Bảo Hộ Tộc Trưởng Phe Ta (Bản Dịch)

Chương 2318 - Chương 2318 - Thăng Cấp! Vương Thị Thăng Lên Tứ Phẩm (5)

Chương 2318 - Thăng cấp! Vương thị thăng lên tứ phẩm (5)
Chương 2318 - Thăng cấp! Vương thị thăng lên tứ phẩm (5)

Tới lúc đó, hắn sẽ tự tìm cơ hội, thuận thế đẩy các bà lên.

Còn bây giờ, bà ấy không cần phải làm gì cả, chỉ cần tu luyện thật tốt, chờ đợi thời cơ là được rồi.

“Chúng ta sao có thể không làm gì được chứ?” Thanh Hoàng yêu đế có chút nóng nảy nói: “Còn nữa Nhược Băng, Thủ Triết gia chủ có sắp xếp chuẩn bị gì phía sau chiến trường vực ngoại không? Ví dụ như, phá hỏng kế hoạch lập công của Triều Ngàn Giác?”

“Thủ Triết không có nhắc đến chuyện này. Nhưng mà dựa vào sự hiểu biết của ta đối với hắn, hắn từ trước đến nay đều cho rằng, chỉ cần chống địch trên chiến trường vực ngoại chính là đã có công với Nhân tộc, chỉ cần cổ vũ, với tình huống như thế này thì hắn sẽ không chủ động kéo chân sau của tiểu ma tôn.” Vương Lung Yên lắc đầu nói: “Ta tin hắn sẽ có chủ trương. Thanh Hoàng tỷ tỷ, chúng ta vẫn nên rèn luyện từng bước trước, hành động tùy tiện nói không chừng sẽ phá hư kế hoạch của Thủ Triết.”

“Cũng được.” Thanh Hoàng yêu đế gật đầu nói: “Vương Thủ Triết kia sâu không lường được, chúng ta hoàn toàn không thể tưởng tượng ra được trong đầu hắn rốt cuộc là đang tính toán điều gì, vẫn nên tiếp tục đi du lịch khắp nơi cho đàng hoàng, làm quen với Ma Triều đi.”

Ngay khi hai người đang nói chuyện.

Tam hoàng tử Thân Đồ Cảnh Minh của Ma Triều cũng đã chú ý đến các bà.

Mặc dù Thiên Bảo châu cũng được coi như là địa linh nhân kiệt, nhưng mỹ nhân có khí chất xuất chúng như thế cũng rất hiếm thấy.

Khi hắn ta vừa mới định tiến lên bắt chuyện một phen, lại nghe thấy lão thái giám ở bên cạnh truyền âm nói: “Tam công tử đừng hành động thiếu suy nghĩ. Tu vi trên người của nữ tử váy xanh kia thâm sâu khó lường, ngay cả chúng ta cũng mơ hồ cảm nhận được rất có áp lực.”

“Lăng Hư cảnh?” Thân Đồ Cảnh Minh nhíu lông mày lại, hơi có chút kinh ngạc, nhưng ngay lập tức lại càng cảm thấy hứng thú hơn: “Cô nương lạnh lùng như băng kia đi ra ngoài hành tẩu, lại có Lăng Hư cảnh đi theo, thân phận này e rằng rất không đơn giản.”

Thân Đồ Cảnh Minh hắn thân là tam hoàng tử của Ma Triều , đi ra ngoài rèn luyện có Lăng Hư cảnh đi theo bảo vệ là chuyện bình thường, nhưng Lăng Hư cảnh của các thế gia nhất phẩm đều có cấp bậc lão tổ tông, làm sao lại tùy tiện tự hạ thấp thân phận làm hộ vệ cho người khác được?

Hắn ta vừa dứt lời.

Lại thấy trong Ngọc Hoàng lâu, có một đám anh em công tử trẻ tuổi đi tới.

Trong đó tên dẫn đầu mặc áo gấm, với bề ngoài nhìn thì rất tuấn tú, nhưng lại có một cặp mắt đào hoa lẳng lơ.

Phía sau hắn ta là một vị công tử ca có sắc mặt tái nhợt, vừa nhìn thấy hai nữ tử Vương Lung Yên và Thanh Hoàng yêu đế liền trở nên hưng phấn, chỉ vào Vương Lung Yên nói: “Thiếu phủ chủ, chính là nàng ta! Chính là người đàn bà thối mặc y phục màu xanh đó đã đánh ta.”

