Bàng Môn Đạo Sĩ Ở Thế Giới Chí Quái (Dịch Full)

Chương 932 - 【Vip】 Phá Diệt Quang Mang, Thần Vương Oan Uổng

【VIP】 Phá diệt quang mang, Thần Vương oan uổng 【VIP】 Phá diệt quang mang, Thần Vương oan uổng

Ngày kế tiếp.

Âm Chủ không tiếp tục lộ diện, nghe đồn Âm Chủ ở trong trận chiến kia bị thương nhẹ, cho nên không hề lộ diện, cũng là bởi vì đang dưỡng thương.

"Chuyện này là thật?"

Trong một chỗ mật thất, Trung Nguyên Tử Quân nhìn về phía Câu Ly Thần Vương.

"Có lẽ không sai lắm, vài ngày trước ta lấy cớ giảng hòa cùng Lục Khiêm, người này cự tuyệt ta, trong lúc vô tình tiết lộ tin tức Âm Chủ bế quan."

Câu Ly Thần Vương buông thõng con mắt, không thấy rõ cảm xúc trong mắt.

"Lục Khiêm cự tuyệt ngươi rồi?"

Trung Nguyên Tử Quân hỏi.

"Ừm."

"Hừ!"

Trung Nguyên Tử Quân cười lạnh nói:

“Đắc chí liền càn rỡ, người này chết chưa hết tội."

"Ta cũng không muốn giảng hòa, chỉ là điều tra tình huống một cái."

Câu Ly Thần Vương giải thích nói.

"Không sao, hiện tại chính là cơ hội tuyệt vời, ta sẽ thông báo cho những người khác."

"Hiện tại đạo hữu có thể nói cho ta biết người tới là người nào chứ?"

Trung Nguyên Tử Quân cười thần bí, nói:

"Đến thời điểm ngươi sẽ biết."

Dứt lời, trên mặt hắn đeo một cái mặt nạ hoa văn cổ quái, hoa văn trên đó là một loại trận pháp, ngăn cách thần niệm nhìn trộm.

"Nếu đạo hữu không muốn bại lộ thân phận, có thể mang phía trên cổ."

Trong mặt nạ truyền đến thanh âm trầm thấp của Trung Nguyên Tử Quân, sau đó đưa ra một cái mặt nạ màu trắng.

Câu Ly Thần Vương nghĩ nghĩ, vẫn mang mặt nạ lên.

Hai người không nói chuyện, ngột ngạt thật lâu.

Mật thất u ám chỉ còn lại tiếng hít thở yếu ớt.

Soạt!

Bỗng nhiên, một điểm kim quang từ trong bóng tối sinh ra, tựa như đom đóm, xoay quanh trên không trung, sau đó hóa thành phù lục phức tạp.

Một đạo dao động khó hiểu truyền khắp bốn phương.

Bên trong kim quang xuất hiện hình ảnh.

Có mấy nam tử mang mặt nạ, cùng một thanh y nam tử không mang mặt nạ.

Nhìn thấy mấy người đối diện, nội tâm Câu Ly Thần Vương chấn động.

Thiên Tôn và Thanh Đế!

Lại có hai vị cao thủ Âm Dương cảnh, Lục Khiêm có tài đức gì, vậy mà khiến hai tu sĩ đỉnh tiêm nhìn chằm chằm.

"Âm Chủ bế quan, nửa canh giờ sau nhóm chúng ta sẽ đến Hắc Thủy Tai Tinh, đến lúc đó mong Thanh Đế tự mình ra tay."

"Biết rõ."

Thanh Đế gật đầu nói:

“Tin tức này là thật?"

Câu Ly Thần Vương không nói một lời, Trung Nguyên cũng không có giới thiệu hắn với đám người.

"Tại hạ không biết rõ, thế nhưng Thần Vương bên cạnh ta lại hiểu rõ."

Ánh mắt đám người lập tức hội tụ trên người Câu Ly Thần Vương.

