Bảo Bối Đáng Yêu Của Tổng Giám Đốc Thần Bí

Chương 97

Ban Đêm, bầu trời đen xanh thẳm, những ngôi sao nhỏ tô điểm ánh sáng giữa một màu u tối, nơi cung điện hoàng gia vẫn vẻ đẹp lộng lẫy khi đêm xuống, những hàng cây xanh gió thổi vang lên tiếng xào xạc.

Bảo Ngọc bước đi từng bước trên hành lang riêng dẫn đến phòng nghỉ ngơi của quốc vương Weader Lin...

Chiếc xe đẩy nhẹ lăn trên nền sàn đá, bên trên là những món ăn khuya, thường ngày công việc này là của chị Lensy nhưng hôm nay cô sẽ thay chị ấy làm vì cô phải thực hiện kế hoạch vào phòng ngủ của quốc vương Weader Lin.

Ở với Lensy vài ngày nhưng cô dần cảm nhận được chị ấy từng trải qua những ngày tháng quá khứ đầy khó khăn và chịu nhiều uất ức, cô hiểu vì cô cũng từng có những cảm giác đó, đau khổ, tủi nhục và cô đơn.

Chỉ khi gặp được anh cô mới thấy được màu sắc của hạnh phúc, cứ nghĩ đến Hàn Phong Bảo Ngọc lại bất giác mỉm cười ngọt ngào,..

Hít thật sâu một hơi Bảo Ngọc đi tới trước mặt hai người canh giữ cửa phòng của quốc vương, một trong hai người tiến đến kiểm tra thức ăn, sau khi kiểm tra một hồi anh ta lạnh lùng gật đầu với người còn lại.

Người kia liền cúi đầu nghiêng người mở cửa phòng ra, Bảo Ngọc vừa đẩy xe đồ ăn vào bên trong phòng thì đột nhiên anh ta tiến lên ngăn chặn bước chân của cô, một giọng nói nam lạnh lùng vang lên:

-” Cô là ai??? Cô không phải là người thường phục vụ bữa ăn khuya cho ngài quốc vương??

Bảo ngọc bình tĩnh trả lời, giọng nói không hề có sự run sợ hay lúng túng mà rất thản nhiên:

-” Tôi là người được uỷ quyền phục vụ bữa khuya cho ngài quốc vương vì cô Lensy có một số việc cần giải quyết gấp, đây là giấy ủy quyền do cô ấy ghi mời anh xem rõ “!!

Nói rồi bảo ngọc rút từ túi áo bên cạnh ra một tờ giấy nhỏ đưa đến trước mặt người lính gác đang có nét mặt nghiêm lãnh cảm lạnh như băng tuyết ngàn năm không đổi, cô biết chắc sẽ không dễ để vào được phòng của quốc vương Weader Lin lên đã chuẩn bị chu đáo từ trước đó.

Người vệ sĩ mặt lạnh nhận lấy tờ giấy xem qua một lúc rồi nhìnra hiệu với người còn lại anh ta liền mở rộng cửa cho cô vào.

Bảo ngọc tiến vào cúi đầu nhưng mắt vẫn liếc lên lặng lẽ quan sát xung quanh căn phòng, quả thật phòng của bậc đế vương Anh Quốc, thực lộng lẫy xa hoa nhưng không thô tục, màu sắc căn phòng làm nổi bật vẻ cao quý cùng quyền uy.

Ngồi trên một bộ ghế sofa cao cấp là một người đàn ông nhìn rất trẻ trên người ông ta toát ra sự uy quyền cùng cao quý, khí chất vương giả thật giống như lúc cô nhìn Hàn Phong làm việc.

Bảo Ngọc chỉ nhìn được sườn mặt ông chứ không thể nhìn rõ ngũ quan khuôn mặt do ông ta đang cúi đầu ngồi ngang với hướng cô.

Khi cô vẫn đang nhìn về phía quốc vương Weader Lin dò xét thì ông ta đã ngẩng đầu lên quay sang nhìn cô hơi nghi hoặc bảo ngọc vội đẩy xe đồ ăn đến tỏ vẻ cung kính lên tiếng:

-” Thưa ngài”!! Bữa khuya đã chuẩn bị mời ngài dùng!!!

Lin nhìn cô gái có nhan sắc bình thường trước mặt này không phải là người con gái ông yêu thích liền cất giọng trầm thấp:

-” Lensy đâu?? Vì sao hôm nay cô ấy không phục vụ bữa khuya cho tôi??

Bảo ngọc bình tĩnh đáp lời, giọng nói cô trong lạnh mang theo chút cung kính:

-” Thưa hôm nay cô Lensy có một số việc gấp cần giải quyết nên giao nhiệm vụ cho tôi mang bữa khuya đến cho ngài”!!

Nghe được lời của người hầu nói tuy trọng lòng ông đoán rằng có lẽ do Lensy muốn trốn tránh ông nhưng ngoài mặt ông gật đầu vẻ mặt đã hiểu lạnh nhạt lên tiếng:

-” Được rồi”!! Cô lui ra đi “!!!!

Bảo ngọc cúi đầu xuống hành lễ rồi nói vâng lùi bước xoay người đi ra ngoài, khi bước gần đến cánh cửa hai vệ sĩ nghe tiếng nói của quốc vương liền mở cửa, cô nhanh chóng xoa tròn một miếng cao su búng tay ra, miếng cao su bật dính vào góc tường cũng vừa lúc cánh cửa đóng mở ra, bảo ngọc gật đầu chào với hai người canh giữ rồi rời khỏi chỗ ở của ngài quốc vương.

.~.~.~.~*Diễn°•°Đàn•°•Lê°•°Quý•°•Đôn*~.~.~.~.

