Nhưng mà thế gia tứ phẩm thì thế gia tứ phầm ~ dù sao trong nhà cũng có một nhóm lớn Tử Phủ cảnh. Hơn nữa Vương thị không tăng phẩm cấp lên, nhóm thế gia quan hệ thông gia còn lại cũng không tiện thăng lên ngũ phẩm, cũng không thể cản đường người ta được.
Hơn nữa lần này thăng cấp lên tứ phẩm, không chỉ có Vương thị, còn có Lũng Tả Tiền thị cũng thành công thăng cấp lên tứ phẩm. Nhưng mà, khác với Vương thị, nhà bọn hắn đích thực chỉ có ba vị lão tổ Tử Phủ cảnh.
Nhưng mà, dù vậy, cũng đã rất lợi hại.
Dù sao, thế gia tứ phẩm ở toàn bộ Đại Càn cộng lại cũng chỉ có mười mấy nhà.
Ngoại trừ khác loại giống như Vương thị, đối với tuyệt đại đa số thế gia mà nói, trở thành tứ phẩm, cũng có nghĩa là đã thực sự bước vào vòng đỉnh lưu của Đại Càn.
Đồng thời, chủ mạch Lũng Tả Vương thị của Vương thị, theo việc lão tổ Trụ Bác thăng cấp lên Tử Phủ cảnh, cũng thành công bước vào hàng thế gia ngũ phẩm.
Sau bữa tiệc thăng phẩm của vương thị, các gia tộc có quan hệ thông gia với Vương thị cũng nhao nhao thăng phẩm cấp thế gia lên, Liễu thị, Công Tôn thị, Lư thị, Trần thị, thậm chí còn có Lôi thị cũng đều thành công thăng cấp lên ngũ phẩm.
Trong lúc nhất thời, Lũng Tả quận trở thành quận có thế gia ngũ phẩm, tứ phẩm dày đặc nhất trong Đại Càn quốc.
Còn khu vực của Trường Ninh vệ, lại càng có một đống lớn thế gia ngũ phẩm, có thể nói là thực lực vượt trội. Đối với ai không biết, sợ là còn tưởng rằng đang tiến vào Tiên Triều.
Nhưng mà, việc thăng cấp phẩm cấp của thế gia, đối với Vương thị mà nói cũng chỉ là việc nhỏ xen giữa, sau khi ăn tiệc linh đình cùng nhau, mọi người lại tiếp tục làm những việc nên làm.
Mỗi một tộc nhân, đều có vị trí và không gian riêng của mình, mỗi ngày đều bận rộn nỗ lực vì sự vùng lên của Vương thị.
Ngay khi Vương thị đang tiếp tục tích cực phát triển lên.
Xích Nguyệt Ma Triều.
Phía Bắc của Xích Nguyệt ma Triều có một châu tên là 【Thiên Bảo châu】.
Thuộc trong số mười châu của Ma Triều, Thiên Bảo châu không được coi là phồn hoa nhất, cũng không được coi là nổi tiếng nhất, nhưng lại là nơi có nhịp sống an nhàn nhất.
Nơi này có hồ nước ngọt có diện tích lớn nhất trên đại lục Xích Nguyệt, còn sinh ra hàng loạt sinh vật hiếm có. Môi trường địa lý được thiên nhiên ưu ái, khiến cho thế gia ở nơi đây có thể kiếm được đủ tiền tài một cách dễ dàng, nhưng cũng khiến cho bọn hắn rất khó đi ra ngoài, hoặc là mở rộng ra bên ngoài.
Có không ít tửu lâu, sơn trang nghỉ dưỡng nổi tiếng ở Ma Triều, đều thuộc cảnh nội của Thiên Bảo châu.
Ngọc Hoàng lâu.
Chính là một trong số những tửu lâu cũng khá nổi tiếng trong châu phủ của Thiên Bảo châu.
Nó có lịch sử rất lâu đời, dựa vào những món ăn đặc trưng, và triết lý kinh doanh có phong cách độc đáo, những năm gần đây đã phát triển vô cùng tốt, chỉ là chi nhánh to nhỏ khác nhau cũng đã mở hơn trăm quán.
