Bảo Bối! Em Cho Anh Yêu Em Đi!

Chương 27

- Con chào bác con về - Cô chạy ra ngoài và bắt taxi về

Sau khi cô về thì ba cậu gắt

- Một người hiền lành, xinh đẹp như nó tại sao con không lấy?

- Con không yêu cô ấy! Tình yêu đến từ 2 ngươi thì ms hạnh phúc! - cậu quả quyết

- Con...! Hừ! Cậu không phải người của họ Nguyễn này nữa! - ba cậu nói

Cậu không nói gì chỉ lằng lặng đi ra.

- Mình! Mình nói gì vậy?

- Nó kiểu gì cũng quay trở lại bà đừng có lo! - ba cậu nói rồi quay đi

Cậu đi một mình trên vỉa hè bỗng trời đổ cơn mưa. Cậu chạy quá đường thì " Píp! " tiếng còi xe vang lên lúc đo cậu mới hoảng hồn. Một bóng dáng nhanh như thoán đẩy cậu ra.

- Cô là? - cậu nhìn xung quanh phòng. Phòng có màu vàng. Có rất nhiều hình quả chanh trên tường

- Chị Windy đây - chị nghi nhà ta đã trở lại và lợi hại hơn xưa

- đây là phòng chị sao?

- không đây là phòng của Bảo Tuyết!

- Bảo Tuyết?

- Cô ấy đã đẩy em ra! May cô ấy chỉ bị xước! Chị thì đi qua thấy - Wind kể lại mọi chuyện.

- Dạ!

Cánh cửa mở ra. Cô xinh xắn trong bộ váy màu vàng và chiếc tạp dề trắng có hình quả chanh

- Cậu tỉnh rồi à? Cháo tớ mới nấu đấy! Cậu ăn đi!

- thôi chị đi nha! Chị có việc bận rồi!

- Cánh tay cậu không sao chứ! - cậu hỏi han

- um không sao! Cậu ăn cháo đi!

- um cảm ơn cậu!
Bình Luận (0)
Comment