Bàng Môn Đạo Sĩ Ở Thế Giới Chí Quái (Dịch Full)

Chương 819 - 【Vip】 Tin Tức Tốt Và Tin Tức Xấu(2)

【VIP】 Tin tức tốt và tin tức xấu(2) 【VIP】 Tin tức tốt và tin tức xấu(2)

Lương Môn thành.

Cửa thành mở rộng, các đoàn xe buôn chở hàng hóa ra vào tấp nập.

“Vương Đại Gia, bán cho một phần mứt hoa quả.”

Tả Bất Bình hóa thân thành một người thư sinh, đi vào một quán nhỏ trước mặt.

“Lý tú tài mới trở về à. Chờ một lát.”

Vương Đại Gia bọc các loại mứt lại, đưa cho Tả Bất Bình.

“Cầm lấy đi, thất thần làm gì?”

Vương Đại Gia phát hiện tiểu tử trước mặt không nhúc nhích.

Ánh mắt Tả Bất Bình nheo lại, y thình lình phát hiện một người trẻ tuổi đang ngồi trong quầy hàng bên cạnh. Người trẻ tuổi kia không cần nói nhiều, chính là mục tiêu của y - Phong Đô đạo nhân Lục Khiêm. Trong lòng của y có dự cảm không tốt.

“Ngồi đi.”

Lục Khiêm cũng nhìn thấy người này, cười tủm tỉm chào hỏi.

Tả Bất Bình ngồi đối diện Lục Khiêm, lạnh lùng nói: “Người nhà của ta đâu? Đã tìm tới ta, như vậy thì làm một trận, chết sống có số, các nàng là vô tội.”

“Thời điểm ngươi giết người khác cũng không nghĩ như vậy.” Lục Khiêm nhẹ nhàng nhấp một ngụm nước trà: “Tin tức xấu và tin tức tốt ngươi nghe cái nào?”

Tả Bất Bình không nói gì, mà lạnh lùng nhìn Lục Khiêm.

Lục Khiêm lẩm bẩm nói: “Tin tức xấu giống như những gì ngươi nghĩ.”

Khí thế đối diện dần dần tăng lên, mây đen cuồn cuộn, bầu trời tối sầm. Lục Khiêm không hề bị lay động, nói: “Tin tức tốt là. . . Sau này cơm tất niên, ngươi chỉ có thể mua đồ ăn của một người.”

Ầm!

“Chết đi!”

Trái tim của mục tiêu không bị phá, ngược lại là Tả Bất Bình bị phá trước.

“Tìm chết! Chôn cùng các nàng đi!”

Hai mắt Tả Bất Bình đỏ thẫm, tức sùi bọt mép, trong lòng tràn đầy oán hận, hận không thể rút gân lột da Lục Khiêm, ăn tươi nuốt sống, rồi rút linh hồn ra, đặt ở trong lửa đốt cháy một ngàn năm.

Xoạt!

Tam Xích Thanh Phong bỗng nhiên xuất hiện, chỉ thẳng vào mi tâm của Lục Khiêm. Kiếm này tên là Kiếp Vận chi kiếm. Bảo cấm Kiếp Vận của nó có thể dẫn kiếp lên trên người. Công pháp, thần hồn, nhục thân. . . Chỉ cần có sơ hở, giờ phút này đều sẽ bạo lộ ra.

Lục Khiêm cảm giác một lực lượng vô hình theo tứ phía bốn phương tám hướng vọt tới. Khí thế trên người bị kích hoạt, như canh sôi, như có thứ gì đó bộc phát. Một ngàn dặm sụp đổ vì tổ kiến. Lực lượng vô hình này chính là muốn tìm ra tổ kiến trên người mình, rồi thúc giục nó sụp đổ.

Tâm niệm vừa động, loại lực lượng này biến mất không thấy gì nữa. Sức mạnh của Kiếp Vận không làm tổn thương đến mình chút nào.

