Bảo Bối Của Tổng Tài Ác Ma

Chương 12

Nếu thấy không hay thì xin đừng cố ý bình luận những lời bôi nhọ hay sĩ nhục truyện. Vì nếu làm vậy sẽ khiến cho tác giả xuống tinh thần và không thể tập chung vào viết truyện được nữa.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Chap 12: Tai nạn giao thông P2

Cô đang đi trên đường dành cho người đi bộ thì đột nhiên cô muốn băng qua đường. Khi cô đang băng qua đường thì có một chiếc xe taxi đang chạy với vận tốc rất nhanh hướng về phía cô

Đàn Nhi nghe thấy tiếng xe thì lúc này đây cô hoàn toàn tỉnh lại. Vì lúc nãy trong lòng cô vẫn còn rất đau lòng. Nhưng khi chiếc xe đang chạy với vận tóc rất nhanh hướng về phía cô thì cô mới hoàn hồn trở lại

Khi chiếc xe sắp tông vào cô thì đột nhiên có ai đó xô cô ra khỏi chiếc xe đang định tông vào cô. Đàn Nhi rất ngạc nhiên khi có người xô mình ra khỏi chiếc xe đó.

" Rầm "

Cô nghe thấy tiếng đó thì liền quay lưng lại xem ai đã cứu mình. Nhưng khi quay lưng lại nhìn thì có một người đàn ông đang từ từ ngã xuống đất

Mắt cô mở to lên chạy lại hướng của người đàn ông đó. Lúc cô định chạy lại thì có 2 người đàn ông mặt một bộ đồ màu đen đeo kính đen đi tới phía người đàn ông đó đỡ anh ta lên. Khuôn mặt của 2 người Đàn ông đỡ anh ta lên cảm thấy rất lo lắng.

Cô tiến lại gần hơn để nhìn rõ mặt người đã hi sinh tính mạng của mình để cứu cô.

Đàn Nhi nhìn thấy rõ mặt của người đàn ông đó thì cơ thể của cô như bị hóa đá "người đàn ông đó..... người.... đã cứu mình..... là Hà Nhất Phong sao" cô rất ngạt nhiên khi người cứu mình lại chính là người mà mình ghét nhất.

Nhất Phong thấy cô đứng như đá ở bên đó thì anh mới mở miệng ra nói "Cô còn đứng đó làm gì, không mau qua đỡ tôi lên xe" giọng nói mệt mỏi, đau đớn của anh khiến cho cô cảm thấy trong lòng của mình hơi đau một chút. Tại sao cô lại phải đau lòng cho tên ác ma đó chứ

Đàn Nhi hấp tấp đi qua đỡ anh lên xe. Rồi cô cũng ngồi theo anh lên xe

A Phúc lái xe tới bệnh viện

Đàn Nhi và hai tên cận vệ A Phúc và A Hào đang đợi anh ở bên ngoài phòng cấp cứu

Bác sĩ Lưu Gia Dương bước ra. Hai tên cận vệ của anh bước đến chỗ bác sĩ. A Phúc mở miệng ra nói "Lưu thiếu gia, chủ nhân của chúng tôi ra sao rồi"

Bác sĩ Lưu Gia Dương nhìn hai người đàn ông rồi lắc đầu "Hazz tôi xin lỗi"

A Phúc và A Hào cứng đờ người vì câu nói và cử chỉ của anh

Đàn Nhi nghe anh nói như vậy thì chạy tới nhìn anh rồi hỏi "Anh ấy sao rồi, anh ấy không qua khỏi hay sao"

Tuy cô rất hận Hà Nhất Phong nhưng dù sao anh ta cũng là ân nhân cứu mạng của Đàn Nhi nên cô không thể không quan tâm anh được

Gia Dương thấy cô hấp tấp, lo lắng hỏi anh như vậy thì anh cũng rất ngạc nhiên hỏi lại cô "Em là vợ của Nhất Phong sao"

Đàn Nhi gật gật đầu rồi trả lời Gia Dương "Phải"

"Ùm" Gia Dương nhìn thân thể cô, nhìn từ trên xuống dưới đều là vết thương "Hazz tại sao em không lo cho bản thân của mình trước đi chứ, em cũng đang bị thương mà. Tại sao lại phải lo cho cái tên Nhất Phong cứng đầu kia làm gì"

Đàn Nhi từ nãy đến giờ cũng không còn nhớ rằng mình cũng đang bị thương. "Nhưng mà"

"Không nhưng nhị gì nữa. Đi theo anh, anh đưa em đi sức thuốc cho em. Rồi anh sẽ nói tình hình của Nhất Phong cho em biết"

Anh nhẹ nhàng rồi cười nói với cô ( Giới thiệu với mọi người Lưu Gia Dương đây cũng lại là một người bạn thân của Hà Nhất Phong. Nhưng tính cách của anh thì khác hẳn với hắn. Anh ôn nhu nhẹ nhàng với phụ nữ, anh rất tốt bụng mà còn vui tính nữa. Anh là một bác sĩ rất giỏi của Hà Nhất Phong, có nghĩ anh chính là bác sĩ riêng cho hắn)

Lưu Gia Dương cùng với Đàn Nhi đang đi tới phòng làm việc của anh để sức thuốc cho cô

Hai tên cận vệ A Phúc và A Hào cứng đơ người. Hai người họ là cận vệ đi theo bên cạnh chủ nhân của mình mà, nhưng tại sao Lưu Gia Dương lại không nói tình trạng sức khỏe của chủ nhân cho họ biết mà lại là Đàn Nhi

_____________ Hết chap 12 _____________

----------------------- Còn tiếp -------------------------

=> Nếu thấy hay thì thỉnh cầu mọi người cho mình xin vote. Và một số bình luận gợi ý nha

Yêu mọi người nhiều lắm nha

-Truyện: Bảo Bối Của Tổng Tài Ác Ma

-Tác giả: Hà Tuyết Nhi

-Edic: Nana ( Jeon Jun Na), ARMY BTS
Bình Luận (0)
Comment