Bàng Môn Đạo Sĩ Ở Thế Giới Chí Quái (Dịch Full)

Chương 893 - 【Vip】 Tiên Thiên Kiến Mộc Chủng

【VIP】 Tiên Thiên Kiến Mộc chủng 【VIP】 Tiên Thiên Kiến Mộc chủng

Thời gian nghịch chuyển, năm tháng quay ngược. Dưới ánh mắt khiếp sợ của Thanh Đế, tất cả sự vật điên cuồng rút lui. Gã rốt cuộc cũng biết rõ câu nói mà Lục Khiêm ‘Trước khi chết’ nói là ý gì. Mình lại nói bí mật cho gia hỏa này.

Thời gian trở lại một khắc trước khi Lục Khiêm chết.

“Phù!”

Bên ngoài hoa sen đen trăm trượng, ánh mắt Lục Khiêm thanh tĩnh, bỗng nhiên hiểu rõ cái gì.

“Quang Âm Thiền kinh khủng như vậy, đáng tiếc chỉ có thể dùng một lần.”

Lục Khiêm có chút tiếc nuối. Trước đây Dương Tiêu cho mình ba Thần thú, theo thứ tự là Bạch Cốt Phượng Hoàng, Kiếp Cổ và Quang Âm Thiền. Hai cái trước có thể sử dụng rất nhiều lần, cái sau cả đời chỉ dùng một lần. Tác dụng là trở lại một khắc đồng hồ trước khi chết. Chính là dựa vào cái này mới có thể trốn thoát khỏi một kiếp, Lục Khiêm thật sự không ngờ lại là phân hồn của Thanh Đế.

Hắn bình tĩnh nhìn đài sen, thầm nghĩ gia hoả này giấu thật sâu, thế mà đặt Nguyên Thần ở phía trên cái này, để cho người ta đặt lực chú ý ở bên trên hạt sen, kết quả lại là bên trong đài sen.

Nghĩ tới đây, Lục Khiêm muốn rút lui, nếu lại trúng chiêu, không có Quang Âm Thiền chỉ có thể chờ đợi chết.

“Người này chỉ có thần hồn, không sức chiến đấu nào khác, có nên liều một phen không?” Lục Khiêm suy nghĩ trong lòng.

Trong lòng dâng lên ý nghĩ này, cũng không dừng được nữa. Có lẽ có thể thừa dịp gã chưa chuẩn bị sẵn sàng, đây là Nguyên Thần thứ hai của Thanh Đế, nhất định ẩn giấu bí mật của thế giới này, và công pháp căn bản của Thanh Đế. Chưa ai từng trải qua thử thách này, bao gồm cả Lục Khiêm. Nghĩ tới đây, hắn tạm thời không muốn rời khỏi.

Đối thủ không có bao nhiêu năng lực công kích, bắt đầu từ hướng này, nhân lúc gã không sẵn sàng đánh bại gã.

Nghĩ đến đây, Lục Khiêm tiếp tục chống lên pháp lực, tiến từng bước vào sâu trong màn sương đen. Chỉ cần không bị khí thế hù doạ, để Thanh Đế tiến vào Thức Hải, có cơ hội chế phục người này rất lớn.

Khoảng cách càng ngày càng gần, ánh mắt dán vào hạt sen đen, âm thầm chú ý tình huống bên trong đài sen.

Lúc này, một tia sáng bên trong đài sen lặng lẽ chú ý tới Lục Khiêm.

“Vận mệnh, rốt cuộc cũng có người đến.” Bóng người cảm thán nói. Ở đây ngủ say mười mấy vạn năm, hôm nay rốt cuộc nhìn thấy hi vọng, làm sao mà không cảm thấy cao hứng. Đợi đối phương đến gần một chút, lộ ra sơ hở, là có thể tiến vào Thức Hải đoạt xá.

Rất nhanh, đúng như dự liệu, người kia từng bước tiếp cận, ánh mắt luôn đặt ở phía trên hạt sen.

