Cùng lúc đó, Huyền Linh Hoàng Lão cũng phát hiện khác thường ở phía dưới. Toàn bộ pháp trận của tinh cầu là chỉnh thể, thiếu đi bất kỳ một cái nào đều sẽ có phản ứng. Lục Khiêm giết Bạch Đế, tất nhiên sẽ bị người phát hiện.
“Như thế nào? Đột phá sao?” Hi Chiếu nhìn về phía Lục Khiêm.
“Vẫn không có, trạng thái hiện tại của ta đã đến đỉnh phong, nhưng còn thiếu một sợi tiên khí.” Lục Khiêm nhướng mày, có chút bất đắc dĩ. Thứ đồ vật như tiên khí này cũng không phải bình thường là có thể đạt được, vật này tồn tại ở thời kỳ Thượng Cổ, chỉ có thông qua pháp thuật thủ đoạn hoặc là tìm được tiên khí thời kỳ thượng cổ để lại, mới có thể tiến hành đột phá. Nếu không, chỉ có thể dùng Tiên Thiên Kiến Mộc lại hấp thu thêm mấy người, trên người bọn họ cũng có tiên khí lưu lại.
Nghĩ tới đây, Lục Khiêm chạy tới mắt trận của trận pháp kế tiếp. Tốc độ nhất định phải nhanh, Huyền Linh Hoàng Lão gần như chú ý đến nơi này, nhất định phải nắm chặt thời gian kết thúc chiến đấu.
Lục Khiêm dẫn đầu hai người tới nơi kế tiếp
Lúc này, Hắc Đế đang suy nghĩ làm sao thoát khỏi khó khăn, thời khắc đang vắt hết óc suy nghĩ, bỗng nhiên phía trước xuất hiện một bóng người. Nương theo hỏa diễm tà ác yêu diễm, trận pháp bị đốt ra một cái lỗ thủng.
“Thiên Tôn đạo hữu?” Hắc Đế thở phào nhẹ nhõm, xem ra vẫn có người cứu mình.
Bỗng nhiên gã phát hiện bầu không khí có chút không đúng, vừa muốn mở miệng hỏi thăm, lại phát hiện nụ cười của Lục Khiêm có chút cổ quái.
“Hắc Đế, mượn mạng của ngươi dùng một lát!”
Soạt!
Vừa dứt lời, Lục Khiêm khôi phục bộ dạng ban đầu, hai thân ảnh bên người như tia chớp bay ra, hai đạo hỏa diễm nóng bỏng nhưng không cùng tính chất rơi xuống trên người Hắc Đế.
“A! Hoá ra là ngươi!”
Hắc Đế bị hai cao thủ cảnh giới ngang nhau đánh lén, trước đó lại không có chuẩn bị, một chút năng lực phản kháng cũng không có, cuối cùng bị Tiên Thiên Kiến Mộc hấp thu toàn bộ.
“Tiếp theo!”
Còn thừa lại hai người vẫn chưa giải quyết, tiết tấu nhất định phải nhanh một chút, nếu không Huyền Linh Hoàng Lão sẽ kịp phản ứng.
Ngay thời điểm Lục Khiêm sắp khởi hành, trước mắt đột nhiên xuất hiện một bóng người. Một lão giả mặc đạo bào đơn giản từ trong hư không đi ra, nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, ánh mắt xuất hiện một tia dao động, một luồng sát khí vô hình tràn ngập.
“Hoá ra ngươi không phải Thiên Tôn.” Ngữ khí của Huyền Linh Hoàng Lão bình thản, lại rất dễ dàng làm cho người ta cảm nhận được sát khí trong giọng nói của lão.
Mình bố trí nhiều năm như vậy, kết quả quên chỗ sơ hở này. Chủ yếu là lão có tự tin đối với con mắt của mình, lại không nghĩ rằng bị Lục Khiêm biến hóa lừa gạt. Nếu như trước đó cẩn thận một chút, hẳn là sẽ phát hiện sơ hở của Lục Khiêm, đáng tiếc nói cái gì cũng đã trễ rồi.
