Thần bí lại huyền diệu, cánh cửa của mọi điều kỳ diệu. Bên trong phảng phất có vô tận huyền bí, vạn vật trong đại đạo.
Lục Khiêm biết rõ khả năng đây chính là huyền bí phía sau tiên khí, tiến vào cửa này, sẽ hiểu thấu đáo con đường cuối cùng phía sau.
Đáng tiếc Lục Khiêm bây giờ căn bản không có thực lực kia.
Xoạt!
Lúc này, một bóng trắng từ cửa chính huyền ảo bay ra rơi xuống trên người Lục Khiêm. Trong chốc lát, năng lượng vô cùng vô tận tràn vào thân thể. Từ ngoài vào trong, từ trong ra ngoài. Cọ rửa toàn bộ từ trong ra ngoài, từ mỗi một tế bào bắt đầu lột xác siêu phàm thoát tục. Từ tính chất căn bản cải biến hình thái sinh mệnh của cả người. Phải biết trước Âm Dương cảnh, tính chất của tu sĩ sẽ không xảy ra thay đổi quá lớn, không có chạm đến căn bản.
Từ nơi này cảnh giới bắt đầu, tiên khí lại không ngừng cọ rửa người thân thể, tiến hành cải tạo, trên căn bản thay đổi tính chất của một người.
Quá trình này chính là quá trình nhân loại không ngừng biến thành tiên nhân. Con đường này đi đến cuối cùng, chính là Thần Tiên bất tử bất diệt trong truyền thuyết, thọ cùng trời đất, Nhật Nguyệt Đồng Huy.
Từ xưa đến nay, cực ít có Thần Tiên tồn tại, phần lớn chỉ lưu truyền trong truyền thuyết, nhưng cảnh giới Âm Dương có thể tính là Tiên nhân, tồn tại bán nhân bán tiên.
Muốn đột phá cảnh giới này, hoặc là nói vượt qua cảnh giới này, chỉ cần không ngừng hấp thu tiên khí, chuyển hoá nhục thể thành thân thể Thần Tiên. Đây chính là sự huyền bí của cảnh giới này. Từ phàm thai nhục thể chuyển hóa thành Thần Tiên, thông qua hấp thu tiên khí.
Ầm ầm!
Âm thanh sấm sét trong cơ thể cuồn cuộn, Lục Khiêm chính thức bước vào cảnh giới Âm Dương. Hắn mở to mắt, trong mắt có kim quang huyền diệu lấp lóe, sau đầu có ba vòng sáng, lần lượt có ba loại màu sắc khác nhau. Lưng tựa một gốc đại thụ che trời, thân cây thẳng tắp cao lớn, rễ cây đâm thật sâu vào hư không, hấp thu hấp thu năng lượng của hư không, tán cây to như thế giới, phảng phất chống lên toàn bộ bầu trời. Phía trên tán cây có một con Thần Long màu vàng sậm lượn vòng, hoàng kim quan sát chúng sinh vạn vật, bá đạo vô song.
Lục Khiêm chẳng biết lúc nào xuất hiện trong hư không vô ngần, hành tẩu bên trong hư không, đi lại chậm rãi, mỗi một bước bước ra chính là cự ly mấy ngàn vạn dặm. Đến cảnh giới này, cự ly không còn là vấn đề, hắn có thể tùy ý xuyên thẳng qua địa phương khác, lang thang trong hư không cho đến khi kết thúc sinh mệnh.
Đương nhiên, cũng không nên làm điều này. Bên trong hư không cực kỳ nguy hiểm, có một số nơi là cấm địa tuyệt đối, ẩn giấu bí mật thiên địa từ vạn cổ đến nay, bước vào trong đó, chết cũng không biết rõ chết như thế nào.
Lục Khiêm du đãng trong hư không một phen, đại khái sau khi kiểm tra thực lực của mình, biến mất ngay tại chỗ.
Bây giờ sức mạnh hàng đầu ở hai thế giới chính là Âm Dương cảnh, Lục Khiêm đã nhảy lên trở thành cao thủ hàng đầu ở thế giới này.
Minh Thần đi lên một bước thực ra cũng chính là danh túc của Âm Dương cảnh, cũng không có vượt qua trình độ quá thái quá của bọn họ.
Lục Khiêm phá vỡ hư không, sau đó xuất hiện ở Âm Phủ.
Lão đầu đầu người thân rắn mặc quan phục đỏ tía, ngồi ở trong đại điện, thân là phụ tá của Điện chủ, Thái Ông ở thế giới này có thể nói là nhất ngôn cửu đỉnh. Bây giờ Thành Hoàng cũng bị lão áp đảo, Lục Khiêm lại là người của mình, xem như đứng vững bước chân trong cái cơ cấu này.
Lúc này bên ngoài truyền đến một trận tiếng bước chân. Tiếng bước chân trầm ổn, càng ngày càng gần, thanh âm thanh thúy giống như là giẫm ở trong lòng của người ta.
“Ừm?”
Thái Ông nghi hoặc ngẩng đầu lên, sau đó đối diện với ánh mắt của Lục Khiêm.
“Ngươi lại đột phá?” Trong lòng Thái Ông kinh hãi.
Mình căn bản không phát hiện ra Lục Khiêm đến. Nếu như không phải Lục Khiêm cố ý lộ ra tiếng bước chân, chỉ sợ đến trước mặt mình còn không biết rõ.
“Ừm, may mắn đột phá Âm Dương.” Lục Khiêm có chút hài lòng.
