Bàng Môn Đạo Sĩ Ở Thế Giới Chí Quái (Dịch Full)

Chương 788 - 【Vip】 Thái Dương Chân Kính, Thạch Thi Đẫm Máu Và Nước Mắt(2)

【VIP】 Thái Dương Chân Kính, Thạch Thi đẫm máu và nước mắt(2) 【VIP】 Thái Dương Chân Kính, Thạch Thi đẫm máu và nước mắt(2)

Vô số cương thi đau đớn kêu lên, trên người toát ra khói trắng. Có vài cương thi đạo hạnh thấp, thân thể đao thương bất nhập giống như là nước nóng tưới vào băng tuyết, lập tức bị hòa tan. Hạn Bạt nhìn thấy vật này, bỗng nhiên con ngươi co rụt lại, rất rõ ràng nó cũng biết uy lực của nó.

“Chết dưới Thái Dương Chân Kính cũng coi như là tam sinh hữu hạnh của ngươi.”

Trong nháy mắt Thái Dương Chân Kính xuất hiện, Trụ Tuyệt thành chủ liền thay đổi dáng vẻ.

Mặt người thân chim, đầu đội tiêm mạo quan màu vàng ròng. Hai cánh mở ra, ngực trang trí đầy vảy xăm, phần đuôi hiện lên hình quạt. Đầu trở nên thần thánh như Phượng Hoàng.

Nói xong, tâm niệm Trụ Tuyệt thành chủ hơi động.

Thái Dương Chân Kính đã ngưng tụ ra một đạo kim quang sáng chói. Quang mang chiếu xuống khiến đám người không mở được mắt.

Oanh!

Cột sáng màu vàng bắn ra. Cột sáng rộng mười trượng, dài mười dặm. Lực cản không khí cũng không ngăn được tốc độ của kim quang.

Hư không không tiếp nhận được lực lượng cường đại như thế, lập tức vỡ ra vô số khe hở đen như mực.

Vô số hắc khí dâng lên!

Thiên tầm chi thụ phía dưới nhao nhao ngã xuống.

Cày ra vô số khe rãnh.

Oanh!

Tốc độ kim quang rất nhanh, không đợi Hạn Bạt kịp phản ứng, đã trực tiếp đi qua thân thể hắn.

Vị trí Hạn Bạt đứng trước đó không còn vật gì, ngay cả một điểm tro bụi cũng không có lưu lại. Dư thế của kim quang không giảm, bay thẳng vào thương khung.

“Lực lượng này. . . Kinh khủng như vậy.”

Lục Khiêm kinh ngạc nói.

Lực lượng này như muốn chọc thủng thương khung.

Oanh!

Kim quang bắn về phía màn trời đen như mực. Theo một tiếng nổ chói tai vang lên, không ngờ bầu trời thật sự xuất hiện một cái lỗ thủng.

Bên ngoài lỗ thủng là hư không vô ngần. Huyền Lão Hắc Đế và Lục Khiêm đều có chút không dám tin, không nghĩ ra màn trời đen như mực là giả.

Bởi vì thương khung bị phá ra lỗ thủng, cộng thêm hư không vô ngần không có không khí, nên một cỗ lực hấp dẫn cường đại đánh tới, hình thành vòi rồng, hút tất cả sự vật trên đại địa về phía hư không.

“Thì ra là thế, đây là Ám Tinh, thú vị.”

Huyền Lão Hắc Đế nhìn ra chân tướng. Cái gọi là Ám Tinh chính là thế giới bên trong Tinh Thần. Nó hoàn toàn khác với Tinh Thần, người nơi này sinh sống trong Tinh Thần, bởi vì tương đối phong bế, nên tài nguyên vẫn rất nhiều.

“Lần này nguy rồi, chúng ta trốn xa một chút.”

Huyền Lão Hắc Đế nhướng mày, nhìn về phía Lục Khiêm.

“Xảy ra chuyện gì vậy?”

Lục Khiêm nghi hoặc.

