Bảo Hộ Tộc Trưởng Phe Ta (Bản Dịch)

Chương 2397 - Chương 2397 - Đại Náo Tiên Cung (2)

Chương 2397 - Đại Náo Tiên Cung (2)
Chương 2397 - Đại Náo Tiên Cung (2)

Trong mấy năm ngắn ngủi, cấp độ tu vi của nàng mặc dù không tăng lên chút nào, vẫn là Tử Phủ cảnh tầng bốn, nhưng sức chiến đấu lại tăng trưởng hết sức rõ ràng.

Chẳng trách, Vân Dương sư tôn lúc trước luôn nói rằng chân pháp của Vương Lưu Ly chỉ dùng để chuyển tiếp.

Thời gian mấy năm nói dài cũng không dài, nói ngắn cũng không ngắn. Dựa vào thực lực hùng mạnh của bản thân, Vương Ly Từ bây giờ cũng đã có không ít người hâm mộ.

Nhất là những đệ tử trẻ tuổi trong Thôn Thiên thánh địa, có một phần khá đông đều coi nàng là thần tượng, bình thường không có chuyện gì đều đến bên cạnh nàng, sư thúc dài sư thúc ngắn, người này thông minh hơn người kia.

“Đại cô cô/ Ly Từ tỷ tỷ cố lên!”

“Sư thúc cố lên! Đánh ngã Mao Mao sư bá!”

“Đánh ngã hắn đi!”

Xung quanh sân bãi, Vương Anh Tuyền tư thế hiên ngang, Lam Uyển Nhi thông minh lanh lợi, Chưởng Hoài Bỉnh thì trông giống một ca ca đáng tin cậy, còn có một đám tiểu đệ tử của Thôn Thiên thánh địa đang vẫy tay cổ vũ chi Vương Ly Tù, tỏ ra vừa hưng phấn vừa căng thẳng.

Một bên khác, một đám sư sử cái da lông bóng loáng không dính nước cũng đang căng thẳng theo dõi một người một sư tử trong sân, nửa người trên hơi đè thấp, trong cổ họng phát ra từng tiếng sư tử gầm trầm thấp, giống như cũng đang cổ vũ ủng hộ hùng sư trong sân.

Những con sư tử này, chính là đàn sư tử Kim Tông. Bọn chúng vốn là chủng loại hung thú địa phương sinh trưởng ở bên trên Hàn Nguyệt cao nguyên này, sau khi được lão tổ khai mạch của Thôn Thiên thánh địa thuần hóa, đã trở thành linh thú trấn mạch của Thôn Thiên thánh địa này.

Sau hàng chục ngàn năm, đàn sư tử Kim Tông đã sinh sản từ thế hệ này đến thế hệ khác ở trên cao nguyên này, đã có quy mô tương đối lớn. Một đàn trước mặt này, chẳng qua chỉ là một gia tộc trong số đó.

“Gào!”

Bỗng dưng, hùng sư Kim Tông trong sân phát ra tiếng gầm giận dữ, bị Vương Ly Từ ném qua vai vật ngược lại, đè trên mặt đất không đứng dậy nổi.

“Ta thắng rồi.” Vương Ly Từ mạnh mẽ đè chặt hùng sư Kim Tông, trên khuôn mặt ngây thơ thật thà nở một nụ cười đắc ý: “Mao Mao huynh, dựa theo giao ước trước đó, con linh bò tây tạng kia sẽ thuộc về ta.”

Con hùng sư Kim Tông đó tên là ‘Kim Mao Mao’ vùng vẫy nhiều lần nhưng không thể thoát được, đành phải ỉu xìu nhận thua: "Có chơi có chịu. Ngươi lấy đi đi."

“Khà khà đa tạ.”

Vương Ly Từ buông nó ra, lập tức vui mừng phấn khỏi gọi mấy người Vương Anh Tuyền cùng giúp một tay, kéo một con linh bò tây tạng to mập rắn chắc đã bị trói chặt ở bên cạnh đi.

Đám tiểu đệ tử kia lập tức hoan hô chúc mừng đi theo như ong vỡ tổ, tất cả đều hưng phấn không thôi.

Kim Mao Mao đau lòng nghiêng đầu sang chỗ khác, thật sự không muốn đối mặt với kết quả này.

Con linh bò tây tạng này là con linh bò tây tạng cao cấp nhất mà hắn ta lấy được lần này, cũng là con linh bò tây tạng cấp bảy duy nhất.

Hắn ta nhọc nhằn khổ sở chăn trâu, nuôi thả ngựa, chăn cừu, mới đổi được những con linh bò tây tạng được cung phụng này, hắn ta dễ dàng sao?

Hắn ta tại sao lại không nghĩ ra, mà đi đồng ý đánh cược với sát tinh Vương Ly Từ này cơ chứ? Nha đầu nàu quả thực rất biến thái, rõ ràng là nhân loại, sức lực sao có thể lớn hơn hung thú như hắn ta được chứ? Quá biến thái!

Hắn ta không nên đồng ý nàng đè thấp tu vi đến mức ngang nhau.

Kim Mao Mao đau lòng không thể thở nổi, toàn bộ sư tử cũng sắp trầm cảm.

Một đám sư tử cái thấy thế, tiến tới liếm lông của hắn ta, thấp giọng an ủi.

Mà khi hùng sư Kim Tông Kim Mao Mao đang đau lòng vì bị mất đi khẩu phần lương thực của mình, Vương Ly Từ đã mang theo một đám đệ tử chọn được một chỗ tốt, bắt đầu mổ bụng mổ ngực của con linh bò tây tạng kia.

Linh bò tây tạng cấp bảy có hình thể to lớn, linh bò tây tạng được nuôi dưỡng trong môi trường sinh sản nhân tạo, bởi vì chủng loại rất tốt, lại dùng phương pháp đặc biệt ức chế tăng trưởng linh trí, chất lượng của thịt càng ngày càng tốt hơn so với linh bò tây tạng hoang dã, một con ít nhất cũng phải nặng tới mười mấy vạn cân.

Những tiểu đệ tử của Thôn Thiên thánh địa được phân công rõ ràng, nhanh chóng mổ xẻ hoàn toàn con linh bò tây tạng này, da ra da, máu ra máu, xương ra xương, nội tạng ra nội tạng, thịt ra thịt, toàn bộ tách ra để thành mấy đống.

Linh bò tây tạng da dày thịt béo, da ngoài của nó có thể sử dụng trực tiếp xem như vật liệu luyện khí, ăn thì có chút đau răng, nhưng những bộ phận khác trên thân thể của nó, lại đều có thể làm thành những món ngon khác nhau.

Là đệ tử của Thôn Thiên thánh địa, bọn hắn không nói đến những chuyện khác, nhưng chuyện ăn uống chắc chắn đều rất chuyên nghiệp, nhất là khi mổ xẻ hung thú, tay nghề cũng rất tinh xảo, tốc độ cực nhanh, có thể gọi là đầu bếp đầu bếp róc thịt trâu.

Bình Luận (0)
Comment