Lục Khiêm ở thời gian ngắn ngủi đột phá đến Nguyên Thần đỉnh phong, tư chất như vậy thật là không người có thể so sánh, trước kia nhìn trúng người này, hiện tại xem ra càng là thiên tư thông minh.
"Làm sao có thể."
Huyền Lão Hắc Đế lắc đầu, nói:
“Động Chân không có đơn giản như vậy, Nguyên Thần rất nhiều, Động Chân cực ít, ngoại trừ vô số tài nguyên ra, cũng cần kỳ ngộ."
Huyền Lão Hắc Đế có ấn tượng cực sâu với chuyện này, trước đây lão ở Nguyên Thần cũng là vào cửa một bước, ròng rã ở cảnh giới này một vạn năm.
Nếu như không phải ở Đại Minh Hương gặp được cơ duyên, chỉ sợ hiện tại vẫn là Nguyên Thần đỉnh phong.
"Hi vọng hắn sớm đột phá một chút, hiện tại toàn bộ đều nhờ hắn."
Cổ Thương Thiên thở dài một tiếng, lúc đầu là một người rất lạc quan, bây giờ biến thành bộ dạng này.
"Chờ đi, ít nhất chờ một hai ngàn năm."
Huyền Lão Hắc Đế giội cho hắn một chậu nước lạnh.
Đúng là thiên phú Lục Khiêm rất cao, nhưng hắn chưa từng tiến vào Động Chân, hắn không nắm chắc cảnh giới này, khả năng sau khi tôi luyện một đoạn thời gian, mới có thể biết.
Xoạt!
Giờ phút này, trên trời xuất hiện vòng xoáy.
Đám người trong trận địa sẵn sàng đón địch, cảnh giác nhìn qua bầu trời.
"Ai?"
Bỗng nhiên Huyền Linh Hắc Đế đứng dậy.
"Lực lượng thật mạnh, chỉ sợ không phân trên dưới với cung chủ."
Cổ Thương Thiên tấm tắc lấy làm kỳ lạ:
“Chẳng lẽ hai gia hỏa trên trời kia đến đây?"
Thế giới này cũng chỉ có hai người kia có được lực lượng như thế.
"Không phải."
Huyền Lão Hắc Đế phủ định nói.
Hai người kia không có khí tức như này, có lẽ là những người khác. Cỗ khí tức này cùng loại với Hoàng Tuyền, chẳng lẽ là hai người Hắc Bạch Vô Thường kia trở về rồi?
Theo hắc vụ tán đi, bóng người dần dần hiện ra. Nhìn thấy người tới, đám người mở to hai mắt nhìn.
Người này lại là Lục Khiêm!
"Lục Khiêm, tại sao ngươi. . ."
Huyền Lão Hắc Đế ngạc nhiên nói.
Không ngờ người tới lại là Lục Khiêm, khí tức và mình không phân trên dưới, chẳng lẽ thật sự đột phá Động Chân rồi?
Huyền Lão Hắc Đế nói ra nghi ngờ của mình.
Lục Khiêm gật đầu nói:
"Đúng vậy, hôm trước ta đã đột phá Động Chân."
"Tốt!"
Huyền Lão Hắc Đế cười to nói.
Trong lòng của lão không có cảm xúc ghen tỵ gì, thật sự là vui vẻ từ đáy lòng.
Bọn hắn đều là châu chấu trên một sợi thừng, biểu hiện thiên phú của Lục Khiêm càng cao, hi vọng bọn hắn thoát khốn càng lớn.
Hắn ước gì hiện tại Lục Khiêm có thể đột phá đến Âm Dương chi cảnh, tìm cơ hội cứu bọn hắn ra.
"Ta tới đây là muốn hỏi một số việc, lúc nào thì người Hoàng Tuyền tới?"
Lục Khiêm hỏi.
Bây giờ đột phá Động Chân, Hoàng Tuyền là vấn đề nhất định phải đối mặt.
"Chuyện này ta không quá rõ ràng, khả năng mấy ngày, mấy tháng hoặc là mấy năm, thế nhưng cuối cùng sẽ tới."
Huyền Lão Hắc Đế suy nghĩ một cái, nói.
"Căn cứ tư chất của ngươi mà định ra, tư chất bình thường là Hắc Bạch Vô Thường, hoặc là Âm Soái khác. Tiếp tục hướng lên là Tôn Giả hoặc là Phán Quan."
