“Cái gì? Phong Đô đại nhân không ở đây?”
“Chúng ta muốn gặp Phong Đô đại nhân!”
Chúng Quỷ Thần thiên tân vạn khổ tìm đến người, kết quả lại không ở đây. Vậy bọn họ vất vả như vậy làm gì, tới đây cũng là dâng đầu người cho người khác.
“Yên lặng!!”
Sắc mặt Giang Minh trầm xuống, một đạo kiếm khí mạnh mẽ bay thẳng lên trời, đâm rách ma vân đen như mực.
Chúng Quỷ Thần lập tức yên tĩnh lại.
“Ta cam đoan, Phong Đô đại nhân nhất định sẽ xuất quan đúng hạn, trước mắt hắn đang tu hành, sắp đột phá Nguyên Thần, chúng ta kiên trì thêm một tháng, đến lúc đó sẽ an toàn.” Giang Minh giải thích nói: “Nếu như không muốn ở chỗ này, các ngươi cũng có thể lựa chọn tự tìm đường ra.”
Lúc này, một bộ xương trắng toàn thân dục hỏa đi đến đây, đây là Bạch Cốt Quỷ ngàn năm.
“Đại nhân, ngài nói có thật không?”
“Đương nhiên.”
“Được!!” Hỏa diễm bên trong vành mắt của Bạch Cốt Quỷ ngàn năm nóng bỏng, thanh âm truyền khắp bốn phương: “Vậy thì tốt, ta liều mạng cái mạng già này! Cũng phải trì hoãn một tháng.”
Tê tê!!!
Một con rắn cạp nong lè lưỡi bò ra.
“Thêm ta nữa, Vạn Xà Quật của lão tử cũng bị súc sinh Mai Sơn đạo chiếm lấy, thù này không báo, thề không làm người!!”
“Thêm ta nữa!!”
Càng ngày càng nhiều Quỷ Thần đứng dậy, chỉ có không đến một phần Quỷ Thần lựa chọn rời khỏi.
“Thề sống chết cũng phải vì Phong Đô đại nhân bảo vệ một đạo phòng tuyến cuối cùng.”
Quỷ Thần của thế giới trung tâm cũng có tín ngưỡng. Tín ngưỡng của bọn họ chính là Âm Cảnh thiên cung thống trị ba vạn sáu ngàn Quỷ Thần.
Viêm Chủy Thiết Thứu Vương xoay quanh trên bầu trời, gã cũng không rời đi, quê quán đã bị chiếm lĩnh, lại chạy thì có thể chạy tới đâu.
Tuyệt đại đa số Quỷ Thần cũng không nhận ra Phong Đô, nhưng có Trường Nhạc cung ở đây, có nội tình ban đầu ở đây, bọn họ lựa chọn tin tưởng cung chủ hiện nay. Chúng Quỷ Thần tụ tập ở dưới Trường Nhạc cung, trong lòng cũng tràn đầy lòng tin. Người, yêu, quái, quỷ tại thời khắc này, hiện ra sự đoàn kết chưa từng có. Bọn họ tin tưởng Phong Đô nhất định sẽ giúp bọn họ báo thù.
Ở đây tổng cộng có một vạn tám ngàn tên Quỷ Thần, cũng chính là thuộc về ba vạn sáu ngàn chi thuộc Quỷ Thần. Những Quỷ Thần linh tinh khác cũng có ba bốn vạn. Đây toàn bộ đều là tinh nhuệ.
Cung chủ và bốn vị Linh quân khác đều biến mất hôm nay, vẫn có nhiều người lựa chọn tin tưởng Lục Khiêm như vậy, có thể thấy được dư uy của Âm Cảnh thiên cung sâu bao nhiêu. Nghĩ tới đây, áp lực trong lòng Giang Minh cũng hơi lớn. Một tháng sau, phần lớn những người này cũng sẽ không sống sót.