Ánh mắt của thiếu phủ chủ kia liếc nhìn Vương Lung Yên và Thanh Hoàng yêu đế, lập tức tươi cười đi về phía trước: “Hai vị cô nương thật là to gan, đánh huynh đệ của thiếu phủ chủ Thiên Bảo ta, lại còn dám công khai ngồi ăn cơm trong Ngọc Hoàng lâu này.”

“Ban ngày ban mặt cưỡng đoạt nữ tử một cách trắng trợn, không giết hắn ta đã là may mắn cho hắn ta lắm rồi.” Vương Lung Yên lạnh nhạt liếc mắt nhìn hắn ta: “Ngươi định ra mặt thay hắn ta sao?”

“Cưỡng đoạt nữ tử trắng trợn?” Thiếu phủ chủ cười ha ha nói: “Nữ tử kia nợ tiền của gia tộc huynh đệ ta, bắt nàng ta về trả nợ thì có gì là sai? Tóm lại, các ngươi đã đánh huynh đệ của ta, thì hãy đi với ta một chuyến đi.”

Vừa mới nói xong, thiếu phủ chủ kia đã động thủ.

Mặc dù dáng vẻ của hắn ta lòe loẹt hoa lá, nhưng lại có thể thực hiện được những động tác cực kỳ dứt khoát, khi tung trảo để bắt lấy, sau lưng lại có một con mãnh hổ màu trắng uy nghiêm bỗng nhiên xuất hiện, khí thế uy nghiêm hung hãn trong nháy mắt lan ra ngoài.

Và tên công tử ca phía sau hắn ta lúc này cũng lui về phía sau nửa bước.

Nhưng nào ngờ, Vương Lung Yên thậm chí còn không thèm ngẩng đầu lên, trong miệng nhẹ nhàng phun ra một chữ: “Cút!”

Cùng lúc đó, bà ấy tiện tay nhặt trường kiếm lên, kiếm chưa ra khỏi vỏ đã điểm ra một kiếm.

“Vù vù ~”

Một tiếng kiếm kéo dài vang lên từ trong vỏ, kiếm ý lăng lệ trong nháy mắt tung hoành ra ngoài.

Cùng lúc đó.

Một con băng phượng khổng lồ bất ngờ xuất hiện ở sau lưng bà ấy, mắt vàng kim quan, cánh chim trải ra phản chiếu hàng ngàn hào quang, uy thế đáng sợ khuếch tán khắp nơi.

Trong nháy mắt, trong toàn bộ Ngọc Hoàng lâu đã nổi lên trận tuyết lớn bay tới tấp, nhiệt độ giảm xuống nhanh chóng, giống như từ mùa xuân ấm áp đi tới mùa đông giá rét trong nháy mắt.

Trong những bông tuyết tung bay, kiếm ý lạnh thấu xương lướt ngang qua giống như mang theo hàn ý vô tận, phong mang khiếp người khiến cho người ta kinh sợ.

Thiếu phủ chủ lòe loẹt hoa lá kia còn chưa kịp phản ứng, ngay trong khoảnh khắc bay ngược ra ngoài, đập mạnh lên trên đường phố.

Trong nháy mắt, trên mặt đất đã xuất hiện một cái hố to.

Sóng xung kích cuồng bạo khiến người đi đường bên cạnh cũng đổi sắc mặt trong nháy mắt, nhao nhao tạo ra sự phòng ngự tránh né khắp nơi.

Đợi đến khi sóng xung kích năng lượng cuồng bạo tản đi, chỉ thấy trong cái hố to kia có thêm một bức tượng băng, bức tượng băng đang đưa tay thành trảo, chính là thiếu phủ chủ vừa rồi vẫn còn tự cao tự đại kia.

Một kiếm này, hoa lệ mà gọn gàng, làm kinh sợ tất cả mọi người.

Có thể thấy được Vương Lung Yên đã không uổng công luyện tập những năm nay.

Tam hoàng tử Thân Đồ Cảnh Minh nhìn thấy cảnh tượng này, đôi mắt phát sáng, không nhịn được tự lẩm bẩm nói: “Hay cho huyết mạch băng phương tư thế hiên ngang, rất thú vị, rất thú vị ~”

“Ta quyết định rồi, nàng ấy chính là hoàng tử phi sau này của ta!”

Bình Luận (0)
Comment