“Ồ? Còn có hai tên giúp đỡ? Xem ra ngươi chuẩn bị rất đầy đủ.”
Trong lúc Huyền Linh Hoàng Lão nói chuyện, một cỗ hoàng quang từ trên thân chậm rãi phát ra, quang mang dẫn động pháp trận trên tinh cầu. Trong chốc lát, sức mạnh thiên địa ép xuống, ba người có cảm giác như đang vác một ngọn núi lớn trên người, pháp lực suy yếu, phân ra bộ phận lực lượng dùng để chống cự áp lực vô hình.
“Động thủ!” Lục Khiêm nhẹ giọng quát.
Hi Chiếu thét dài một tiếng, cả người bị ngọn lửa bao quanh, biến thành một con Chu Tước khống chế xe ngựa hoàng kim.
Xích Nhật thì hóa thân thành mặt trời, quang mang nóng bỏng giống như kiếm khí sắc bén, hư không vạch ra từng đạo khe hở.
Mà Lục Khiêm cũng biến hóa ra Pháp Tướng của mình, Kim Long xoay quanh phía trên Tiên Thiên Kiến Mộc, hai mắt thả ra kim quang, tựa như yêu ma quỷ quái bắn hồn phách người.
Phía dưới tán cây Tiên Thiên Kiến Mộc kết thành trái cây ba màu sắc khác nhau, lần lượt đại biểu cho ba người Bạch Đế, Thanh Đế, Hắc Đế.
Nhìn thấy Tiên Thiên Kiến Mộc, Huyền Linh Hoàng Lão nhíu lông mày lại, thần sắc hơi kinh ngạc, tất cả nguyên do hiện lên trong đầu.
Lục Khiêm phun ra một đoàn Hồng Liên Nghiệp Hỏa, Thần Long phát ra tiếng người: “Có phải vô cùng nhìn quen mắt phải không? Tuy nói là kiệt tác của Thanh Đế, thủ hạ của ngươi sớm đã có ý nghĩ tạo phản, chỉ là ngươi không biết rõ thôi.”
Ba người cùng nhau ra tay, lực lượng cộng lại hoàn toàn không kém gì Huyền Linh Hoàng Lão. Lục Khiêm mặc dù không đột phá đến Âm Dương cảnh, nhưng sức mạnh của Hồng Liên Liệt Hỏa hoàn toàn đền bù chênh lệch cảnh giới này.
Huyền Linh Hoàng Lão nhìn thấy hỏa diễm quỷ dị như vậy, trong lòng cũng vô cùng rung động, hai con Thần thú và Chu Tước bên cạnh kia ngược lại bị lão không để ý đến bỏ qua. Huyền Linh Hoàng Lão cầm Đả Thần Tiên, Đả Thần Tiên nhẹ nhàng huy động, vây công của đám người lập tức tan thành mây khói, toàn bộ tan rã.
“Thật mạnh!”
Lục Khiêm trong lòng run lên, gia hoả này hoàn toàn hiểu thấu đáo Âm Dương tạo hóa, thủ đoạn bình thường căn bản không có tác dụng.
“Cẩn thận một chút!” Lục Khiêm dặn dò những người khác.
Đám người giao thủ mấy chục hiệp, công kích của ba người hoàn toàn không chạm được vào người, Huyền Linh Hoàng Lão đi bộ nhàn nhã, tiêu sái tự tại, khóa chặt mục tiêu trên người Lục Khiêm, vẻn vẹn chằm chằm đề phòng một mình Lục Khiêm.
Ba người khác bị giết, không tạo thành bất kỳ ảnh hưởng gì đối với lão. Dù sao lực lượng cũng ở bên trên Tiên Thiên Kiến Mộc của Lục Khiêm. Đợi lát nữa giết Lục Khiêm, những lực lượng này cuối cùng sẽ trở về.