Giờ phút này trong lòng của hắn vô cùng xoắn xuýt.

Vài ngày trước được Lục Khiêm nhờ vả, bởi vì Âm Chủ bế quan, khả năng đối phương sẽ tùy thời đến đánh lén, cho nên cử hắn đến đây điều tra tin tức, đồng thời dẫn người vào trong cạm bẫy đã sớm thiết kế tốt.

Lúc đầu kế hoạch này rất hoàn mỹ, Câu Ly Thần Vương cũng cảm thấy có thể thực hiện mới đồng ý.

Hiện tại có hai vị Âm Dương cảnh tới, hắn lập tức muốn đánh trống lui quân.

Nếu như chỉ là mấy Động Chân, Câu Ly Thần Vương tin tưởng Lục Khiêm có thể giải quyết, nhưng bây giờ không giống, mặc cho Lục Khiêm có bản lãnh thông thiên, cũng không cách nào đánh thắng được hai người.

Chỉ sợ đến lúc đó sẽ liên luỵ đến mình.

Nghĩ tới đây, nội tâm Câu Ly Thần Vương đã có quyết định.

"Hồi Thanh Đế đại nhân, tin tức này là thật."

"Tại sao ngươi lại biết?"

Ánh mắt Thanh Đế sáng ngời, giống như có thể xem thấu lòng người.

"Bởi vì ta là nội ứng. . ."

Lời Câu Ly Thần Vương vừa nói ra, tất cả mọi người cảm giác có chút ngoài ý muốn, nhất là Trung Nguyên Tử Quân, sau khi sửng sốt một hồi lại khôi phục bình thường, không thèm quan tâm sự thật này.

Âm mưu và dương mưu cũng không phải là quan hệ đến chỗ tối và chỗ sáng.

Dương mưu là ép người không thể không thuận theo mưu lược.

Thời điểm hắn tìm tới Câu Ly Thần Vương, đã không lo lắng đối phương để lộ bí mật hay không, cho dù trong lòng có quỷ, nhìn thấy lực lượng phía bên mình cũng sẽ cúi đầu xuống.

"Đúng là Âm Chủ bế quan, ngày đó Trung Nguyên đạo hữu tới cửa, ta đã đầu nhập vào Lục Khiêm, hắn ủy thác ta tới điều tra tình huống, thuận tiện dẫn Trung Nguyên đạo hữu tiến vào cạm bẫy ở Hắc Thủy Tinh."

Câu Ly Thần Vương phủ nhận lời nói vừa rồi với Trung Nguyên Tử Quân, thẳng thắn nói sự thật mình đã sớm đi theo Lục Khiêm.

Hiện tại hắn không dám giấu diếm nữa, dưới loại tình huống này Lục Khiêm hẳn phải chết, nếu mình còn dám giấu diếm, khả năng chết chính là mình.

"Ha ha, người thức thời là tuấn kiệt, ta có thể hiểu được ý nghĩ của các hạ; chắc chắn tên tiểu nhân Lục Khiêm làm sao cũng không nghĩ ra Thiên Tôn và Thanh Đế tự mình tới, hắn chỉ là một tên Động Chân nho nhỏ, làm sao có thể ngăn cản phong mang của hai đại cao thủ."

Trung Nguyên Tử Quân cười nói.

Trải qua Câu Ly Thần Vương phản bội, đám người đại khái tin tưởng sự thật Âm Chủ bế quan.

Dù sao dưới tình huống Ngũ Đế vây công, còn có thể thuận lợi thoát thân, trên thân hoặc ít hoặc nhiều đều mang một ít tổn thương.

Âm Chủ Dương Chủ bế quan, có lẽ tám chín phần mười là sự thật.

"Nghe nói Lục Khiêm bố trí cạm bẫy? Bản tọa ngược lại muốn xem xem hắn có thủ đoạn gì."

Thanh Đế mỉm cười.