Ngay bây giờ.
Trong Ngọc Hoàng lâu.
Trên lần hai ở bên cạnh cửa sổ, một vị công tử trẻ tuổi mặc hắc y đang bưng chén rượu, thoải mái huýt sáo, uống rượu, ánh mắt lướt qua lan can thưởng thức hồng trần muôn màu khắp nơi bên đường.
Theo làn gió thổi qua, sợi tóc rủ xuống thái dương của hắn ta có chút đung đưa, hoa bào cẩm tú trên người cũng có chút đung đưa, dưới ánh mặt trời phản chiếu ra từng tia ánh sáng, trông lười biếng mà nhàn nhã, phong lưu phóng khoáng không nói nên lời.
“Tam hoàng, không, tam công tử, chúng ta cũng đã ra ngoài rất nhiều năm rồi, khi nào thì ngài định hồi kinh?” Một lão giả mặt trắng không râu, mặc y phục hoa cẩm tú màu tím đen đang khom người đứng ở bên cạnh người hắn ta, cung kính hỏi: “Bệ hạ bên kia đã phái người đến thúc giục. Nếu như ngài không quay về, sợ là bệ hạ sẽ nổi giận.”
Nếu như Xích Ngục Ma Hoàng có ở đây, chắc chắn có thể nhận ra ngay. Người trẻ tuổi này, chính là tam hoàng tử của Xích Nguyệt Ma Hoàng hiện tại, Thân Đồ Cảnh Minh.
Rất nhiều thể chế của Xích Nguyệt Ma Triều đều được tiếp tục kéo dài từ thời kì của Thần Vũ Hoàng Triều, có cùng nguồn gốc với Tiên Triều, bởi vậy đều tồn tại chỗ tương đồng trên nhiều khía cạnh. Ví dụ như chế độ về người thừa kế.
Giống như công chúa của Tiên Triều, hoàng tử của Ma Triều cũng đều có huyết mạch thiên kiêu tuyệt thế tương tự như vậy.
Là tam hoàng tử của Ma Triều, tuổi tác hiện tại của hắn ta vẫn chưa tới ba trăm tuổi, cũng đã có tu vi Tử Phủ cảnh đỉnh phong, cho dù là ở trong nội bộ của Thân Đồ thị cũng là một nhân vật thực quyền hết sức quan trọng.
“Lão tổ tông muốn nổi giận thì cứ nổi giận là được rồi. Số lần ta chọc lão nhân gia ông ta nổi giận còn ít sao?” Thân Đồ Cảnh Minh không quan tâm uống một hớp rượu, biểu cảm trên mặt vẫn thoải mái và nhàn nhã như trước: “Ông ta lại cáu bẩn vì Tiên Hoàng bên kia, muốn tìm một vài người tới giáo huấn để hả giận. Bây giờ ta quay về mới là đâm vào lưỡi đao, không tránh được việc sẽ bị chỉ trích một trận. Cái nồi này, cứ để lão đại và lão nhị gánh đi, dù sao bọn hắn cũng có chí hướng cực kì cao xa.”
“Nhưng chuyện này...” Lão thái giám tỏ ra do dự, trong lòng xoắn xuýt không thôi: “Không phải là chúng ta đang kháng chỉ sao?”
“Ôi dào, được rồi, đây thì coi là kháng chỉ cái gì chứ? Ngươi nói với người lão tổ tông phái tới, ta đi du lịch lần này chính là vì chuẩn bị đột phá Thần Thông cảnh, bây giờ ta vẫn chưa tìm được thời cơ đột phá, nên sẽ không quay về.” Tam hoàng tử Thân Đồ Cảnh Minh hơi đảo mắt, trong chớp mắt đã bịa ra được một lý do hoàn hảo: “Ngoài ra, di tích được phát hiện lần trước vẫn chưa có đột phá, nói không chừng ở trong đó lại có cơ duyên của ta. Cho dù muốn quay về, cũng phải đợi ta thăm dò xong di tích rồi hãy nói.”