Hạt sen này lai lịch to lớn, vốn là Tiên Thiên Kiến Mộc chủng, gieo xuống là có thể lĩnh ngộ Thanh Đế Mộc Đạo. Trên đời này chỉ có hai hạt, Thanh Đế sử dụng một hạt, còn thừa lại một hạt. Gã bỏ ra thời gian vài vạn năm mới tìm được một hạt giống khác, chính vì điều này mà kế hoạch bắt đầu.

Đang nghĩ ngợi, Thanh Đế phát hiện đối phương sắp chạm tới hạt sen đen, gia hoả này cầm một cái hộp ngọc trong tay, xem ra người này có chút cẩn thận. Nhưng người này tuyệt đối không ngờ, sát chiêu chân chính ở phía trên đài sen.

“Ách. . .”

Thanh Đế thình lình phát hiện ánh mắt Lục Khiêm nhìn tới, vốn cho là là trùng hợp, kết quả hộp ngọc trên tay biến thành “Cục gạch”.

Ầm!

Bắc Âm Phong Đô Sơn đập ầm ầm lên trên đài sen, cả vùng chấn động mãnh liệt một cái. Đài sen đen nổ tung, một cỗ lực lượng vô danh hút Thanh Đế vào Địa Ngục tầng thứ tám đồng trụ bào cách, giường sắt xẻo thịt.

“Ngươi!”

Thanh Đế bị cột vào bên trên một cây trụ đồng, phía sau truyền đến một cơn đau như thiêu đốt, Lục Khiêm bỗng nhiên nổi lên, gã nhất thời hồi lâu phản ứng không kịp. Cho dù giãy giụa như thế nào, cũng không thể thoát khỏi Địa Ngục này. Ngay cả khi cột đồng bị bẻ gãy, sẽ được tái tạo trong hơi thở tiếp theo.

Vùng vẫy hồi lâu, Thanh Đế rốt cuộc từ bỏ.

“Ta là thủ hạ của Hắc Đế, ta biết rõ rất nhiều bí mật Viễn Cổ, những thứ này đều có thể nói cho ngươi.” Sắc mặt Thanh Đế chán nản nói.

Trong lòng âm thầm tính toán, dụ được gia hoả này trước là có cơ hội đoạt xá.

“Ngươi là Thanh Đế à?”

Câu nói này của Lục Khiêm giống như sét đánh ngang tai. Thanh Đế suýt chút nữa phá công, trong lòng vô cùng kinh hãi. Cho dù là gia hoả này đoán, đó cũng đã đủ dọa người.

Mặc kệ Thanh Đế nói cái gì, gia hoả này trong bóng tối luôn chỉ thấy tiếng mà không thấy người.

“Đừng giãy dụa nữa, ngươi là Nguyên Thần thứ hai của Thanh Đế, đây không phải suy đoán, ta rất xác định.”

Hai mắt Thanh Đế trừng một cái, cái cằm suýt nữa rớt ra ngoài vì kinh ngạc, bí mật này ngoại trừ mình, không có bất kỳ kẻ nào biết rõ, người này biết được từ đâu?

Thanh Đế đến chết cũng không nghĩ đến, tất cả đều là chính miệng mình nói.

Lục Khiêm hiện đang ở tầng thứ năm. Tầng thứ năm của Bắc Âm Phong Đô Sơn là là cốt lõi của hệ thống Địa Ngục này. Hoàng Tuyền Nại Hà Kim Kiều, sông Hoàng Tuyền, Hoàng Tuyền Đế Long đều ở chỗ này, Kim Cung trung tâm nhất bảo vệ một bức tượng thần với chiếc ô màu đen.

“Lão Quỷ nhờ vào ngươi, cần phải ngăn cản người này.” Lục Khiêm phân phó nói.

