Bảo Hộ Tộc Trưởng Phe Ta (Bản Dịch)

Chương 2404 - Chương 2404 - Ta, Băng Lan! Muốn Sáng Lập Thánh Địa (3)

Chương 2404 - Ta, Băng Lan! Muốn Sáng Lập Thánh Địa (3)
Chương 2404 - Ta, Băng Lan! Muốn Sáng Lập Thánh Địa (3)

Nhưng mà, Phòng Hữu An cũng có niềm kiêu hãnh của hắn.

Sau nhiều năm như vậy, hắn ôm đùi sư tôn, ôm đùi Vương Thủ Triết cũng không phải ôm một cách lãng phí.

Dựa vào Vương Thủ Triết, còn có sư tôn của hắn trước kia gặp được một di tích, huyết mạch của hắn đã hoàn thành thay đổi mấy lần trong 170-180 năm về trước, bây giờ đã đạt đến tình trạng của đại thiên kiêu Ất đẳng.

Tư chất như thế, mặc dù không bằng Chưởng Hoài Bỉnh, nhưng cũng không thua kém quá nhiều, huống hồ tu vi của hắn vẫn còn mạnh hơn Chương Hoài Bỉnh hai tầng, kinh nghiệm tác chiến lại càng phong phú hơn, khi đối chiến, ít nhất cũng có sáu mươi phần trăm thắng lợi.

“Hừ nói mạnh miệng, cũng phải đợi ngươi thắng ta rồi hãy nói.”

Chỉ thấy hắn hừ lạnh một tiếng, đưa tay ra, một thanh bảo kiếm linh bảo thần thông giống như băng tinh xuất hiện ở trong tay của hắn, bộc phát từng đợt huyền khí Băng hệ.

Khí thế cả người hắn trong nháy mắt tăng vọt.

Cùng lúc đó, một luồng uy thế lạnh lẽo cũng từ trên người của hắn tràn ngập ra ngoài, lạnh lẽo, bá đạo, mang theo một luồng phong mang thấu xương khó nói nên lời, giống như huyền băng vạn năm không thay đổi kia.

Phong tuyết mà Chưởng Hoài Bỉnh hội tụ, chưa đợi tới gần quanh người hắn, cũng đã biến mất bặt vô âm tính từ lúc nào không biết.

Uy thế trên người, đúng là không hề yêu hơn chút nào so với Chưởng Hoài Bỉnh.

Sau một khắc, kiếm quang lóe sáng, cả người hắn đã hóa thành một dòng điện quang, xông lên bầu trời phía Chương Hoài Bỉnh.

Dưới ánh mặt chú ý của tất cả mọi người, hai người trong phút chốc đã chiến đấu ác liệt với nhau,

Hai người bọn họ đều có huyết mạch Băng hệ, mà Cực Băng thánh địa này chính là nơi không bai giờ thiếu linh khí Băng hệ, hai người này chiến đấu ở nơi này, cũng xem như là chiến đấu ở sân nhà, có thể phát huy ra sức chiến đấu vượt qua những nơi khác.

Trận chiến này của hai người, đánh đến mức gió tuyết đầy trời, úy thế hừng hực.

Kiếm ý và pháp tắc va chạm vào nhau, tiểu thần thông và tiểu thần thông va chạm bùng nổ liên tục, năng lượng xung kích mạnh mẽ khiến cho không gian xung quanh cũng mơ hồ có chút vặn vẹo.

Nếu không phải trên quảng trường của Cực Băng thánh địa này đã bày sẵn đại trận phòng ngự, e rằng ngay cả quảng trường này cũng đã không giữ được.

Tu sĩ huyền vũ vây xem trên quảng trường không thể không lùi lại, mới không bị trận chiến của hai người tác động đến, đồng thời trong lòng cũng kinh hãi không thôi.

Biểu hiện này của Chương Hoài Bỉnh là hợp tình hợp lí, nhưng Phòng Hữu An này thế mà cũng cường hãn như vậy, đều khiến cho mọi người ngạc nhiên.

Ngay cả Vương Anh Tuyền cũng không nhịn được mở ta hai mắt nhìn: “Hữu An lão tổ có thể âm thầm tiến bộ như vậy trong những năm qua, khi quay về có cơ hội, ta nhất định phải tìm Hữu An lão tổ so tài một chút.”

“Tên tiểu tử Hoài Bỉnh này bởi vì được bảo vệ quá tốt, kinh nghiệm tác chiến rõ ràng là không đủ.” Vương Ly Từ nâng cái cằm mập mạp lên, như ông cụ non chỉ điểm giang sơn nói: “Các ngươi nhìn chiêu thức kia của hắn đi, quá mức gò bó theo khuôn phép, giống như đang so tài với các sư huynh đệ. Nhưng Hữu An sư huynh lại khác, hắn rõ ràng đã chém giết với kẻ địch trong thời gian dài, phản ứng với hiện trường hết sức nhanh chóng, bảo vệ điểm yếu của bản thân rất kín không kẽ hở, ra tay với kẻ địch lại cực kỳ chính xác thâm độc.”

“Hữu An lão tổ nhà ta ngay từ đầu chỉ là thiên kiêu, sau khi hơn tám mươi tuổi tấn thăng Thiên Nhân cảnh chưa được bao lâu, hắn đã luôn phiên trực ở chiến trường vực ngoại.” Vương Anh Tuyền cảm thán nói: “Những năm gần đây, đừng thấy hắn không lên tiếng, nhưng phần lớn thường xuyên chủ động xin đi chiến trường vực ngoại lập cống, đối lấy các loại tài nguyên. Xét về kinh nghiệm chiến đấu, tên tiểu tử Hoài Bỉnh này cũng kém hơn so với hắn.”

Nói đến đây, nàng lúc trước có thể trở thành đại thiên kiêu, trực tiếp tiến vào Lăng Vân thánh địa bái nhập môn hạ của Vân Hư chân quân, Hữu An lão tổ đã lấy được chiếc giá y huyết cổ hoàng hoàng thành xuất sắc nhiệm vụ. Nghe nói, chiếc giá y huyết cổ hoàng đó hắn đã lấy được trên chiến trường vực ngoại.

“Chiến trường vực ngoại đó Anh Tuyền, hay là chúng ta cũng đi tới chiến trường vực ngoại xem thử.” Vương Ly Từ càng suy nghĩ càng cảm thấy hứng thú, hai mắt dần dần phát sáng: “Ta nghe nói chiến trường vực ngoại có rất nhiều nguyên liệu nấu ăn đặc sắc, còn có rất nhiều món đồ chơi thú vị, có rất nhiều thứ mà Tiên Triều cũng không có được.”

“Được được.”

Vương Anh Tuyền cũng là người có gan to bằng trời, lập tức cảm thấy hứng thú gật đầu liên tục.

Nhưng mà, vừa mới gật đầu được một nửa, ánh mắt của nàng đã tối dần, rầu rĩ nói: “Nhưng mà sư tôn và Tiên Tôn cũng đã từng nói, thiên phú huyết mạch của chúng ta quá cao, hiện tại đến chiến trường vực ngoại rất sẽ bị Ma Triều và yêu ma của vực ngoại để mắt tới, đến một điểm mấu chốt để tiêu diệt hay gì đó. Nếu chưa đến Thần Thông cảnh, bọn hắn sẽ không phê chuẩn cho chúng ta đi vực ngoại.”

Bình Luận (0)
Comment