Bảo Bối, Anh Xin Lỗi - Vợ À, Đừng Ly Hôn

Chương 122



______________________________________
Convert+ Editor: Mã Mã
Nhược Nhiên kéo áo tắm trên người lại, hai người xa cách gấp bội.
"Đi ra ngoài." Nhược Nhiên lạnh nhạt xoay người, đi vào phòng tắm, cô muốn rửa mặt bằng nước lạnh, vì như vậy cô sẽ không khóc.

Tư Đồ Hiên Nhiên nhìn bóng lưng Nhược Nhiên, cuối cùng không nói gì mà đi ra ngoài.
Cho nên, họ tan rã trong không khí không vui.
Mỗi lần đều nổi giận, ai cũng không nhượng bộ ai, châm chọc tổn thương nhau, không lựa lời nói, sau đó lại tan rã trong không vui, thật giống như Nhược Nhiên và Tư Đồ Hiên Nhiên sống với nhau chỉ trên hình thức.
Nghe thấy tiếng đóng cửa của Tư Đồ Hiên Nhiên.
Nhược Nhiên nhẹ nhàng đi vào phòng tắm, mở vòi ra, không ngừng hắt nước vào mặt mình.
Để cho lệ chảy theo nước.
Sao hắn lại nói mình như vậy, chính cô là người hạ giá?
Hắn cho rằng cô muốn bán mình với giá một trăm vạn sao?

Lúc đó Nhược Nhiên không còn cách nào, nhìn em trai nằm ở trên giường bị bệnh tật hành hạ, cô không còn cách nào.
Cô đi múa thoát y để kiếm tiền, không có nghĩa là cô hạ giá, cô nhận một trăm vạn của hắn, nhưng không có nghĩa là cô hạ giá.
Nếu còn một chút hy vọng, thì chắc chắn cô sẽ không làm vậy.
Chẳng qua... cô đã không còn cách nào, Tư Đồ Hiên Nhiên, sao người đàn ông đó lại nói như vậy?
Thì ra, ở trong lòng Tư Đồ Hiên Nhiên, Trầm Nhược Nhiên-cô chỉ là loại hám tiền, vì tiền mà có thể làm bất cứ thứ gì.
Nhược Nhiên oan ước rơi lệ, không ngừng rửa mặt mình.
Một lúc lâu, thời gian dần dần trôi qua Nhược Nhiên mới đi ra khỏi phòng tắm, ngồi trước bàn trang điểm, nhìn đôi mắt sưng đỏ của mình qua gương.
Cô là Trầm Nhược Nhiên, mặc kệ Tư Đồ Hiên Nhiên nói gì, làm cái gì.

Khóc lớn một trận, cô vẫn là cô, vẫn là Trầm Nhược Nhiên không hề thay đổi.
Đây chính là Trầm Nhược Nhiên, nhu nhược nhưng kiên cường.
——Ngôn Tình là Thiên Đường [FB]——
Một đêm này, xảy ra rất nhiều chuyện.
Không chỉ Nhược Nhiên và Tư Đồ Hiên Nhiên, mà còn có Bạch Hạo Minh và Vưu Tiểu Ái.
"Hạo Minh... em đưa đồ ăn khuya cho anh này."


Bình Luận (0)
Comment