Bàng Môn Đạo Sĩ Ở Thế Giới Chí Quái (Dịch Full)

Chương 953 - 【Vip】 Lục Đạo Luân Hồi

【VIP】 Lục Đạo Luân Hồi 【VIP】 Lục Đạo Luân Hồi

"Có gì không thể?"

Lục Khiêm lộ ra vẻ vô cùng sảng khoái, phất tay buông cấm chế Phong Đô Sơn ra.

Trư Quỷ Vương chắp tay sau lưng, nhìn trái nhìn phải, sau đó đi vào đỉnh núi Phong Đô Sơn.

Đỉnh núi là tầng thứ nhất trường xà thổ diễm, thiết cẩu phun khói địa ngục, nhìn qua thiết cẩu cao lớn và trường xà quấn quanh ngọn núi, Trư Quỷ Vương không khỏi cảm thán.

"Ngươi chế tạo cái Địa Ngục này không tệ, xem ra ngươi tu luyện chính là U Minh Địa Ngục Đạo."

Hoàng Tuyền có rất nhiều đạo thống, ví dụ như Nại Hà Kim Kiều, A Tỳ Môn, Diêm La Thiên Tử và chuyên tu Địa Ngục U Minh Địa Ngục.

Xưa nay công pháp không phải là trọng điểm, trọng điểm là mình có thể tu luyện hay không, người đồng thời tu luyện mấy môn cũng không phải là không có.

Trư Quỷ Vương tu luyện chính là Ác Quỷ Đạo.

"Ta đồng tu Diêm La Thiên Tử và U Minh Địa Ngục."

Lục Khiêm nói.

"Cẩn thận tham thì thâm đấy."

Trư Quỷ Vương một câu không một câu có nói.

Hai người một đường từ tầng thứ nhất đến tầng thứ chín.

Trư Quỷ Vương dừng bước chân lại, nhìn qua tầng thứ mười, quay đầu nhìn về phía Lục Khiêm, nghi ngờ nói:

"Tại sao tầng núi này lại trống không?"

"Đạo hạnh nông cạn, còn chưa biết rõ phải tu Địa Ngục gì, đây là cơ hội sau cùng, cho nên muốn tìm tòi một phen."

Lục Khiêm ẩn nấp Địa Ngục tầng thứ mười rồi, theo hắn biết, toàn bộ U Minh Hoàng Tuyền, chỉ có cung điện của Hoàng Tuyền Thiên Tử Hạ Hạt, mới có Vô Gian Địa Ngục.

Những người khác căn bản không có cơ hội kiến tạo Vô Gian Địa Ngục, đây là quyền hành thuộc về Hoàng Tuyền Thiên Tử và nhân mã dòng chính nhất của hắn.

Thấy vậy, Lục Khiêm cũng không dám lộ ra, đừng nói bị người cướp đi, chỉ là làm sao làm ra cũng không nói rõ ràng được.

Nói không chừng phía sau chuyện này còn liên lụy đến Đại Từ Tôn.

Trư Quỷ Vương dạo qua một vòng, hài lòng gật gật đầu:

"Rất tốt, đạo hữu làm không tệ, xem ra ngươi trong thời gian ngắn tu vi có chỗ tinh tiến."

Khí chất Lục Khiêm phát sinh biến hóa rất lớn, Trư Quỷ Vương có thể rõ ràng cảm giác được tu vi đối phương tăng cường.

Trước kia còn cảm thấy có chín phần chắc chắn bắt được người này, hiện tại xem ra muốn đối phó Lục Khiêm, tối thiểu phải lấy ra toàn bộ lực lượng, còn chưa nhất định có thể bắt được.

"Quá khen, vận khí mà thôi."

Lục Khiêm nói.

Hai người hàn huyên một phen, Trư Quỷ Vương lấy ra một cái bình ngọc.

"Đây là Hoàng Tuyền Động Huyền Đan, tất cả có mười viên, ăn vào tu vi tinh tiến."

Trư Quỷ Vương mở cái bình ra, một cỗ mùi thơm từ trong bình truyền tới, làm lòng người sảng khoái.

Phía trên đan dược màu vàng kim, có chín viên khiếu khổng, ma khí đen như mực phun ra ngoài, dường như ngưng tụ thành Tinh Linh.

Cái gọi là Tinh Linh, chính là tinh hoa chi linh, bình thường là chỗ tụ tập sinh ra tinh khí.

Tinh Linh vừa mới tạo ra, một khắc sau đã bị cái cấm chế trên bình đánh tan.

Đây là Cửu Khiếu Kim Đan, lại có mười viên!

Lục Khiêm rất bất ngờ, không nghĩ ra gia hỏa Phàn Khôi này cũng bắt đầu nhổ lông.

Thế nhưng, nghĩ tới đây, một loại dự cảm không ổn lóe lên trong đầu, không phải là có cái hố to gì chứ?

Mặc kệ như thế nào, đan dược vẫn không sai, Lục Khiêm đón lấy Kim Đan.

"Ha ha, hôm nay ta cũng nhàm chán đến xem, thuận tiện đưa chút đồ vật giúp Phán Quan đại nhân."

"Không sao, đạo hữu muốn tới thì tới, tùy thời hoan nghênh."

"Nếu không còn chuyện gì, ta đi trước."

Trư Quỷ Vương vừa muốn rời đi, bỗng nhiên nghĩ đến cái gì:

“Đúng rồi, Thành Hoàng không có phái người tiếp xúc với ngươi sao?"