Những người khác không thể nào hiểu được vì sao mình chấp nhất giết chết Lục Khiêm, chỉ có lão mới biết rõ, hạt giống sinh trưởng trên người Lục Khiêm khủng bố cỡ nào.

Người này không bị khống chế, một khi để hắn trưởng thành, nhất định là đại địch của lão trong tương lai.

Cho nên nhất định phải giết chết.

Thiên Tôn cũng có lý do không thể không giết.

Nghĩ tới đây, Thanh Đế ở trong kim quang lăng không vẽ ra một cái phù lục màu xanh.

"Nhớ kỹ hình dáng cái phù lục này, lát nữa các ngươi đến Hắc Thủy Tai Tinh, nhớ kỹ vẽ ra phù lục này, bản tọa sẽ cách không tới, rõ chưa?"

"Biết rõ."

Soạt!

Kim quang tiêu tán, mật thất u ám khôi phục yên tĩnh lần nữa.

"Được rồi, nhóm chúng ta đi qua trước. Tận lực cẩn thận một chút, không nên bị phát hiện."

Hắc Thủy Tai Tinh.

Sóng lớn bình tĩnh, hắc thủy tĩnh mịch.

Một ngọn núi lớn sừng sững trên mặt nước, mây đen cuồn cuộn, trấn áp thế giới.

Kim cung tầng thứ năm.

Một nhóm bảy người đứng ở trước mặt kim cung, đám người thân mang quần áo khác nhau, trong đó người mang áo choàng màu vàng kim và màu lam là dễ thấy nhất.

"Giới thiệu với các ngươi một chút, đây là Tinh Chủ Lục Khiêm mới, mọi người xưng là Phong Đô đại vương."

Hi Chiếu chỉ vào Lục Khiêm nói, sau đó lần lượt giới thiệu: \

"Đây là Mậu Thổ Tức Nhưỡng Vô Danh đạo hữu, Nam Minh Ly Hỏa Lam Diễm, Tây Cực Canh Kim Canh Khâm, Thanh Long Ất Mộc Đông Hoa. . ."

Đám người nhao nhao chắp tay hỏi thăm, những người này đều có thiên thu, tướng mạo và tinh thần mình sở hữu không khác nhau lắm.

Tướng mạo Hỏa Tinh Lam Diễm tương đối cương mãnh, khí chất Mộc Tinh nhu hòa hơn.

Nhìn bọn hắn, Lục Khiêm nghĩ đến một vấn đề.

Nếu như lực lượng ngũ hành lưỡng giới bị mình hấp thu, Tiên Thiên Kiến Mộc Đạo Quả có trở nên rất cao hay không?

Lục Khiêm rất muốn nếm thử một phen, nhưng không phải hiện tại, khiến cường giả hai thế giới vây công, Lục Khiêm cũng chỉ có thể tránh về Thái Thuấn Tinh.

Oanh!

Bỗng nhiên, phía trên bầu trời truyền đến một trận oanh minh.

Hắc thủy tai ương nhấc lên vạn trượng sóng lớn.

"Tới rồi, thật nhanh."

Trong mắt Lục Khiêm lóe lên tinh quang.

Ánh mắt xuyên qua mây đen, nhìn về phía hư không vô ngần.

Chỉ thấy bầu trời đen như mực xuất hiện một cây to lớn.

Cảnh cây thô to trăm trượng, lá cây màu xanh lá, nhìn như yếu đuối, nhưng lại kiên nghị chui ra từ hư không.

Trên đó có một đám mang theo mặt nạ.

"Ngươi nhìn, ta nói đúng không? Bọn hắn nhất định tới."

Lục Khiêm nhìn Tinh Chủ khác, mỉm cười, bỗng nhiên sắc mặt chuyển thành lạnh lẽo, quát:

“Động thủ! !"

Oanh!

Hắc lãng như rồng, mang theo khí thế một đi không trở lại, đánh úp về phía đám người trên không.

Bình Luận (0)
Comment