Tượng thần vẫn không nhúc nhích như cũ, dù đen nhẹ nhàng xoay một cái. Lão Quỷ trước kia là chân linh của Trường Nhạc cung, về sau rời khỏi Trường Nhạc cung, lấy một cây dù đen thu thập công đức. Mỗi khi làm một việc công đức, trên cán dù đen sẽ để lại một vết sẹo. Đợi đến khi công đức viên mãn, là có thể tái tạo thân người. Đáng tiếc mấy năm trước Huyền Lão Hắc Đế bị nhốt ở Thái Thuấn tinh, Âm Cảnh thiên cung gặp nạn, Lão Quỷ cưỡng ép xuất quan, vì ngăn chặn địch nhân mà dẫn đến thất bại trong gang tấc. Về sau theo đề nghị của Lục Khiêm gia nhập Bắc Âm Phong Đô Sơn, lấy độ hóa Quỷ Thần làm công đức, ngày Quỷ Thần vượt qua hết, chính là thời điểm lão thành đạo.

Đương nhiên, Lục Khiêm sẽ không dễ dàng buông tha cho những người khác, hắn vẫn đứng ở một bên quan sát, để tránh phạm sai lầm.

Không thể không nói, Nguyên Thần thứ hai của Thanh Đế cực kỳ gian xảo, thời điểm hai người cho là hắn không có thủ đoạn, không ngờ người này đã sớm vụng trộm đoạt xá của quỷ sai. Suýt chút nữa tìm được Lục Khiêm, may mắn phát hiện kịp thời.

Vì phòng ngừa gia hỏa này giở trò, Lục Khiêm giết toàn bộ quỷ sai ở tầng thứ tám, sau đó lại dùng hình phạt mài chết gã từng chút một.

“Người này là ai?”

Một nữ tử mặc váy dài màu xanh nhạt đi tới từ trên Kim Kiều, nàng chính là Mạc Sầu.

“Hắn là Thanh Đế của Đại Càn tinh.”

“Thanh Đế?” Đôi mắt đẹp của Mạc Sầu mở to, khẽ che miệng nhỏ, không dám tin: Thanh Đế là cao thủ hàng đầu thế giới này, không phải bắt lộn chứ?"

“Không phải Thanh Đế bản tôn, hẳn là phân thần.” Lục Khiêm lắc đầu, Thanh Đế ít nhất là cao nhân Âm Dương cảnh, làm sao có thể tuỳ tiện để cho mình bắt.

Thật lâu sau, Nguyên Thần thứ hai của Thanh Đế rốt cuộc hết biện pháp, sau đó bị chuyển đến Nại Hà Kim Kiều trấn áp vĩnh viễn, không ngừng cho uống Mê Hồn canh, cho đến khi hồn phi phách tán, toàn bộ ký ức cũng bị Mạc Sầu đọc được.

Lục Khiêm chợt sắp xếp mật thất, bảo Mạc Sầu giao ký ức cho mình.

Khi một đạo quang mang biến mất vào trán, vô số thông tin lấp đầy tâm trí. Thật lâu sau, tiêu hóa xong ký ức, sắc mặt Lục Khiêm ngưng trọng. Cái này vậy mà chạm tới một âm mưu thiên cổ.

Mọi người đều biết, Hoàng Đế là Hoàng Đế đầu tiên của Đại Càn. Sau đó là Xích Đế, Bạch Đế, Thanh Đế, và Hắc Đế v.v... Với sự trỗi dậy của hậu bối, Hoàng Đế dần biến mất. Nhưng ở trong trí nhớ của Thanh Đế, nhân tài này là kẻ chủ mưu đằng sau cả thế giới. Xích Đế cũng tốt, Thanh Đế cũng được, chẳng qua là tuân theo trình tự do Hoàng Đế thiết lập ra mà thôi. Ngũ Đế nhìn như địa vị bằng nhau, trên thực tế là Hoàng Đế cầm đầu, đồng thời tứ đế khác cũng bị Hoàng Đế hạn chế. Mà dù sao tứ đế cũng là thiên kiêu mười mấy vạn năm mới ra một lần, sao lại mặc người chém giết.

Dưới tình huống như vậy, Thanh Đế dùng một hạt Tiên Thiên Kiến Mộc chủng khác bắt đầu phá vỡ cục diện.

Bình Luận (0)
Comment