Tiên Thiên Kiến Mộc của mình lại thêm Hoàng Tuyền Giao Long uy lực quả nhiên cường đại, vừa mới đi vào cảnh giới này, Thái Ông đã không cảm ứng được mình, hiện tại đạo hạnh gần như Thái Ông.
“Không tệ không tệ.” Thái Ông vỗ vỗ bả vai Lục Khiêm: “Lát nữa ta sẽ giới thiệu người với Điện chủ, ngươi tiến vào cảnh giới này, có thể tiếp xúc với trung tâm Hoàng Tuyền, cách mỗi một vạn năm, Thiên Tử đều sẽ ban thưởng một sợi tiên khí, đây cũng là căn cơ trường sinh bất lão của chúng ta." Thái Ông tiết lộ một chút bí mật của Hoàng Tuyền Địa Phủ.
“Tiên khí từ đâu mà đến?” Lục Khiêm điềm nhiên như không có việc gì thử dò xét nói.
Đến cảnh giới này hắn mới biết rõ tiên khí là cơ sở của tất cả việc tu hành. Cảnh giới này không phải dựa vào chịu thời hạn là có thể thu hoạch được tăng trưởng đạo hạnh, mà là phải hấp thu tiên khí, dùng tiên khí để tiến hành tu luyện. Chịu thời gian lâu dài, sẽ chỉ tăng trưởng một chút độ thuần thục pháp thuật.
“Đương nhiên là Thiên Tử sáng tạo!” Nói tới Hoàng Tuyền thiên tử, trong mắt Thái Ông lóe lên một tia sùng kính.
Thái Ông và Lục Khiêm đều là cảnh giới Âm Dương, lại đi lên chính là cảnh giới Tạo Hóa. Tạo Hóa cảnh triệt để siêu thoát khỏi lẽ thường, người tu luyện nó đơn giản là dựa vào ngoại vật, hoặc là tinh khí hoặc tiên khí, mà cảnh giới này có thể tự mình sáng tạo tiên khí tu luyện.
Cảnh giới này có thể tự mình sinh ra tiên khí, nhưng cảnh giới này cũng chỉ có thể tự cấp tự túc. Cảnh giới của Hoàng Tuyền thiên tử khả năng cao hơn.
Nếu hấp thu tiên khí của hắn, về sau thoát khỏi khốn cảnh sẽ vô cùng khó khăn. Mặc kệ như thế nào, Lục Khiêm đều hết sức hài lòng, trước kia Hoàng Tuyền thiên tử xa không thể chạm, bây giờ hắn đã đạt đến cảnh giới này, cũng chỉ là việc một hai cảnh giới.
Cảnh giới bây giờ của hắn cao hơn một chút so với Đại Từ Tôn.
Thái Ông báo cáo cho Minh Thần Điện chủ. Không đến một lát, Minh Thần Điện chủ đến. Một chiếc xe ngựa phá không mà đến, một nam tử dáng dấp quái dị từ trên xe ngựa xuống. Hai con ngươi một đen một trắng, trên đỉnh đầu có một đôi sừng dê.
Minh Thần Điện chủ quét mắt nhìn Lục Khiêm một chút, tán thưởng gật đầu: “Không tệ, bản tọa nhớ kỹ lần trước gặp ngươi vẫn là Âm Dương cảnh, không ngờ cũng không lâu lắm ngươi lại đột phá.”
“May mắn thôi, không đáng giá nhắc tới.”
Lục Khiêm nói đơn giản những gì mình trải qua. Từ một khắc cầm được Thanh Đế Kiến Mộc kia trở đi, sự việc trải qua sau đó, cất giấu trong đó một ít bí mật không thể cho ai biết.
“Xem ra ngươi cũng là người có can đảm, tốt, ngươi đi với ta gặp Hoàng Tuyền thiên tử.”
Minh Thần Điện chủ mang theo Lục Khiêm lên xe ngựa. Xe ngựa khởi động, thiên địa đảo ngược. Thời điểm xe ngựa xóc nảy dừng lại, cảnh sắc bên ngoài bỗng nhiên biến đổi.
Đây là thế giới kỳ quái, không cách nào diễn tả bằng ngôn từ. Nơi đây không có bất kỳ tinh thần gì, mà là từng đám từng đám mây đen đen như mực lơ lửng. Cung điện vàng son lộng lẫy như ẩn như hiện, giữa các cung điện có dòng sông cổ màu vàng chảy qua. Không biết mấy ngàn dài vạn dặm, không đầu không đuôi, nối liền từng thế giới huyền bí chí quái. Có một cây cầu vàng trước mỗi cung điện, có Thần Ma tướng mạo quái dị trấn thủ.
Ở trung tâm có một cung điện màu vàng kim, lơ lửng trên mây cao, có chín mươi chín ngàn chín trăm chín mươi chín tầng bậc thang bằng ngọc thông nhau. Trên đỉnh có một viên trân châu tuyệt đẹp, quang mang xuyên thấu chư thiên vạn giới.
“Đây là Địa Tạng cung! Hành cung của Hoàng kim Thiên Tử, Quỷ Thần không thể nhìn thẳng.” Minh Thần Điện chủ giới thiệu nói.
Lục Khiêm cũng chú ý tới Quỷ Thần lui tới đều cúi đầu, không dám ngẩng đầu nhìn lên hành cung trên trời.
Hai người đi xuống xe ngựa, đi bộ đi đến cuối bậc thang.
“Hoàng Tuyền có quy củ, dưới chân Thiên Tử chỉ có thể đi bộ, chúng ta phải đi bộ đi lên.”
“Đi bộ?”
Lục Khiêm nhìn những bậc thang nối liền thiên địa, không khỏi cảm thán phong cách của Thiên Tử thật là lớn.