Ban đêm, khí hậu của nước Anh thường lạnh về khuya, bầu trời thoáng mát với chút gió se lạnh thổi qua rì rào, giờ này những con người đang yên giấc ngủ say thì bảo ngọc lại đang ở ngoài leo tường,

Cô mặc một bộ đồ đen bó sát, gương mặt được giấu dưới một chiếc mặt nạ cùng màu với bộ quần áo che kín nửa khuôn mặt.

Trên lưng cô là một giây cáp treo cô đã mấp một đầu giây vào tầng hai, chân cô lấy bức tường làm điểm tựa đạp từng bước đu người lên cao, chỉ trong vòng vài phút bảo ngọc đã lên tới lầu hai, đây là ngoài ban công của phòng quốc vương,..

Thường ngày thì bên dưới mặt đất phía tầng hai hướng phòng của quốc vương đều có người canh giữ, cô phải quan sát kĩ mấy ngày liền mới suy ra được thời gian thay ca trực của vệ sĩ, bảo ngọc chỉ có duy nhất 10 phút đồng hồ để có thể gặp được quốc vương Weder Lin và trở về.

Nên bảo ngọc nhất định phải thực hiện mọi thứ nhanh gọn lẹ, Cô nhảy vào ban công một cách nhẹ nhàng, nhìn cánh cửa điện tử khóa chặt, cô giơ chiếc đồng hồ trên tay hướng về phía cánh cửa ấn vài nút xâm nhập, cánh cửa tự động mở ra, đây là sáng chế do Gia Kiệt cho cô cũng lâu rồi nhưng chưa từng đem ra sử dụng.

Xem ra cái này cũng thực hữu ích, nó là thiết bị định vị xâm nhập có thể mở bất cứ cánh cửa điện tử thuộc nhiều dạng khác nhau mà không gây ra tín hiệu cảnh báo.

Bảo ngọc bước vào bên trong phòng nhìn thấy chiếc giường gần đó có một người đàn ông đang nằm ngủ, cô ấn nút trên đồng hồ kích chế độ thiết bị gây im lặng, khắc chế âm thanh trong vòng 5 phút..

Miếng cao su lúc tối cô đã để trên tường phát ra một tiếng “ tít “ cực nhỏ như tiếng muỗi kêu rồi có một chấm đỏ sáng lên,

Bảo ngọc tiến lại gần chiếc giường vừa cúi đầu xuống định gọi quốc vương Weader Lin thì người trên giường đang ngủ say đột nhiên mở mắt ngồi bật dậy,

cô giật mình lùi lại thì đã thấy vẻ mặt lạnh lùng của ông ta cùng giọng nói trầm lãnh:

-” Cô là ai “??

Không đợi bảo ngọc có cơ hội đáp lời ông ta đã từng cước về phía cô, cú ra đòn vừa nhanh vừa có lực lên rất nguy hiểm bảo ngọc có chút giật mình không ngờ quốc vương Weader Lin lại có thân thủ võ tốt như vậy xem ra cô chưa hiểu rõ về đối phương, cô đã quá xem nhẹ ông ta rồi.

Lùi một bước né tránh đòn của ông ta, bảo ngọc xoay người dơ chân đạp một cước đáp trả nhưng ông ta lại né được, thử giao đấu vài quyền cô biết nếu cứ như thế này thì không ổn,..

Cô không thể làm ngài ấy bị tổn thương ông ta là vua của nước Anh hơn thế nữa còn là trưởng bối duy nhất của Hàn Phong, gia Huy và gia kiệt,

Lại nhìn lướt qua chiếc đồng hồ trên tay đã qua 3 phút cô vội né đòn phản kích của ông ta rồi lùi lại 2 bước cất tiếng lạnh lùng:

-” 5 ngày nữa trong lễ kỷ niệm 20 năm phồn vinh của nước Anh, ngài sẽ bị ám sát tin tưởng lời tôi nói hay không thì tùy ngài!!

Nếu ngài tin thì ngày mai hãy đến trại trẻ mồ côi gặp tôi ở đó tôi sẽ nói cho ngài biết rõ hơn và tôi còn biết tin tức về người cháu trai mà ngài đã tìm kiếm suốt 20 năm trong bí mật “!!

Lin khi nghe bảo ngọc nói thì ông ta cảm thấy tinh thần chấn động, không phải vì tin tức ám sát mà vì thông tin về đứa cháu trai con của người anh duy nhất đã chết mà ông cực khổ tìm,

nhìn vẻ tự tin và lãnh khí thần bí toát ra từ người cô khiến ông không khỏi suy đoán rốt cuộc cô gái đeo mặt nạ này là ai???

Cô có thân thủ không thua kém vệ sĩ của ông có khí còn giỏi hơn nếu có ý xấu cô ta có thể làm ông bị thương nhưng nãy giờ cô ta chỉ né đòn, phản kích nhẹ...

Không khiến quốc vương Weader Lin đánh giá thêm về thực lực của bản thân bảo ngọc xoay người lạnh nhạt nói:

-” Tôi chờ hồi đáp của ngài “!!

Cô đi ra ban công nhảy xuống, tấm màn rèm cửatheo gió tung bay, bóng dáng người con gái bí ẩn cũng biến mất khiến quốc vương Weader Linchìm vào suy nghĩ...

Màn Đêm vô cùng yên tĩnh, những đám mây đen mờ trôi êm ái trên bầu trời,

mọi thứ dường như rất hài hòa và bình lặng nhưng liệu ngày mai sẽ là tia nắng mặt trời ấm áp hay là giông bão kéo đến...

không ai đoán trước được chỉ có không khí ban đêm lạnh giá đang bao phủ mà thôi...
Bình Luận (0)
Comment