Bảo Bối, Lão Ngưu Muốn Ăn Cỏ Non

Chương 10

“Tiểu Á, Tiểu Á —“

Tiếng người nào đó gọi cậu, thanh âm thật ôn nhu nha.

“Tiểu Á, mau tỉnh lại, ngủ ở chỗ này sẽ cảm lạnh

Từ Trạch Á dụi dụi mắt, cậu nhớ rõ là đang đọc sách, như thế nào lại ngủ mất?

“Tiểu Á trở về phòng ngủ đi

“A —- baba ——“

“Baba đã nghe lão Vương nói, làm sao vậy? Có phải hôm nay ở trường bị bạn học khi dễ không?” Mộ Dung Lăng Phong ôn nhu vuốt ve tóc Từ Trạch Á quan tâm hỏi

Thà nói là bị khi dễ, còn không bằng nói là bạn học nhiệt tình quá mức làm cậu không chịu nổi. “Không phải, chính là ngày đầu tiên nên có chút không quen mà thôi, baba mới tan tầm sao?

“Ừ, hôm nay công ty nhiều chuyện, nên về có hơi muộn một chút

“Cái kia baba nhất định rất mệt rồi a, sớm nghỉ ngơi một chút, con cũng về phòng đây

Từ Trạch Á nói xong muốn đứng lên, ai biết vì ngồi quá lâu nên chân đã tê rần, mất thăng bằng lập tức còn tưởng sẽ hôn sàn nhà rồi không ngờ lại lại được Mộ Dung Lăng Phong nhanh một bước ôm vào trong lòng, lại hai lời chưa nói ôm lấy Từ Trạch Á, “Baba ôm con về phòng”.

“Baba làm việc đã rất mệt, con có thể tự trở về

“Đừng nhúc nhích, té xuống là baba mặc kệ nha” Mộ Dung Lăng Phong ôm Từ Trạch Á ra khỏi thư phòng đi đến phòng Từ Trạch Á, rồi sau đó nhẹ nhàng đặt Từ Trạch Á xuống giường, ôn nhu thay Từ Trạch Á đắp chăn mền.

“Cám ơn

“Mau ngủ đi, chờ con ngủ baba sẽ đi” Mộ Dung Lăng Phong ngồi xuống bên giường.

Tuy rằng vừa rồi là do đọc sách xong ngủ quên luôn, nhưng hiện tại ngược lại cậu không có buồn ngủ, lại bị baba nhìn chằm chằm cậu càng không ngủ được, nhắm chặt hai mắt lại suy nghĩ cũng không có nửa điểm buồn ngủ.

“Tiểu Á mới đi học ngày đầu tiên đã có nữ sinh tỏ tình rồi sao?

“A ——” Từ Trạch Á mở mắt ra liền thấy Mộ Dung Lăng Phong đang nhìn thư tình mấy nữ sinh kia cho cậu đặt trên tủ ở đầu giường. “Cũng không phải, các bạn ấy đại khái là bởi vì —————–

“Bởi vì Tiểu Á thực đáng yêu, được nữ sinh tỏ tình khẳng định là chuyện thường xảy ra” Mộ Dung Lăng Phong bỏ mấy lá thư vào ngăn tủ.

“Mới không có, ở trường trước kia mấy bạn đều bảo con giống con gái, cho dù có quen nhau thế nào thì cuối cùng vẫn chia tay” Đừng nói là hiện tại trẻ con đều trưởng thành sớm, xã hội bây giờ học sinh cấp 3 yêu đương này nọ cũng là chuyện bình thường, chính cậu tựa hồ cũng không có yêu đương, nhưng cũng từng kết giao với nữ sinh nhá, tuy nhiên đều không được lâu.

“Đó là bọn họ không có mắt, Tiểu Á, con bây giờ còn nhỏ phải lấy học tập làm trọng, bạn gái thì đợi đến lúc con mười tám tuổi rồi nói sau cũng không muộn” Bàn tay to của Mộ Dung Lăng Phong nhẹ nhàng vuốt ve hai má Từ Trạch Á, thanh âm đã có điểm run rẩy, khuôn mặt này, khuôn mặt này cùng người kia quá giống.

Mái tóc màu nâu sẫm xinh đẹp làm cho người ta không nói lên lời, sợi tóc nhỏ dài bao trùm lên cái trán trơn bóng, lông mi dài đậm rũ xuống, đôi mắt thanh tịnh sáng ngời lộ vẻ ngây thơ, sống mũi thẳng tắp, làn da trơn mịn, bờ môi mỏng màu hồng phấn lộ ra vẻ đáng yêu kết hợp với ngũ quan xinh xắn làm cho người ta tìm không ra một chút khiếm khuyết nào.

“Dạ, Tiểu Á nhất định sẽ chăm chỉ học tập” Ngón tay Mộ Dung Lăng Phong chạm lên khuôn mặt, lạnh buốt mà nhu thuận, Từ Trạch Á chậm rãi nhắm hai mắt lại, chút bối rối còn lại xen lẫn hương vị ngọt ngào cùng đi vào trong mộng, lời nói ôn nhu của baba, còn có cưng chiều mà lải nhải quan tâm của mẹ ———

An Bình, con của em, em có thấy không? Nó cùng em bộ dạng giống nhau như đúc. Nhìn người đang ngủ say, biểu tình Mộ Dung Lăng Phong lại trở nên bi thương, chuyện cũ phủ đầy bụi() lại trào dâng trong lòng.

() Chuyện đã qua rất lâu rồi

BB, LNMACN 11+12 Đăng bởi: admin
Bình Luận (0)
Comment