Nhưng mà, còn chưa đợi Lục Vi trả lời, Lung Yên lão tổ đã không nhìn nổi nữa, nắm chặt phía sau lưng hắn ta ném người ra bên ngoài.
Thân Đồ Cảnh Minh nhất thời hóa thành một đường ánh sáng, ‘ầm’ ‘ầm’ liên tục xuyên qua liên tiếp mấy căn phòng mới ngừng lại được, cuối cùng bị vùi trong một đống gạch ngói vụn.
“Nhược Băng, ta sai rồi, ta không bán, không bán cũng không được sao?” Tam hoàng tử Thân Đồ Cảnh Minh leo ra từ trong một đống gạch đá lớn, toàn thân thê thảm tội nghiệp.
“Còn dám ăn nói linh tinh, ta sẽ dùng kiếm nạo đầu ngươi.” Lung Yên lão tổ mắt phượng sắc bén, cả người đều tản ra hàn ý lạnh lẽo.
“Vâng vâng vâng, Nhược Băng ngươi quyết định.” Tam hoàng tử cho dù vô cùng hâm mộ, nhưng cũng không còn dám nhắc tới chuyện này.
Lục Vi tiểu học tỷ thậm chí còn không có hứng thú nhìn tam hoàng tử thêm một chút, tiếp tục trông mong nhìn qua Vương Thủ Triết: “Nếu ngươi chê không đủ, ta có thứ này tốt hơn.”
Nói xong, nàng xoay tay một cái, bất ngờ lấy ra ba miếng tiên linh thạch.
Toàn bộ Vương thị, cũng lấy được một miếng tiên linh thạch từ bên trong di tích của Huyết Tôn Giả, bây giờ vẫn còn đang treo trong danh trách trao đổi của bảo khố gia tộc, điểm cống hiến cần có để trao đổi hoàn toàn là một con số trên trời.
Đó chính là miếng mồi nhở cao tít tắp, đốc thúc tộc nhân, gia tướng, cung phụng cố gắng tích góp điểm cống hiến.
Khoản này của Lục Vi thực sự quá lớn.
Vương Thủ Triết lập tức bị đập cho mắt nổi đom đóm, suýt chút nữa đã rơi vào bẫy.
Hắn dùng hết nghị lực của bản thân, mới miễn cưỡng chống lại cám dỗ, vô cùng khó khăn cầu xin nói: “Tiểu học tỷ, xin người đừng như thế này. Thế giới này, không phải chỉ cần ngươi có tiền thì có thể muốn làm gì thì làm.”
“Ngốc, thực sự quá ngốc.” Tam hoàng tử bị kích động đến mức sắp rớt nước mắt: “Đây chính là ba miếng tiên linh thạch đó! Giá trị này, ta đảm bảo với ngươi ngay cả Ma Hoàng bệ hạ nhà ta cũng có thể mua được. Vi đại nữ thần, hay là ngươi hãy thử cân nhắc lão tổ tông nhà chúng ta một chút đi, ta có thể đáo cầu dắt mối giúp ngươi, còn có thể lấy một miếng làm tiền hoa hồng.”
“Không cân nhắc, ta chỉ cần sư đệ.” Lục Vi tiểu học tỷ từ chối thẳng thừng.
“Đúng rồi, tiểu học tỷ.” Vương Thủ Triết vội vàng nói sang chuyện khác: “Ngươi lấy những miếng linh thạch cực phẩm và tiên linh thạch từ đâu?”
“Không phải là bảo khố không gian chung sao?” Lục Vi tiểu học tỷ thuận miệng giải thích: “Bởi vì phòng thí nghiệm rất đông, hơn nữa cũng không ở cùng một nơi, để cho tiện, tất nhiên cần phải có một bảo khố không gian chung, như vậy thì cho dù là phòng thí nghiệm ở đâu, cũng có thể trực tiếp lấy tài nguyên từ trong bảo khố không gian chung.”
Thấy nàng nói như vậy, Vương Thủ Triết cũng nhớ lại.
Thứ này hắn cũng đã từng được nghe thấy từ trong trại huấn luyện tân binh của Thần Vũ Hoàng Triều.
Lúc trước, khí linh trong trại tân binh kia ban thưởng vật liệu từ trong bảo khố công cộng. Hắn còn dựa vào thẻ bug lấy được không ít bảo vật cực phẩm từ trong bảo khố chung.
“Tiểu học tỷ cũng đã tạo ra loại bảo khố không gian chung này sao?” Vương Thủ Triết lập tức trở nên hưng phấn.
Tác dụng của loại bảo khố này cực lớn, nếu như ở các nước đều có một thông đạo, không gian chung để tích trữ, không phải sẽ có thể tiết kiệm rất nhiều chi phí vận chuyện hay sao?
“Ta cũng không chuyên tu về không gian chi đạo, làm sao có thể chế tạo ra thứ này?” Lục Vi tiểu học tỷ lắc đầu như chuyện đương nhiên: “Hơn nữa chế tạo ra không gian chung này cần tiêu tốn cực kỳ nhiều tài nguyên, thể tích không gian có thể khai thác trong đó cũng rất nhỏ, mỗi lần tích trữ cũng tiêu hao không nhỏ. Nếu như không phải vật liệu đặc biệt đáng tiền, hoặc có tính chiến lược đặc biệt quan trọng, thì đừng nên dùng thứ này, sẽ lỗ vốn.”
Ách được thôi.
Lục Vi tiểu học tỷ, dứt khoát ngăn chặn con đường lợi dụng không gian chung để vận chuyển lượng lớn vật tư.
Nhưng mà dù vậy, Vương Thủ Triết vẫn cảm thấy thứ này cực kỳ có ích, ví dụ như một số vật liệu như đạo khí, Tiên Hoàng lệnh, và một số vật bảo mệnh, hoàn toàn có thể cất trong bảo khố chung.
Tương lai nếu có thứ nào quan trọng mà tộc nhân cần dùng, cũng có thể quay vòng thông qua bảo khố chung.
Chỉ tiếc rằng, lại bảo khố chung này dường như không đơn giản. Cũng không biết cần cường giả Chân Tiên cảnh chuyên tu không gian chi đạo, hay là cần cường giả có đẳng cấp cao hơn.
Vương Thủ Triết tạm thời kiềm lại suy nghĩ này, lại hỏi Lục Vi tiểu học tỷ: “Vậy truyền thừa công pháp của tiểu học tỷ đã giải quyết được chưa? Trong bảo khố có bí điển truyền thừa Chân Tiên kinh hay Chân Tiên kinh không?”
Thật ra từ một góc độ rộng lớn mà nói, Chân Tiên kinh Chân Ma kinh đều là bí điển cùng một cấp bậc, Chân Ma và Chân Tiên cũng là cường giả cùng một cấp bậc, chỉ có điều con đường của mỗi người có chút khác nhau, Ma và Tiên cũng không hoàn toàn khác biệt.