Điểm ấy Giang Minh cũng biết rõ, chúng Quỷ Thần cũng biết rõ. Nhưng bọn họ vẫn việc nghĩa chẳng từ nan lựa chọn ở lại.
“Hi vọng Lục Khiêm lần này có thể bốc lên đòn dông, không phụ kỳ vọng của bọn họ.” Giang Minh cũng cảm thấy rất thấp thỏm.
Ở Nam Linh vực, Chân Đan có thể nói là hàng đầu bên trong hàng đầu, Phong Kiếp càng là có thể xưng bá thế giới. Nhưng ở nơi này, Lôi Kiếp cũng chỉ là bình thường bên trong cao tầng. Nguyên Thần mới là nhân vật thượng tầng, bởi vì có thể đi qua các vì sao, được người gọi Tinh Quân. Tầng cấp cao nhất kia là Động Chân. Động Chân được gọi là Chân Quân, toàn thế giới không đến mười người. Môn phái có được Động Chân, phần lớn cũng kiên quyết ngoi lên phi thăng, chiếm cứ một tiểu tinh thần, làm nên cơ nghiệp vạn năm. Lục Khiêm dù cho thăng cấp lên Nguyên Thần, đối mặt với nguy cơ trong tương lai, đoán chừng ý nghĩa cũng không lớn.
“Đi một bước tính một bước vậy.” Giang Minh thở dài thật sâu. Mình bây giờ mới Phong Kiếp, miễn cưỡng có thể góp một phần lực. Cho dù là liều chết, cũng phải bảo vệ đến lúc Lục Khiêm xuất quan, cũng coi như là báo đáp ân tri ngộ.
Ngoại giới, vương triều Câu Ly, Ngọc Kinh sơn v.v.. vẫn đang công thành đoạt đất. Âm Cảnh thiên cung không tiến hành chống cự, càng làm tăng thêm sự phách lối của bọn họ, có một số môn phái nhỏ e ngại sự uy nghiêm của Âm Cảnh thiên cung thậm chí cũng bắt đầu động tay chân. Đương nhiên, bọn họ cũng không dám xâm nhập vương triều Câu Ly, chỉ riêng thế lực ngoại vi cũng đủ khiến bọn họ kiếm được đầy bồn đầy bát.
Sáu đầu thương lộ và một đường hàng không do Âm Cảnh thiên cung nắm giữ phần lớn đã tuyên bố độc lập, sáng lập Thái Âm Thiên thương hội, Áo Huyền Thiên thương hội. Còn có hai mươi tám cái quặng mỏ, địa mạch, âm thổ, quỷ quật cũng bị người chiếm cứ, hoặc là do một số kẻ có dã tâm tự lập môn hộ. Quốc quân của ba mươi sáu quốc trực thuộc cũng tự mình tìm đường ra, cái này miễn cưỡng xem như tự vệ, có một số càng quá đáng, còn dẫn người quay về giẫm một cước, vận dụng câu bỏ đá xuống giếng đến cực hạn.
“Tây Đẩu đại nhân, đây là danh sách phản loạn hiện nay...” Thuộc hạ trình danh sách cho Yêu Nguyệt, danh sách dài đến không cách nào nhìn thẳng.
“Trước ghi lại tên, về sau sẽ xử lý, người của Ngọc Kinh sơn đâu?” Yêu Nguyệt liếc qua danh sách.
“Người của Ngọc Kinh sơn ba ngày sau đến, nghe nói lần này là Trung Nguyên Tử Quân đích thân dẫn đội, đồng hành còn có Hổ Thủ đạo nhân của Thiên Địa Huyền Môn, hai tên Động Chân.” Thuộc hạ dùng giọng nói run rẩy nói.
Không ngờ đối phương lại xem trọng Âm Cảnh thiên cung như vậy, vậy mà xuất động hai người.
“Không sao, tiếp tục dò xét.”
Thuộc hạ rời khỏi, lúc này, trong đại điện bỗng nhiên xuất hiện một nam tử áo trắng. Người này chính là Lý Độ.