Địa vị thấp nhất Hoàng Tuyền là quỷ sai, tiếp tục lên là các loại đạo binh Ngưu Đầu Mã Diện, hướng lên nữa là Hắc Bạch Vô Thường cùng với các chủng loại Âm Soái khác.
Tôn Giả và Phán Quan đẳng cấp cao hơn Hắc Bạch Vô Thường và Âm Soái, bình thường gọi là mỗ mỗ tôn, tu vi thấp nhất là Âm Dương cảnh, cao hơn nữa thì không biết rõ.
Trước đây Đại Từ Tôn chính là Tôn Giả.
"Tư chất ngươi không tệ, trong vòng năm trăm năm tiến giai Động Chân, thuộc về cấp độ thiên tài, rất có thể là Tôn Giả tự mình dẫn đội."
Nói đến đây, Huyền Lão Hắc Đế lại thở dài một tiếng.
Ngẫm lại thật sự là ý khó bình.
Có thời điểm cảm thấy không thể không cam lòng dưới người, lưng tựa đại thụ có chỗ tốt của lưng tựa đại thụ.
Chức vị này của lão thấp hơn so với Hắc Bạch Vô Thường một chút, thuộc về đẳng cấp phó Âm Soái.
Đẳng cấp này không có quyền tự quyết gì, cả một đời chỉ có thể trấn thủ nơi đây.
Không có bất cứ ngày nghỉ, thậm chí không thể ra ngoài, phàm là người có đãi ngộ cao một chút, đồng thời có thời gian, Huyền Lão Hắc Đế cũng sẽ không nói cái gì.
"Thì ra là thế. . ."
Bầu không khí lập tức trầm mặc xuống, Lục Khiêm quay đầu nhìn về phía Nại Hà Kim Kiều.
Không ngừng có ác nhân và Quỷ Thần thông qua kim kiều tiến vào chỗ sâu Hoàng Tuyền.
Những Quỷ Thần này sẽ truyền tống đến trước mặt Phán Quan đại điện, sau khi tiếp nhận thẩm phán sẽ bị ném vào Địa Ngục riêng.
Lục Khiêm đi đến trước mặt một Chu Bào quỷ sai.
"Đại nhân."
Quỷ sai cung kính hành lễ, hữu lễ có tiết, không hung ác giống như Quỷ Thần khác.
Quỷ sai thường xuyên nhìn thấy Lục Khiêm ra ra vào vào, mặc dù không phải lãnh đạo Địa Ngục, dù sao cũng là người có liên quan cùng lãnh đạo, thái độ nhất định phải cung cung kính kính.
"Ngươi là người nơi nào?"
Lục Khiêm hỏi.
"Khi còn sống thuộc hạ chính là Thái thú Vũ Quốc, bởi vì trị dân có công, được Huyền lão đại nhân bổ nhiệm làm quỷ sai Thập trưởng, hưởng thụ Trường Sinh Đạo Quả."
Có thể nhìn ra được, quỷ sai áo đỏ rất hài lòng đối với chức vị này của mình.
Đối với tu sĩ mà nói, làm cái quỷ sai và làm nô tài không khác biệt lắm, nhưng nếu là người thường thì rất trân quý với chức vị này, phú quý thế tục, so với Trường Sinh sau khi chết đơn giản là không đáng giá nhắc tới.
Đoạn thời gian này quỷ sai không chỉ một lần thấy qua vương công quý tộc bị mang đến Địa Ngục.
Những người này khi còn sống uy danh hiển hách, sau khi chết ngay cả dã cẩu cũng không bằng.
"Thế nào, ngươi quen thuộc quá trình rồi?"
Huyền Lão Hắc Đế xuất hiện ở bên cạnh Lục Khiêm, quỷ sai vội vàng lui ra.
"Không phải, cung chủ có biết Vô Gian Địa Ngục?"
"Biết rõ, đây là Địa Ngục ở sâu trong Hoàng Tuyền."
Hoàng Tuyền đạo thống cũng có liên quan tới thần thông kiến tạo Địa Ngục.
Nhưng có một cái Địa Ngục ngay cả thần thông cũng không phục chế được.
Đó chính là Vô Gian Địa Ngục.
Đây là Địa Ngục rất hữu thương thiên hòa.
Chỉ có Hoàng Tuyền Thiên Tử và người dòng chính mới có thể kiến tạo ra được.
