Bảo Bối Giá Trên Trời: Daddy, Cầu Hôn Lần Thứ 99

Chương 42

Editor: May

“Các người đang làm cái gì?”

Trong lòng ngực Tiểu Thiên Thiên ôm một cái gối đầu đi đến từ bên ngoài, còn buồn ngủ, nhưng sau khi nhìn thấy tư thế của bọn họ, lập tức thanh tỉnh lại, vô cùng đau đớn.

Đâm vào tim, lại có thể ở sau lưng cậu lén vào phòng ba cậu lần nữa.

“Thiên Thiên”

Đường Tâm Niệm nhìn thấy biểu tình của Thiên Thiên thay đổi, lập tức nhảy xuống từ trên người Tần Lệ Tước, một tay ôm lấy Thiên Thiên, giải thích nói “Là anh ta động thủ đánh ta trước, ta mới động thủ trả trở về”.

“Cho nên vừa rồi các người là đang đánh nhau?”

Biểu tình Thiên Thiên trở nên có chút vi diệu.

“Đúng đúng”

Đường Tâm Niệm liên tục gật đầu, sợ Tiểu Thiên Thiên không tin, lại tiếp tục cáo trạng chỉ chỉ chỗ cằm và cái trán của mình.

“Con xem, đều bị anh ta đánh đỏ”.

Tần Lệ Tước “!!!”

“Ba, sao người lại có thể đánh phụ nữ?”

Tiểu Thiên Thiên vẻ mặt đau lòng nhìn Đường Tâm Niệm, bĩu môi giúp cô thổi thổi.

“Đều đã nói với dì, cách ba tôi xa một chút, cách ba tôi xa một chút, sao dì chính là không nghe hả?”

Tần Lệ Tước “!!!”

Lửa giận của không ngừng quay cuồng ở trong thân thể, muốn bùng nổ mà ra, nhiệt độ không khí trong không khí cũng là càng ngày càng thấp càng ngày càng thấp!

Đường Tâm Niệm biết đây là tiết tấu trước khi Tần Lệ Tước tức giận, đời trước cũng là như thế.

“Thiên Thiên, chúng ta về phòng ngủ”

Cô bế tiểu bao tử lên, nhanh chóng ra khỏi phòng ngủ.

Trên gương mặt anh tuấn lạnh lẽo của người đàn ông bên trong, cómưa rền gió dữ chậm chạp chưa tiêu tán.

Còn có một thân vừa mới bị trêu chọc lên liệt hỏa hừng hực kia.

Tần Lệ Tước cúi đầu nhìn xuống, thân thể anh chuẩn xác nói cho anh biết, vừa rồi anh là nhanh chóng nổi lên phản ứng với cô như thế nào.

Mà người phụ nữ kia ở sau khi chọc anh một thân tức giận và hỏa khí, lúc này lại có thể liền như vậy trực tiếp chạy trốn, đáng chết!

Bàn tay to của anh nhặt máy chụp hình trên mặt đất lên, trực tiếp mở ra, xem qua từng tấm ảnh chụp, anh càng là lật về phía sau, đôi mắt phượng nguy hiểm liễm diễm kia liền càng âm trầm!

Thẳng đến lật đến một tấm cuối cùng, bàn tay to của anh gần như muốn bóp nát máy chụp hình kia.

Khóe môi đỏ thắm câu ra một tia lạnh lẽo, ý vị không rõ,

Hết thảy chung quanh theo hơi thở trên người người đàn ông, giống như là trong nháy mắt liền rơi vào trong bóng tối vô biên. <!--Nhóm dịch: Mèo Xinh-->
Bình Luận (0)
Comment