“Bái kiến Lý tiền bối.” Yêu Nguyệt cúi người, sau đó hỏi: “Tiền bối đại khái có thể kéo dài bao nhiêu thời gian?”
“Ta triển khai lĩnh vực Vô Tướng Ma Nhiễm, đại khái có thể kéo dài một tháng. Xem tạo hóa của các ngươi.” Lý Độ thản nhiên nói.
Ma Nhiễm là năng lực của Ma Chủ, tương đương với Nguyên Thần pháp vực. Triển khai Ma Nhiễm, tất cả ma vật không thể hóa thực đều sẽ Hiển Thánh mà tới. Đồng thời, tu sĩ bị ma nhiễm cũng sẽ hóa thành Thiên Ma, cho mình sử dụng. Bằng cách này, xu hướng lây truyền từ người sang người có thể trì hoãn thời gian ở mức độ lớn nhất. Bên trong ma vực này, những cảm xúc tiêu cực trong lòng con người sẽ cực kỳ phóng đại. Chỉ cần có một chút sơ hở, Thiên Ma sẽ nhanh chóng chiếm lĩnh nội tâm mọi người.
Ba ngày sau.
Bầu trời tối đen được nhuộm một màu tím lộng lẫy. Trên bầu trời, bỗng nhiên xuất hiện một mặt trời màu tím. Đây là tín hiệu của Trung Nguyên Tử Quân. Trung Nguyên Tử Quân tu chính là Thái Dương Thái Âm Luyện Hình Hoàn Thần Pháp. Thái Dương thuần dương, Thái Âm thuần âm. Trung Nguyên Tử Quân khai sáng tính đem cả hai kết hợp với nhau, tạo thành Tử Nhật có cả âm và dương. Là tổ sư khai phá, huyết mạch của lão biến thành Nhật Thần Vũ Nhân, thần hồn thiên phú tốt một chút thì thành Nguyệt Thần Vũ Nhân.
Theo Tử Nhật đến là hai loại Vũ Nhân, và đồ tử đồ tôn tu luyện công pháp Thái Âm Thái Dương, một đám người, cực kì hùng vĩ.
Bên cạnh Tử Nhật, còn có một đạo nhân đầu hổ không biết cao bao nhiêu, trên tay đạo nhân quấn long cốt tái nhợt, đây là pháp bảo của lão Thanh Long Bạch Cốt kiếm. Đây là Huyền Đàn đại tiên của Thiên Địa Huyền Môn. Thiên Địa Huyền Môn am hiểu cầu mưa đuổi quỷ, trời sinh không hợp với Âm Cảnh thiên cung. Bắt ba vạn sáu ngàn Quỷ Thần, có thể để đạo hạnh của lão tiến bộ không ít.
Đồ tử đồ tôn của Huyền Đàn đạo nhân đứng ở bên cạnh.
“Đạo hữu, đầu tiên nói trước, những Quỷ Thần này lão đạo đều muốn.” Huyền Đàn nhìn về phía Tử Nhật bên cạnh.
“Cứ việc bắt đi.” Trung Nguyên Tử Quân cười nói. Lão tới đây không chỉ vì báo thù cho nhi tử. Tương truyền Đại Minh Hương đều là thiên tài địa bảo, còn có huyễn hình pháp bảo Trường Nhạc cung này. lần này cho dù như thế nào cũng phải lấy được hai đồ vật này.
“Thời gian không còn sớm, ra tay đi.”
Ầm!
Tử Quang chiếu rọi xuống, vạn dặm ma khí âm phong tiêu tán, hơn ngàn Quỷ Thần hồn phi phách tán ngay tại chỗ.
Đạo nhân đầu hổ ném Thanh Long Cốt cuốn quanh trên vai ra.
Rống!
Thanh Long gào thét một tiếng, lắc lắc uốn lượn thân thể bạch cốt, mang theo kiếm khí vô song lao xuống.