Cụ thể Vô Gian Địa Ngục có trừng phạt gì cũng không rõ ràng, người tiến vào bên trong theo một ý nghĩa nào đó chính là vĩnh sinh.
Vĩnh viễn chịu khổ, Địa Ngục này quá mức thương thiên hòa, nghiệp lực cực nặng, Huyền Lão Hắc Đế trấn thủ mấy năm cũng không xuất hiện qua một người bị đánh nhập vào Vô Gian Địa Ngục, có thể thấy được ngưỡng cửa Địa Ngục này cao bao nhiêu.
"Ngươi hỏi chuyện này để làm gì?"
"Không có việc gì, thỉnh thoảng nghe thấy cái Địa Ngục này, vì vậy hỏi một chút."
Ban đầu Lục Khiêm còn muốn lấy ra hỏi một chút, hiện tại xem ra không cần, miễn cho sinh ra nhiều chuyện.
Cũng không biết Đại Từ Tôn làm ra cái Địa Ngục này như thế nào.
Thế nhưng cho dù Lục Khiêm tạo ra, cũng không có hoàn toàn khống chế vật này.
Cho tới hôm nay, còn không biết rõ làm sao tìm được hai người bị nhốt vào Vô Gian Địa Ngục kia.
"Ta đi đã."
Nói chuyện phiếm một trận, Lục Khiêm liền quay người rời đi.
"Ơ! Động Chân."
Vừa mới đi vào động thiên, Dương Tiêu lười biếng nói.
Chỉ thấy hắn nằm ở trên đám mây, đầu gối lên cánh tay, ánh mắt lơ đãng, không biết rõ nhìn cái gì.
"Lần trước vẫn là Nguyên Thần, hiện tại đã Động Chân. Cố gắng như vậy làm gì."
Dương Tiêu cười nói.
"Tuổi thọ ngươi kéo dài, đương nhiên sẽ không để ý thời gian dài ngắn, nhóm chúng ta không như vậy, thời gian cực nhanh, lần sau gặp lại ta, nói không chừng đều đã già rồi."
Có thời điểm Lục Khiêm thật sự hâm mộ loại cuộc sống này.
Hắn hỏi thăm sự tình liên quan tới Hoàng Tuyền một phen.
Dương Tiêu cũng không quá rõ ràng, chỉ biết rõ tổ chức này rất bá đạo, đẳng cấp khắc nghiệt, từ nhỏ đến lớn không dám trêu chọc.
Lục Khiêm ngây người tại Thái Thuấn Tinh một ngày, tương đương với thời gian một trăm ngày ở Đại Hạo.
Trong thời gian này làm một cái chức nghiệp quy hoạch.
Truyền thừa Đại Từ Tôn lưu lại cơ bản đã tu luyện viên mãn, hơn nữa chính là Tiên Thiên Kiến Mộc Chủng, vật này cần chuyển hóa tín ngưỡng Ngũ Đế, trước mắt cái thứ nhất là Hắc Đế, cái khác cũng được, chỉ là tu hành cùng một chỗ tương đối khó khăn.
Lại có một cái chính là Hoàng Tuyền bên này.
Kế hoạch là đánh đi vào trước, sau đó tìm tới cơ hội thoát khốn mà ra, kết hợp bài học của Đại Từ Tôn, không thể bước theo gót.
Cuối cùng là nghe ngóng tin tức của Xích Âm.
Lục Khiêm đang suy tư làm sao để mình tranh thủ một cái chức vị tương đối tốt.
Lúc này, kim cung trong Phong Đô Sơn truyền đến tin tức.
"Lão gia, Thanh Phong gửi thư, liên tục phát ba tháng. ."
Thanh âm Yêu Nguyệt truyền đến.
"Ừm, nói nghe một chút."
"Thanh Phong nói Âm Chủ có việc cho gọi. . ."
Lục Khiêm xem qua một lần, không nhịn được cười.
Không ngờ mình lại nổi danh.
Ngày đó chiến một trận trong hư không, Âm Chủ nhìn thấy Thanh Đế ra tay đối phó mình, bởi vậy hắn thoát khốn mà ra, cho nên cho rằng lần này Lục Khiêm có công lao lớn, Nhược Thủy chết cũng đặt trên đầu Thanh Đế.
"Trở về đi."
Lục Khiêm cười nói.
Đang lo nghe tin tức Xích Âm như thế nào.