"Vị này chính là Lục Khiêm, cũng là người mới năm nay, tư chất rất không tệ."
Minh Thần giới thiệu với Chuyển Luân Vương.
Nghe đến đó, ánh mắt Chuyển Luân Vương ngưng lại, một vài đồng liêu xung quanh cũng quăng ánh mắt hiếu kì tới.
Gần đây bọn hắn cũng nghe nói sự tình liên quan tới Lục Khiêm, biết rõ một người như vậy, vừa gia nhập Hoàng Tuyền không bao lâu, đã liên tục leo lên mấy cái bậc thang, trở thành điện chủ mới.
Nghe nói Thiên Tử đặc biệt triệu kiến người này, có thể thấy được chỗ hơn người của hắn.
"Hóa ra là ngươi, không tệ không tệ, tạm thời cho hắn một cái hộp."
Chuyển Luân Vương nhìn về phía thủ hạ bên người, thủ hạ bưng lên một chiếc hộp hoa văn cổ xưa.
Từ trọng lượng và khí tức cái hộp phát ra, có lẽ là Cửu U Tiên Khí đặc thù của Hoàng Tuyền.
Hoàng Tuyền rất nhiều công pháp, trên căn bản vẫn thống nhất, mọi người đều có thể dùng những tiên khí này để tăng cường thực lực, còn có thể duy trì tuổi thọ.
Đến niên hạn nhất định mỗi người gia nhập Hoàng Tuyền đều sẽ đạt được tiên khí, cho nên cơ bản cao thủ Âm Dương cảnh sẽ không chết, đương nhiên, từ một phương diện khác mà nói, sinh tử của cũng bị Thiên Tử một mực khống chế.
"Đa tạ Chuyển Luân Vương."
Lục Khiêm khách khí tiến lên tiếp nhận.
Lần trước Hoàng Tuyền Thiên Tử ban thưởng đồ vật còn chưa dùng, chính Lục Khiêm cũng không muốn dùng.
Khả năng những tiên khí này có động tay động chân, nói không chừng về sau sẽ phải ỷ lại vào những đồ vật này, muốn thoát ly sẽ khó khăn.
"Không có việc gì, Thiên Tử coi trọng ngươi như vậy, lát nữa phải biểu hiện thật tốt, Minh Thần."
Chuyển Luân Vương nhìn qua Minh Thần.
Minh Thần bước lên, chắp tay:
"Có thuộc hạ!"
"Một lát nữa ngươi và Lục Khiêm cùng đi đi, dù sao hắn cũng là người mới ngươi mang tới, dạy hắn nhiều một chút."
"Vâng."
Nghe đến đó, Lục Khiêm có chút không vui, nhưng mặt ngoài không tiện nói cái gì.
Ban đầu hắn hẹn người khác tập hợp ở địa phương nào đó, hiện tại Minh Thần bên cạnh, đoán chừng kế hoạch phải dẹp.
Đám người dần dần đến đủ, chờ toàn bộ người đến đông đủ, cũng là nửa tháng sau.
Tốc độ thời gian ở U Minh Hoàng Tuyền trôi qua rất chậm, mấy ngàn mấy vạn năm không thay đổi, tiết tấu cuộc sống ở nơi này rất bình thản, tùy tiện phát sinh một chuyện nhỏ cũng có thể làm cho bọn hắn thảo luận nửa ngày, mặc dù người nơi này không có gặp qua Lục Khiêm, nhưng phần lớn đều nghe qua tên tuổi Lục Khiêm.
Chỉ chốc lát sau, Hoàng Tuyền Thiên Tử chậm rãi lên tiếng.
Luận dáng vẻ Hoàng Tuyền Thiên Tử còn không bằng thủ vệ Dạ Xoa quỷ vương bên cạnh, hoàn toàn là một trung niên nhân bình thường.
Thế nhưng tất cả mọi người không dám xem thường người này, tồn tại từ viễn cổ đến nay không biết đã sống bao nhiêu vạn năm, trải qua bao nhiêu đại chiến.
"Đều tới đông đủ rồi chứ, ngồi trước đi."
Hoàng Tuyền Thiên Tử phất tay biến ra ghế ngồi, mọi người ngồi xuống.
"Chắc hẳn mọi người đều đã biết rõ tin tức lần này, hiện tại không cần nói nhiều nữa chứ."
Hoàng Tuyền Thiên Tử dừng một chút, ánh mắt liếc nhìn đám người, giống như có thể nhìn thấu lòng người, có ít người ma xui quỷ khiến cúi đầu xuống, không dám đối mặt ánh mắt Thiên Tử.
"Bình thường các ngươi làm gì trẫm mặc kệ, sở dĩ triệu tập các ngươi tới đây, chỉ muốn nói rõ một chuyện, không nên xem thường nhiệm vụ lần này, cũng không đơn giản là bí cảnh phổ thông."
Nghe đến đó, sắc mặt đám người bắt đầu trở nên nghiêm túc.
Hoàng Tuyền Thiên Tử nói không sai, phần lớn người nơi này cho rằng đây chỉ là một nhiệm vụ bình thường, còn phàn nàn Hoàng Tuyền Thiên Tử chuyện bé xé ra to.
"Rất có thể lần này là bài tẩy lớn của chư thiên vạn giới, không được coi thường."