"Không có, dường như Thành Hoàng có chút bài xích người của Phán Quan Ti, ban đầu ở Đại Hạo cũng không có nể mặt."

Trư Quỷ Vương cười lạnh một tiếng, nói:

"Người này bị điên, không cần để ý tới, bình thường ngươi cũng có chú ý, đừng đê hắn ám toán ngươi, Thưởng Thiện Ti Án đời trước vẫn lạc, chính là người này động tay động chân."

Răng rắc!

Trư Quỷ Vương xé rách không gian, thân hình lóe lên, biến mất tại chỗ.

Lục Khiêm nhìn qua bóng lưng người này trầm mặc không nói.

Nội bộ Minh Thần Điện cũng không quá hài hòa, Phàn Khôi và Thành Hoàng là tử địch, ngươi chết ta sống.

Thật ra vừa rồi hắn cũng không có nói thật với Trư Quỷ Vương, Thành Hoàng cũng có phái người tiếp xúc với hắn.

Mười mấy ngày trước, không biết thông qua con đường gì đưa tới một phong thư, nội dung thư tín là bảo hắn đầu nhập qua bên đó, giọng điệu vô cùng ngạo mạn, giống như là một loại ban thưởng, Lục Khiêm không thèm nhìn liền xé toang.

So với hắn đi theo gia hỏa này, còn không bằng tiếp tục ở lại chỗ Phàn Khôi.

Chí ít chỗ Phàn Khôi còn có tự do, dưới tình huống bình thường sẽ không quản mình.

Thành Hoàng chính là một tên cực đoan, hắn có tính khống chế với thủ hạ rất mạnh.

Quan trọng nhất là cái quy định không tích tư tài, cho nên đồ vật đều phải nộp lên, sau đó do Thành Hoàng phân phối, bao gồm cả nữ nhân, pháp khí, công pháp các loại.

Trừ cái đó ra, còn nhiều quy định khắc nghiệt khác.

Mặc dù Thành Hoàng cực kỳ hào phóng đối với thủ hạ, thậm chí vô cùng bao che khuyết điểm, nhưng loại không khí này, Lục Khiêm không thể nào chấp nhận được, bí mật trên người hắn quá nhiều.

Cho dù là người thân cận cũng không cách nào nói ra, chớ nói chi là nói cho Thành Hoàng.

Lục Khiêm để Quỷ Vương và đám người Yêu Nguyệt đi ra, cho bọn hắn trấn thủ bốn phương, sau đó trở lại mật thất lần nữa, tiếp tục tu luyện Lục Đạo Luân Hồi bí pháp.

Hiện tại chỉ có ong độc Côn Trùng Đạo, chí ít mỗi cái đạo phải có mấy tên đạo binh.

Chờ Tiên Thiên Kiến Mộc Chủng hoàn toàn tiêu hóa lực lượng Cú Mang, tùy tiện bái kiến Thái Ông một cái, nhìn xem có thể đạt được mấy cái đạo binh mạnh mẽ hay không.

Vạn sự sẵn sàng, là có thể đi ra Đông Hải.

Thời gian trôi qua từng chút từng chút.

Bất tri bất giác đã qua hơn một tháng, tương đương với mười tháng trong Phong Đô Sơn.

Mật thất.

Màu sắc đen như mực, âm vụ bao phủ.

Một tên đạo nhân ngồi xếp bằng, cây giống trên đỉnh đầu chậm rãi phát ra lục quang.

Lục quang rơi vào đỉnh đầu, hắc vụ đồng hóa lục quang.

Rất nhanh, lục quang hoàn toàn chuyển hóa thành hắc vụ.

Soạt!

Bỗng nhiên Lục Khiêm mở hai mắt ra, hắc quang từ trong con mắt nổ bắn ra mà ra, rơi xuống trên tường, vách tường trở nên đen như mực, sau đó hóa thành một bãi nước mủ.

Đây là ánh mắt không phải pháp thuật, là do hắn không khống chế nổi lực lượng phát tiết ra ngoài, cho nên mới phát sinh loại tình huống này.

Lục Khiêm chậm rãi đứng lên, dạo bước ở trong phòng.

Nơi đi qua, mặt đất cứng rắn như thép mọc ra thảm thực vật đen như mực.

Một loại cây mọc ra bốn lá tiến đến bên người Lục Khiêm, ma vụ biến ảo, lá cây biến thành bốn cái mặt người, ngũ quan mơ hồ, không giây phút nào là không đang biến ảo.

"Chủ nhân."

Thanh âm khàn khàn, giống như là móng tay cáo trên vật thể cứng rắn, làm cho người nghe không rét mà run.

Lục Khiêm không nói gì, mà nhìn chằm chằm vào cái cây kỳ quái này, trên mặt đất còn đầy dây leo đen như mực.

Mỗi một loại thực vật đều tản ra sinh cơ đoạn tuyệt khí tức, vách tường xung quanh đều biến thành bột mịn, ngay cả sinh cơ của tảng đá cũng có thể tước đoạt, có thể thấy được lợi hại của vật này.

Tâm niệm Lục Khiêm hơi động, thực vật biến mất, mật thất lại khôi phục trạng thái bình thường.

(Điên Đảo Ngũ Hành Đại Phá Bại Nguyên Thai Pháp) ( Âm đức 193820/ 1000000).

Hiện tại Đại Phá Bại Nguyên Thai Pháp chỉ còn lại âm đức, âm đức sẽ theo hấp thu lực lượng ngũ hành mà tăng trưởng, lĩnh ngộ lực lượng đi theo hấp thu tín ngưỡng mà định ra.

Bình Luận (0)
Comment