Thân hình nhanh chóng cao lên, đại địa càng ngày càng nhỏ bé, cuối cùng biến thành một viên Tinh Thần. Tinh thần tiếp tục thu nhỏ, Tinh Thần bên người có chút sinh mệnh, có vài tinh cầu chỉ có một người, thân cao đỉnh thiên lập địa, dùng nhật nguyệt tinh hoa mà sống.
Lục Khiêm đi qua bên cạnh hắn, người này thậm chí cũng không phát hiện.
Rất nhanh, dừng lại trong hư không vô ngần.
Hư không vang vọng thanh âm của Lý Độ.
“Ta có thể dẫn ngươi đi bất kỳ thế giới nào, du lãm rất nhiều Tinh Thần, vô số thần công bí pháp đều dễ như trở bàn tay. Không biết ngươi có nguyện ý hay không?”
“Không nguyện ý.”
Lục Khiêm không hề bị lay động.
“Có lẽ ngươi cho là ta gạt ngươi? Nhìn kỹ nhé!”
Soạt!
Vừa dứt lời, thân hình Lục Khiêm nhanh chóng hạ xuống, đi vào một Tinh Thần màu hồng.
Viên Tinh Thần này toàn là sinh vật giống dê, làn da huyết hồng, sinh sống trong hỏa diễm, hô hấp lưu huỳnh chi khí.
Lúc này Lục Khiêm đang nhập thân vào trên một người. Tất cả sự kiện trong cuộc đời người này đều triển lộ ra không sót chút nào trong đầu.
Trước mắt là một tòa thành trì. Tiếng người huyên náo, chen vai thích cánh.
Tiểu thương bày biện sạp hàng hai bên đường phố, hô vang khẩu hiệu, âm thanh cái bàn di động, tiếng bát đũa chạm vào nhau, tiếng chào hỏi, đánh nhau xô đẩy. . . Tràn đầy không khí chợ búa.
Mặc dù khác nhân loại, nhưng cuộc sống cũng không khác nhau lắm.
“Đây là Đan Dương Nhân, trời sinh có thần thông điều khiển hỏa diễm, trong máu có gió, thần thông vô địch.”
Soạt!
Thân hình Lục Khiêm lại biến hóa lần nữa, lần này tới một cái thế giới tiên khí bồng bềnh.
Mặt trời mới mọc, tử khí đông lai. Toàn bộ thế giới quanh quẩn một loại sương trắng nhàn nhạt. Loại sương trắng này là thiên địa tinh khí nồng đậm.
Trong sương mù mông lung trùng điệp bóng người. Những người này thân thể gầy cao, mọc đầy lông vũ, đầu tóc búi dài, eo nhỏ, hai tay cầm lễ, bay ở giữa tiên thảo vân khí, giống như tiên nhân.
Trong nháy mắt hạ xuống đất, lông vũ màu trắng nhanh chóng biến mất, cánh biến thành hai tay. Lục Khiêm nhập thân vào một nam tử trong đó.
“Đây là Vũ Nhân! Tiên Thiên nhân, trời sinh tu đạo chi thể.”
Thanh âm của Lý Độ lại vang lên bên tai, lần này mang theo một loại mê hoặc chi ý.
“Vậy thì sao?”
Lục Khiêm hỏi lại.
Tất cả chuyện này lại có quan hệ gì với hắn? Lời này vừa ra, cảnh sắc rút đi như thủy triều. Lục Khiêm lại đứng giữa hư không vô ngần một lần nữa.
“Ngươi vẫn chưa hiểu sao?”
Thanh âm của Lý Độ có chút không kiên nhẫn.
“Huyết nhục khổ yếu, tâm linh vĩnh hằng. Đừng nói một Đan Kiếp nho nhỏ như ngươi, xem như là Nguyên Thần thì lại như thế nào? Thiên địa rộng lớn vô ngần, nhục thân có thể tìm tòi được bao nhiêu nơi? Những nơi vừa rồi lại có thể bay bao xa? Chỉ có tâm linh vô cùng vô tận là được. Vứt bỏ nhục thân đi! Ta dẫn ngươi leo lên đại đạo!”
“Ta tự có đạo của ta!”
Lục Khiêm từ tốn nói. Thiên Ma rất giỏi về mê hoặc, đáng tiếc những thứ này không phải là bản thân mình cần, vô dục tắc cương, căn bản không cách nào hạn chế mình lại.
“Hừ, rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt! !”
Soạt!
Thời không vỡ ra khe hở, một bàn tay trắng như ngọc, to lớn như Tinh Thần áp xuống Lục Khiêm.
Răng rắc răng rắc!
Tất cả mảnh vỡ thiên thạch trong chu vi ngàn vạn dặm đều phi hồi yên diệt. Lục Khiêm lập tức cảm giác được dường như có trọng lượng ngàn vạn ngọn núi đè ép xuống. Trong mắt Lục Khiêm lóe lên một tia sát cơ, sau đó thân hình nhanh chóng cất cao vạn trượng, chém một kiếm về phía cự thủ che trời này.
Ầm ầm!
Bạch quang che lấp hai người.
Thật lâu sau, Lục Khiêm mở to mắt. Vẫn là ngọn núi vừa rồi, hai người mặt đối mặt đối ẩm. Lục Khiêm nhìn thoáng qua sắc trời, phát hiện thời gian không có trôi qua bao lâu, thế là cười nói:
“Thần thông thật mạnh!”
Lý Độ nhẹ nhàng lắc đầu, bất đắc dĩ cười một tiếng:
“Tinh thần của ngươi vô cùng kiên định, ta không làm gì được ngươi.”
“Một màn vừa rồi là thật sao?”
Lục Khiêm nói ra nghi vấn trong lòng.
Vừa rồi không phải Lý Độ muốn đối phó hắn, hắn không cảm giác được sát ý, chỉ có thể nói là thăm dò lẫn nhau.
“Đương nhiên, chân thật bất hư, tâm thần không giống với nhục thân, có thể không nhìn hư không, không nhìn bất luận cự ly gì, tùy ý nhảy vọt xuyên thẳng qua. Chỉ cần sơ hở trong lòng đối phương phù hợp với điều kiện, đây cũng là nguyên nhân Thiên Ma vô khổng bất nhập.”
“Loại phương thức giáng lâm này gọi là Hiển Thánh, dùng tâm thần tu sĩ để truyền bá đạo thống, Vực Ngoại Thiên Ma dùng nó để mê hoặc người thân.”
“Tinh thần của ngươi quá kiên định, nếu như chuyển hóa thành Thiên Ma, khả năng Lập Địa Hiển Thánh cũng không mạnh bằng Đan Kiếp chi cảnh như ngươi?”
Lý Độ không có chút tị huý nào, thoải mái nói ra.
Nhìn thấy Lục Khiêm có thành tựu như ngày hôm nay, lão thực sự động lòng yêu tài.