“Phần lớn Ám Tinh đều không phải là tự nhiên, mà là có người kiến tạo, lão phu không cho rằng gia hỏa Hạn Bạt này có thể tạo ra một cái Ám Tinh như thế.”

Mắt Huyền Lão Hắc Đế sáng như đuốc, nhìn về phía tòa sơn mạch ở phương xa.

Nhìn đến đây, cuối cùng Lục Khiêm cũng hiểu ra ý tứ của Huyền Lão Hắc Đế.

Nói cách khác Hạn Bạt cũng không phải chủ nhân nơi đây.

Nghĩ tới đây, Lục Khiêm hóa thân thành côn trùng lại bay khỏi chiến trường.

Một bên khác, Trụ Tuyệt thành chủ cũng chú ý tới dị dạng của cái thế giới này.

“Ồ? Lại là giả.”

Trụ Tuyệt thành chủ thu hồi Thái Dương Chân Kính, khôi phục nguyên dạng, khuôn mặt so vừa rồi tái nhợt đi rất nhiều, xem ra cái thần khí này tiêu hao rất lớn.

Hạn Bạt vừa chết, các cương thi khác cũng không đủ gây sợ nữa.

Trụ Tuyệt thành chủ liên hệ những âm thụ này với cương thi bất lão bất tử, giống như bắt được một điểm đầu mối. Nơi đây không phải là lãnh địa của Âm Cảnh Thiên Cung. Rất có thể một màn vừa mới là Lục Khiêm cố ý dẫn dụ tới.

Mặc kệ như thế nào, đã tới thì không có đạo lý tay không mà về.

Trụ Tuyệt thành chủ vừa đi vừa giết.

Đồng thời không ngừng thu Thiên Tầm thụ vào trong túi trữ vật, lỗ thủng trên đỉnh đầu càng lúc càng lớn, không có bất ngờ gì xảy ra, cái địa phương này sẽ bị hủy diệt. Khe hở từ trăm trượng ban đầu biến thành ngàn trượng.

“Haiz! Vì sao luôn có vài người cứ khăng khăng muốn chết?”

Bỗng nhiên, hư không truyền đến một tiếng thở dài.

Thanh âm già nua này giống hệt như lúc đám người vừa mới đi vào. Lúc đầu ba người tưởng rằng là thanh âm của Hạn Bạt, không nghĩ ra lại là của một người hoàn toàn khác.

Lúc này, sơn mạch to lớn cách đó không xa bắt đầu chấn động. Tro bụi đá vụn rơi xuống, cây cối thực vật sụp đổ.

Lục Khiêm chú ý tới toà sơn mạch to lớn này, từ xa nhìn sang, giống như là một cự nhân đang nằm.

Giờ phút này, cự nhân sắp thức tỉnh.

“Cái này. . .”,

Trụ Tuyệt thành chủ lập tức quay người, hai cánh chấn động, bắn ra.

Người này tuyệt không phải người lương thiện, chạy là thượng sách!

Phương hướng của hắn là hư không vô ngần.

Không có truyền tống trận, vậy thì bay đến hư không vô ngần, bản thân lão có pháp bảo vượt qua.

“Muốn chạy sao?”

Lúc này cự nhân đã hoàn toàn đứng lên.

Người này cao hai vạn trượng, đầu đội trời, làn da màu nâu xám không ngừng rơi xuống, lộ ra thân thể xanh biếc như phỉ thúy. Thân thể xanh như bích ngọc, hiện lên trạng thái bán trong suốt, xuyên thấu qua da thịt ngọc thạch, còn có thể trông thấy lục phủ ngũ tạng phân biệt là ngũ hành chi sắc. Càng làm cho người ta kinh ngạc chính là, hai mắt xanh như bảo thạch của người này không ngừng chảy ra tiên huyết.

“Song mục khấp huyết, thoát thai hoán cốt!”

“Thạch Thi!”

Trong Bắc Âm Phong Đô Sơn, hai người Huyền Lão Hắc Đế và Lục Khiêm trăm miệng một lời.

Thạch Thi là một loại đặc biệt nhất trong cương thi.

Bình Luận (0)
Comment