Bảo Hộ Tộc Trưởng Phe Ta (Bản Dịch)

Chương 2432 - Chương 2432 - Giương Oai! Ta Muốn Có Côn Ngô Cự Thuyền Này (5)

Chương 2432 - Giương Oai! Ta Muốn Có Côn Ngô Cự Thuyền Này (5)
Chương 2432 - Giương Oai! Ta Muốn Có Côn Ngô Cự Thuyền Này (5)

Viêm Hải đại lục nói là đại lục, nhưng bốn phía toàn là biển, thật ra mà nói thì nó giống như một đại đảo khổng lồ hơn, vì vậy ngành hàng hải cũng tương đối phát triển, không ít thế gia lợi hại có hạm đội của mình.

“Hải Ca công chúa cầu viện đối phương. Thế tử, chúng ta làm gì bây giờ?”

“Thuyết phục thật tốt, để bọn hắn không xen vào chuyện của người khác.” Tôn Diệu Vũ cau mày hạ lệnh.

Hắn ta cũng không muốn gây chuyện thị phi vào thời điểm quan trọng này, nhưng hắn ta cũng không sợ gây chuyện, dù sao thì nhìn từ bên ngoài, hạm đội của Hạ Vương phủ vẫn mạnh hơn một bậc so với đối phương.

Lúc này, Tôn Đại Hải cung phụng vận hành huyền khí hô to: “Bằng hữu phía trước, chúng ta là hạm đội của Hạ Vương phủ Triệu quốc, đang đuổi bắt tên phản bội của gia tộc. Nếu như quý phương đồng ý khoanh tay đứng nhìn, Hạ Vương phủ chúng ta sẽ vô cùng cảm kích, cũng có hậu lễ dâng lên. Nếu như các ngươi cứ muốn xen vào chuyện bao đồng, thì đừng trách hạm đội của chúng ta không khách khí.”

“Hậu lễ? Là hậu lễ gì?” Vừa dứt lời, giọng nói trêu tức của Long Vô Kỵ từ xa xa truyền đến: “Chúng ta là hạm đội đến từ Thiên Cơ đại lục. Nếu như các ngươi không muốn chúng ta nhúng tay vào, thì tốt nhất hãy đưa ra điều kiện đi. Tiểu cô nương người ta cũng đã nói, tất cả điều kiện tùy chúng ta đưa ra, khà khà khà...” vipTruyenGG.com - Truyện Dịch Giá Rẻ Cập Nhật Mới Nhất !

Long Vô Kỵ cho tới bây giờ không phải là kiểu người gò bó theo khuôn phép. Người như hắn ta thực chất bên trong cũng có chút hỗn láo vô lại, là việc vô pháp vô thiên đã quen, hơn nữa phần lớn thời gian đều trôi qua trên biển, tiếp xúc với không ít thế lực lạ lẫm, mới mở miệng đã có thể nói láo.

“Thiên Cơ đại lục? Chẳng trách ngoại hình của những chiếc thuyền này nhìn có chút cổ quái.” Tôn Diệu Vũ giật mình, nhưng sắc mặt lại lập tức trầm xuống, giọng điệu không lành thấp giọng nói: “Chẳng qua chỉ là một Tử Phủ cảnh, cũng dám nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của trước mặt Hạ Vương phủ chúng ta. Nếu lúc này không phải là trường hợp đặc biệt, tối kỵ nhất là gây thêm rắc rối, thì bản thế tử nhất định sẽ khiến hắn phải khổ sở!”

Hắn ta hừ lạnh một tiến: “Hải cung phụng, cho hắn năm vạn tiên tinh, để hắn cút.”

“Vâng, thế tử.”

Tôn Đại Hải lên tiếng, lập tức cất cao giọng nói: “Thế tử nhà ta nói, nếu bằng hữu đã đến từ Thiên Cơ đại lục, chỗ này có năm vạn tiên tinh, coi như Hạ Vương phủ chúng ta mời các ngươi uống trà. Mọi người kết một mối quan hệ tốt.”

“Năm vạn tiên tinh? Đuổi ăn mày sao?” Long Vô Kỵ nhếch miệng, giọng điệu nghe cực kỳ muốn ăn đòn: “Đây chính là công chúa, chỉ đáng giá như vậy thôi sao? Một lần năm trăm vạn tiên tinh. Ngoan ngoãn mang tiền qua đây, Long gia nhà ngươi sẽ phát chút ý tốt, sẽ thả các ngươi một ngựa.”

Năm trăm vạn tiên tinh? Còn thả mình một ngựa?

Thế tử Tôn Diệu Vũ bị chọc tức đến mức toàn thân cũng run rẩu, đen mặt cả giận nói: “Thật đúng là cho thể diện mà không cần! Không cho hắn biết tay một chút, hắn sẽ vẫn còn tưởng rằng bản thế tử dễ bắt nạt. Dùng phó pháo bắn hắn một chút cho bản thế tử, đuổi nó đi.”

Trên Côn Ngô cự thuyền này có một khẩu pháo nổi tiếng, tên là Ma Long nỗ pháo.

Đây là thành quả từ kỹ thuật luyện khí của Ma Triều, sau khi được bổ sung năng lượng có thể bắn ra một phát Ma Long nỗ tiễn, uy lực có thể so với một đòn của Lăng Hư cảnh.

Năm đó khi đại chiến Tiên Ma, Ma Long nỗ pháo này cũng đã từng có chiến tích tương đối kinh diễm.

Chỉ là Ma Long nỗ pháo này cần sử dụng nỗ tiễn đặc chế, giá thành không nhỏ, lại tiêu hao năng lượng bổ sung cũng vô cùng to lớn, sau một phát, chỉ riêng giá vốn cũng đã hơn mười vạn tiên tinh.

Hơn nữa, nỗ pháo tất nhiên cũng sẽ làm gián đoạn quá trình tấn công, vì mỗi một lần bổ sung năng lượng cần tốn rất nhiều thời gian.

Chỉ là truy kích công chúa, dùng chủ pháo quả thực rất lãng phí, tất nhiên cũng không bổ sung năng lượng từ trước.

Bởi vậy, cho dù đang rất tức giận, nhưng Tôn Diệu Vũ vẫn rất tỉnh táo chỉ sử dụng phó pháo.

Phó pháo chính là phiên bản thu nhỏ của uy lực Ma Long nỗ pháo, chi phí sau một phát chỉ cần vài vạn tiên tinh, hơn nữa đã được tính phí từ trước.

Khi hắn ta ra lệnh một tiếng, phó pháo trên Côn Ngô cự thuyền lúc này phóng ra ánh sáng năng lượng chói mắt, một phiên bản thu nhỏ của Ma Long nỗ tiên gào thét phá không mà đi.

Trong hai thở ngắn ngủi, nỗ tiễn đã tới gần kỳ hạm của cự hạm thiết giáp.

Nào có thể đoán được.

Không đợi cho nỗ tiễn kia bắn lên phía trên cự hạm thiết giáp, trên thân thuyền to lớn đã có ánh sáng lóe lên, một tấm chắn năng lượng thật dày bỗng nhiên xuất hiện ở trên không của cự hạm.

Vì đã sớm có sự chuẩn bị, trận pháp phòng ngự của cự hạm thiết giáp đã được khởi động đúng lúc, ngay lập tức ngăn cản một nỗ tiễn bắn ra từ phó pháo của Côn Ngô cự thuyền.

Bình Luận (0)
Comment