Hoàng Tuyền Thiên Tử nhẹ nhàng nói, lần này Sở Giới mở ra, nói rõ bí mật thượng cổ chư thần sắp bại lộ.
Ngoại trừ những truyền thừa cổ xưa này, Hoàng Tuyền Thiên Tử cho rằng không chỉ có những truyền thừa ẩn nấp đó, mà còn có Tiên Nhân cổ đại cũng sẽ khôi phục, không biết rõ sẽ mang đến bao nhiêu nguy hại cho thế giới này.
Chí ít phần lớn thế lực trên thế giới này đều sẽ bị càn quét, không cách nào có được uy thế như ngày xưa.
"Ý bệ hạ là?"
Tống Đế Vương nghe được ý nghĩa trong lời nói.
"Không tệ, trẫm muốn các ngươi giúp ta lấy truyền thừa Thái Nhất Thần tới, ai lấy được truyền thừa, chính là Hoàng Tuyền chi chủ đời tiếp theo."
Oanh!
Đám người lập tức xôn xao, nhao nhao thán phục khẩu vị và sự mạnh bạo của Hoàng Tuyền Thiên Tử, thế mà nhường lại vị trí Hoàng Tuyền chi chủ.
Thế nhưng ngẫm lại cũng đúng, nếu quả thật lấy được truyền thừa của Thái Nhất Thần, đó chính là thần hệ chi chủ một phương.
Cái gọi là Hoàng Tuyền Thiên Tử, cũng chỉ tương đương với Đại Tư Mệnh Tiểu Tư Mệnh Sở Địa thần hệ, lấy được vị trí này, ngược lại mất hết mặt mũi.
Đương nhiên, Hoàng Tuyền Thiên Tử cũng rất có sắp xếp, nếu như Âm Phủ khống chế tất cả thế giới, cũng không kém quá nhiều so với Thái Nhất Thần.
Dù sao Đại Tư Mệnh Tiểu Tư Mệnh cũng chỉ là Âm Phủ chi chủ của một địa phương, làm sao mà vượt qua Âm Phủ chi chủ ngàn vạn thế giới.
"Nhất định thuộc hạ sẽ tận tâm tận lực, lấy được truyền thừa."
Hoàng Tuyền Thiên Tử đã nói như vậy, đám người dồn dập biểu hiện sự trung thành.
"Tốt tốt."
Hoàng Tuyền Thiên Tử suy nghĩ một lát, sau đó lại bổ sung lần nữa:
"Rất nhiều người cạnh tranh, các ngươi phải xem chừng Ngọc Hoàng Thần Đình, Thương Đình, và người Địa Tiên Giới."
Đây đều là đại thế lực số một số hai, không phân trên dưới với Hoàng Tuyền.
Cho dù là Hoàng Tuyền Thiên Tử cũng không dám nói có thể vững vàng bắt được bọn hắn.
Nói xong, Hoàng Tuyền Thiên Tử đánh ra một đạo quang mang.
Bạch quang bao phủ đám người.
Trong nháy mắt thời không đảo ngược, cảnh sắc xung quanh trở nên mơ hồ, sau đó nhanh chóng lui về phía sau, tốc độ càng lúc càng nhanh, biến thành hào quang bảy màu.
Lục Khiêm chỉ biết mình không ngừng di động về phía trước, không chỉ vượt qua không gian, thậm chí còn có thời gian.
Thời gian ngay đang nhanh chóng trôi qua, trong nháy mắt thời gian đã lui trở về mấy trăm năm.
Đây là xuyên qua thời không?
Đoán chừng cũng không phải, Hoàng Tuyền Thiên Tử không có năng lực này, có lẽ bọn hắn tiến về nơi đây không phải ở thời gian này, hẳn là do tác dụng của Thái Nhất Thần Khư.
Nghĩ tới đây, Lục Khiêm không khỏi có chút hiếu kỳ, quả nhiên Thái Nhất trong truyền thuyết này thần thông quảng đại, phế tích lưu lại cũng thần bí như vậy.
Không biết qua bao lâu, có lẽ là mấy trăm năm, hoặc là vài vạn năm.
Bỗng nhiên trước mắt tối đen, đám người xuất hiện bên trong hư không vô ngần.
Tinh thần lóe sáng, chiếu sáng đại thiên.
Đây không phải là một nơi đã biết rõ nào đó, mà là một tinh vực xa lạ.
"Nơi này là. . . ?"
Đám người hơi nghi hoặc một chút.
Hoàng Tuyền Thiên Tử hóa thành dáng vẻ người bình thường, đi ở phía trước mọi người, đánh giá xung quanh một cái, sau đó thân ảnh dần dần nhạt đi, chỉ để lại một câu.
"Đây là Thái Nhất Thần Khư!"
Nói xong liền không biết chạy đi nơi nào, đám người vô cùng kinh ngạc, không nghĩ ra nơi này chính là Thái Nhất Khư trong truyền thuyết.
Trong tưởng tượng của bọn hắn, cái gọi là Thái Nhất Khư hẳn là một vùng phế tích, hay là tinh thần hoang vu.
Không nghĩ tới là địa phương lớn như thế.
Lục Khiêm buông thần niệm ra, xác thực phát hiện xung quanh có chút không đúng, không có một chút dấu hiệu sinh mệnh nào.
Rất nhanh, Thập Điện Diêm La cũng tự mình tản ra, dặn dò đám người kết đội với nhau xem xét xung quanh.