Lục Khiêm đối mặt với sự chiếu cố độc nhất vô nhị của Huyền Linh Hoàng Lão, áp lực cũng vô cùng lớn.
Nhưng Huyền Linh Hoàng Lão cũng không phải hoàn toàn không có áp lực. Ba viên đạo quả của Tiên Thiên Kiến Mộc phát ra công kích mạnh nhất, Thủy Đạo của Hắc Đế, Mộc Đạo của Thanh Đế, Kim Đạo của Bạch Đế. Toàn bộ hư không đều tràn ngập sức mạnh ngũ hành cường đại, tinh vực phụ cận Hoàng Thổ tinh ở trung tâm không có một tinh cầu hoàn chỉnh, nếu không phải không có pháp trận, Huyền Linh Hoàng lão cũng không khá hơn chút nào.
“Lục Khiêm! Cái này dù sao thiếu ba cái mắt trận, chèo chống không được bao lâu, chúng ta từ từ tiêu hao không nên gấp gáp.” Hi Chiếu lên tiếng nhắc nhở.
Rất nhanh mấy người điều chỉnh tốt cách đối phó, không còn tìm cách đánh bại Huyền Linh Hoàng Lão, mà là hạn chế hành động của lão.
Theo thời gian trôi qua, đối mặt với sự vây công của ba người, Huyền Linh Hoàng Lão dần dần cảm giác có chút hết sạch sức lực.
“Cút!” Huyền Linh Hoàng Lão một roi đánh lui Lục Khiêm, đánh một khối thiên thạch trong hư không thành mảnh vỡ, suýt chút làm bị thương Nguyên Thần của Xích Nhật.
Rất nhanh, pháp trận của Hoàng Thổ tinh trung tâm biến mất, tinh thần sáng tỏ trong bầu trời đêm trong nháy mắt trở nên ảm đạm, hao hết một tia nguyên khí cuối cùng, tụ tập trên những người khác cũng bị Huyền Linh Hoàng lão hấp thu.
Hư không trên đỉnh đầu Huyền Linh Hoàng Lão vỡ ra một cửa hang đen như mực.
“Mạng giữ lại, lão phu lần sau tới lấy.”
Huyền Linh Hoàng Lão nhìn chằm chằm đám người một chút, lập tức cấp tốc biến mất ở thế giới này.
Lục Khiêm cũng để mặc lão rời đi. Loại cao thủ cấp bậc này muốn rời đi vô cùng dễ dàng, nếu như không phải triệt để nghiền ép thực lực.
“Rốt cuộc cũng kết thúc.” Lục Khiêm thở phào nhẹ nhõm lỏng. Tổng cộng thôn phệ ba người, trở về bế quan hẳn là có hi vọng đột phá Âm Dương cảnh. Huyền Linh Hoàng Lão ở giới này đã không có căn cơ, ngày sau nhất định tranh thủ đánh bại, bổ sung ngũ hành đại đạo.
“Đúng vậy, thật không nghĩ tới còn có một ngày như thế.” Hi Chiếu nhớ tới thời điểm trước đây bị Huyền Linh Hoàng Lão bức đến tuyệt lộ, hiện tại lại đảo lộn rồi.
Mấy người dừng lại một lát ở tại chỗ, sau khi xác nhận Huyền Linh Hoàng Lão sẽ không ngóc đầu trở lại, tùy ý bay xuống phàm tục.
Sau đó còn có chuyện rất phiền phức phải xử lý. Huyền Linh Hoàng Lão mặc dù chạy trốn, thủ hạ của lão cùng tín đồ của lão vẫn chiếm giữ hai thế giới này. Lục Khiêm đương nhiên không có khả năng giết tất cả bọn họ, như thế sẽ không còn ai, lấy chiêu an làm chủ, biến những người này làm thuộc cấp của Âm Ti.