với thứ như thế.

“Một tỷ!”

Sau một lúc Lục Khiêm bỏ thêm hai mươi triệu.

Nhị thiếu chủ theo sát không ngừng, tiếp tục tăng giá lên ngàn vạn.

Bên trong sương phòng ba người khó khăn thương lượng một phen cuối cùng khó khăn đưa ra quyết định.

“Hai miếng Tinh Thần Ngọc Tiết! Số tám mươi tám đã đã tiếp tục tăng giá hai Tinh Thần Ngọc Tiết!”

âm thanh của người chủ trì hưng phấn thêm vài phần. Trận khởi đầu lớn nhất ngày hôm nay vật mà lại ở tảng đá bình thường không có gì đặc biệt.

Mọi người ồ lên một trận. Hai miếng Tinh Thần Ngọc Tiết ở chợ đen có giá hai trăm bốn mươi triệu!

Bình Luận (0)
Comment