Đinh!

Nhân Hoàng kiếm ra khỏi vỏ, bổ một cái vào trên thân kiếm Kiếp Vận, bắn toàn bộ ra. Diêm La chân thân của mình là kim thân không một kẽ hở. Trải qua ba đạo Thiên Kiếp, sớm đã đạt tới cảnh giới hoàn mỹ rồi, sao có thể tùy tiện tìm được lỗ thủng.

Một người một kiếm, gặp chiêu phá chiêu. Kiếm khí tản mát ra lúc này chôn vùi bán kính trăm trượng. Người và vật trong phạm vi hóa thành bột mịn.

Tả Bất Bình hóa thân thành Phượng Hoàng, từng tiếng mạnh mẽ, Thái Dương Chân Hỏa đỏ thẫm trong miệng, toàn bộ bầu trời Thần Môn thành bị nhuộm thành màu đỏ thẫm.

Thân hình của Lục Khiêm phóng lên trời, biến thành Hàn Ly màu xanh như băng, miệng phun Huyền Băng màu lam.

Ầm!

Vân Khí trong bán kính ngàn dặm tiêu tan, chấn động khiến cho tường thành phía dưới ầm ầm sụp đổ.

May mắn là hai người chiến đấu trên không trung, nếu là trên mặt đất, chỉ sợ toàn bộ thành trì sụp đổ trong khoảnh khắc.

“Thất Thập Nhị Biến? Ngươi. . .” Con ngươi của Tả Bất Bình co rụt lại, không ngờ đối phương cũng biết Thất Thập Nhị Biến, trình độ còn không thấp.

“Không phải vậy thì làm sao ta phát hiện ra ngươi đây.” Lục Khiêm cười lạnh. Sở dĩ hành tung của gia hỏa này bất định, chính là dựa vào chiêu Thất Thập Nhị Biến này và thuật tâm thần thao túng lòng người.

“Hừ, cho dù như thế nào, hôm nay ngươi phải ở lại chỗ này, chôn cùng Thanh Nhi!”

Tả Bất Bình gầm lên điên cuồng, hai mắt bắn ra sát khí đỏ thẫm. Phía sau lờ mờ xuất hiện một ma đầu màu đỏ. Khuôn mặt của ma đầu không ngừng thay đổi, lúc khóc lúc cười, đủ loại ảo ảnh trên đời như muốn kéo người ta xuống vực sâu.

Lục Khiêm phát hiện sắc trời lập tức thay đổi từ ngày sang đêm. Xung quanh là yêu ma có hình thái khác nhau.

“Khặc khặc! !”

“Lục Khiêm! Cứu ta!”

Những người đã trải qua điều đó trong quá khứ đều nằm trong số những yêu ma, hoặc chửi mắng, hoặc cầu xin tha thứ, hoặc gầm thét. Vô số yêu ma thay đổi hình dạng, làm cho người không phân biệt được.

Đồng thời, Lục Khiêm cảm thấy thất tình lục dục trong cơ thể bốc lên, như muốn hóa thân thành hỏa diễm vô tận, đốt trụi tất cả sự vật trước mặt. Ý nghĩ này vừa mới dâng lên, trong lòng xuất hiện cảm giác ớn lạnh, tạp niệm biến mất không còn tăm tích. Quang Minh Lưu Ly Tâm của hắn cũng không phải ăn chay, cảnh giới “Quang Minh Như Cự” luyện đến đại thành, không phải con chó con mèo bình thường nào cũng có thể phá vỡ nội tâm của mình.

Nhìn thấy Lục Khiêm phá mất huyễn cảnh dễ như trở bàn tay, trong lòng Tả Bất Bình hết sức kinh ngạc.

“Chẳng lẽ chỉ có dùng một chiêu kia sao? Thanh Nhi cũng đã chết, ta làm người còn có ý nghĩa gì.”

Bình Luận (0)
Comment